Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3153: Đầu bếp, đáng giận (1)

Con người đỏ rực, băng lãnh mà vô tình giống như lạnh lùng với vạn vật trên thế gian này.
Tròng mắt chuyển động, nhìn thẳng về phía Thiên Quan Hàm Cốc. Nhưng mà hận ý với Thiên Quan Hàm Cốc thậm chí còn không bằng cái tên mà nó phát ra tiếng gào thét!
- Tên đầu bếp đáng chết!
Thiên địa chấn động, đó là một sự phẫn nộ từ sâu trong linh hồn. Sự thống hận sâu sắc đối với đầu bếp. Không sai, là vô cùng thống hận!
Hắn mưu đồ hàng ngàn vạn năm, rốt cuộc cũng có thể tỉnh lại tụ tập lại thân thể. Thân thể Hồn Thần vô thượng lại một lần nữa tái xuất thiên địa. Nhưng mà chỉ còn một chút nữa thôi, lại bị tên đầu bếp kia dùng một món ăn trấn áp.
Điều này khiến hắn phẫn nộ đến cùng cực. Đối với đầu bếp, Hồn Ma chán ghét xuất phát từ trong nội tâm. Hắn nhớ kỹ rất lâu trước đây, hắn cũng bị như vậy, bị một tên đầu bếp dùng một món ăn trấn áp.
Một lần kia khiến hắn bị trấn áp hàng ngàn vạn năm, ngủ say ngàn vạn năm. Mà bây giờ hắn lại bị đầu bếp trấn áp. Ngàn vạn năm chờ đợi luân hồi! Thế mà lại bị đầu bếp gõ đầu!
Hồn Thần gào thét chấn động Vũ Trụ khiến trận pháp xung quanh đều không ngừng ầm vang, giống như dễ dàng bị vỡ nát bất kỳ lúc nào.
Thiên Quan Hàm Cốc, rất nhiều thần tiên đều đứng dậy, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng.
Giáo Chủ Thông Thiên cưới ngự kiếm, một bước xuất hiện trước bầu trời đen kịt kia. Hắn lạnh lùng nhìn viên cầu màu đen. Ngàn năm thật sự quá ngắn ngủi, ngày mà Hồn Thần xuất thế không còn xa nữa.
Sắc mặt Giáo Chủ Thông Thiên càng ngày càng khó coi. Phật Đà, Nữ Oa và Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng đáp xuống. Bốn vị lão đại của Vũ Trụ Hồng Hoang lơ lửng trên không trung, thở dài một hơi.
Hồn Thần tụ tập đủ thân thể, sức mạnh có thể so với Ý Chí Thiên Đạo của Hồng Hoang. Thánh Nhân Hỗn Độn đại viên mãn cũng không thể ngăn cản được.
Một khi Hồn Thần phá được trấn áp, tai kiếp mang tới tuyệt đối sẽ hủy diệt thiên địa.
Nếu Hồng Hoang bị luân hãm, Hồn Ma sinh trưởng… như vậy cả Vũ Trụ sẽ rơi vào tuyệt vọng. Hồn Ma… cũng là ký sinh trùng ở trong Vũ Trụ.
Con ngươi kia đảo một vòng, sau đó dừng lại trên thân Giáo Chủ Thông Thiên.
- Các ngươi không thể trấn áp ta được bao lâu nữa đâu! Chờ ta ăn xong một miếng này… các ngươi đều phải chết!
Hồn Thần lạnh lùng nói.
Bên trên món ăn là năng lượng yếu ớt đang chuyển động. Món ăn giả Trù Thần, Sơn Hà Xã Tắc Đồ dù sao cũng không phải Sơn Hà Xã Tắc Đồ chân chính, dù sao cũng không thể chịu được quá lâu.
Rống!
Bên trong món ăn có tia sáng lóe lên.
Long ngâm, hổ khiếu, tước đề, quy hống lại trấn áp sức mạnh Tội Ác kia một lần nữa. Nhưng tất cả mọi người có thể cảm nhận được, sức mạnh bên trong món ăn đã rơi vào thế hạ phong, trấn áp không được bao lâu nữa.
- Chớp mắt đã ngàn năm, Hồn Thần lại sắp xuất thế, trận pháp này không thể trấn áp được hắn nữa.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thở dài một hơi.
- Chúng ta cần phải tính kỹ được lui, lỡ như Hồn Thần xuất thế vẫn phải giữ lại một ngọn lửa truyền thừa nhân tộc tương lai.
Bốn vị lão đại đều thở dài.
Sắc mặt Giáo Chủ Thông Thiên vô cùng khó coi. Hắn nắm chặt kiếm, từng luồng kiếm khí xông thẳng vào mây trời đánh vào trong trận pháp, gia cố thêm trận pháp.
- Vũ Trụ Hồn Ma lại bắt đầu rục rịch. Bảy Đại Hồn Chủ Tội Ác mới lại được sinh ra, còn có Đại Hồn Chủ mạnh nhất xuất hiện. Đại nạn năm xưa chuẩn bị giáng xuống một lần nữa. Thật sự lần này chúng ta phải đối mặt với cuộc chiến sinh tử rồi.
Nữ Oa nói.
Bọn hắn rõ lần này một khi Hồn Thần thoát được ra, với đại quân Hồn Ma chắc chắn sẽ đánh tan đại quân của Vũ Trụ Hồng Hoang. Không thể nào ngăn cản được!
Không có sự trợ giúp của Bộ Phương, sức mạnh của bọn hắn đối đầu với thuộc tính ác tâm của Hồn Ma đúng là không thể. Dưới sự thống lĩnh của Hồn Thần, đại quân Hồn Ma sẽ là đại quân mạnh nhất.
Trừ khi dùng mỹ thực trấn áp. Tuy mấy người Nguyên Thủy Thiên Tôn không hiểu rõ vì sao Hồn Thần lại chán ghét mỹ thực như thế nhưng có lẽ đây là kiểu tương sinh tương khắc từ trong sinh mệnh.
Một ngàn năm qua, bọn họ cũng bồi dưỡng nên không ít đầu bếp nhưng còn thiếu rất nhiều. Trình độ của những đầu bếp này tuy cao nhưng đối đầu với Hồn Thần vẫn là không thể. Thậm chí… chỉ như một hạt bụi.
Bọn hắn còn thi triển vô số thủ đoạn tăng tu vi của nhóm đầu bếp kia lên tới tầng thứ Thánh Nhân Hỗn Độn nhưng cũng chỉ làm được như vậy. Những đầu bếp đó đều là học trò của nam nhân kia. Nếu như không phải như thế thì chắc chắn bọn hắn cũng không làm tới mức này.
Giáo Chủ Thông Thiên thở dài một hơi. Có lẽ chỉ có nam nhân kia mới có thể chân chính trấn áp Hồn Thần.
Đáng tiếc…
- Phái người thông báo tới nhóm Thiên Thần ở Vũ Trụ Hỗn Độn và Công Tước của Thành Hư Vô… chúng ta cần thương lượng kế sách.
Giáo Chủ Thông Thiên nói. Vừa nói xong thì đã có một cường giả chắp tay bay đi truyền tin tức.
Hồn Thần xuất thế không chỉ mỗi Hồng Hoang đại nạn. Đối với Vũ Trụ Hỗn Độn và Thành Hư Vô mà nói cũng không ngoại lệ. Về phần các Tiểu Vũ Trụ khác thì cũng chưa chạm tới cấp độ này nên cũng không rảnh để ý.
Ầm ầm…
Nơi xa, khí đen tràn ngập không ngừng nuốt chửng món ăn kia. Vạn chư tiên lơ lửng trấn áp trong hư không. Đám người Giáo Chủ Thông Thiên thì đi thương lượng đối sách.

Bộ Phương chưa trở về Tầm Tiên Tinh. Hắn dẫn Tiểu Bạch và Độc Cô Vô Song đi khắp tinh không, ngang qua rất nhiều Tiểu Thế Giới, mỗi nơi một vẻ.
Bộ Phương có thể học được rất nhiều thứ. Trần thế quả là nơi tâm cảnh lắng đọng và tinh luyện.
Độc Cô Vô Song đi theo sau lưng Bộ Phương, cũng quan sát được nhiều điều. Kiếm của hắn càng ngày càng vững vàng, thậm chí phù hoa còn biến mất không thấy nữa, chỉ còn lại tình cảm ẩn sâu bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận