Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2647: Tai họa đến từ Hồn Ma (1)

Hệ thống nghiêm túc nói trong đầu Bộ Phương.
Âm thanh quanh quẩn bên tai khiến ánh mắt Bộ Phương cứng lại, hô hấp cũng đình trệ .
- Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ doanh thu buôn bán, đạt được tư cách tấn cấp. Hiện tại, ký chủ muốn tấn cấp ngay không?
Hệ thống hỏi.
Giờ phút này, giọng nói của hệ thống thật dễ nghe.
Đã hoàn thành nhiệm vụ doanh thu buôn bán rồi.
Khóe miệng Bộ Phương không khỏi nhếch lên một cái, hắn cảm thấy rất là kịch tính.
Nhiệm vụ buôn bán của hắn lại hoàn thành vì Nguyên Thạch của một bát cơm chiên trứng mà Hạ Ấp Thần Hoàng gọi …
Hắn là người thiếu chút Nguyên Thạch đó sao?
Sự thật thì... hắn thiếu thật.
Bộ Phương xoa xoa cổ tay, động đậy trong lòng.
Lựa chọn "Đồng ý".
Ầm...
Một khắc sau, giọng nói của hệ thống lại vang lên.
- Tinh... Chúc mừng ký chủ đạt được tư cách tấn cấp, hiện tại bắt đầu quá trình tấn cấp.
Ầm...
Bộ Phương yên lặng mà ngồi xuống ghế, vẻ mặt của hắn trầm ổn không đổi, hắn hơi thở nhẹ một hơi.
Cẩu Gia đang ghé vào tàng cây bỗng mở mắt nhìn về phía Bộ Phương, sau đó lại cúi đầu nhắm mắt, tiếp tục ngủ ngon lành.
Tiểu U thì yên lặng ngồi bên cạnh, nàng mở to mắt mà nhìn Bộ Phương.
Nàng có thể cảm nhận được dường như thân thể của Bộ Phương đang có sự lột xác nào đó.
Sự thay đổi đó khiến Tiểu U không thể không cảnh giác.
Nàng đứng lên, yên lặng mà đóng cửa tửu lâu lại.
...
Phía dưới tòa nhà.
Tiếng đánh giết vang lên ầm trời.
Hạ Ấp Thần Hoàng mặc áo giáp màu vàng, khí thế hào hùng, đôi mắt tỏa ra thần mang lóng lánh. Sau lưng hắn là quân lính của Hạ Ấp Thần Triều, người nào cũng tỏa ra khí tức thần lực mạnh mẽ.
Bọn họ là đại diện cho Hạ Ấp Thần Triều, bọn họ không hề sợ hãi mà ngẩng cao đầu, đi theo phía sau Thần Hoàng, đối diện trực tiếp với Hồn Ma trên bầu trời.
Ầm ầm...
Bầu trời biến sắc.
Tia sáng chói mắt màu bạc xé rách màn trời, tựa như một ánh mặt trời chói chang, rực rỡ mà lại chói mắt khiến cho vô số người đều cảm thấy đôi mắt đau nhức một hồi. .
Tiếng nổ đùng đoàng, sáng rực như pháo hoa che lấp cả màn trời.
Các cường giả Thần Triều đều hít sâu một hơi.
Hồn Ma Đại Quân ép sát tới, uy áp đáng sợ khiến cho mọi người hít thở không thông.
Kiếp nạn mà Hồn Ma mang lại là tai họa đáng sợ nhất từ trước đến nay trong mảnh Hỗn Độn Vũ Trụ này .
Có lẽ ở thời thượng cổ có tai họa còn đáng sợ hơn, nhưng kiếp nạn lần này lại khiến cho vô số người cảm thấy tuyệt vọng.
Thần Hoàng biết, những Hồn Ma này không phải là sinh linh của Hỗn Độn Vũ Trụ, bọn chúng là kẻ xâm lược.
Nhưng... Thần hoàng không cam lòng để cho thế giới của bọn họ bị kẻ ngoại lai xâm chiếm như vậy.
Bởi vậy, hắn muốn chống lại.
Dù tam đại Thần Triều chỉ còn lại có mỗi Hạ Ấp Thần Triều hắn.
Có lẽ Thái Thản Thần Triều và Tiên Linh Thần Triều bị tiêu diệt nhanh như vậy khiến nhiều người cảm thấy Thần Triều yếu đuối vô năng.
Nhưng Hạ Ấp Thần Hoàng biết các con dân và cường giả của những Thần Triều đó cũng đã từng đoàn kết cố gắng chống lại kẻ địch!
Thân thể màu bạc của Hồn Thập Tam tỏa ra ánh sáng rực rỡ như ngôi sao sáng trên trời.
Hắn ta trôi lơ lửng trong hư không, không gian xung quanh thân thể Hồn Thập Tam đang vặn vẹo như thể muốn thoát khỏi mảnh Hỗn Độn Vũ Trụ này vậy.
Đây là thực lực của Thiên Thần Chi Cảnh!
Hạ Ấp Thần Hoàng chỉ cảm thấy tuyệt vọng khi hắn cảm ứng được trên người Hồn Thập Tam có khí tức sâu không lường được, sắc mặt hắn lập tức ngưng trọng lại.
Đúng vậy, hắn đang tuyệt vọng.
Tên Hồn Thập Tam kia thật sự đột phá trở thành cường giả Thiên Thần Chi Cảnh rồi.
Trong nháy mắt, thậm chí nội tâm của Thần Hoàng có chút ghen tị.
Đúng vậy, sao những kẻ đi xâm lược lại có thể đột phá được Thiên Thần Chi Cảnh dễ dàng như vậy, còn loài người bọn họ vốn sinh sống ở Hỗn Độn Vũ Trụ này lại khó đến thế.
Thần Hoàng không cam lòng.
Điều quan trọng là...
Loài người của Hỗn Độn Vũ Trụ này sắp bị Hồn Ma tiêu diệt rồi… Nhưng những Thiên Thần cao cao tại thượng kia vẫn thờ ơ lạnh nhạt.
Chẳng lẽ bọn họ muốn trơ mắt nhìn vũ trụ này dần dần bị Hồn Ma chiếm lĩnh sao?
Thần Hoàng không cam lòng.
Bởi vậy, hắn muốn phản kháng, dù thân thể đã già nua của hắn chỉ còn lại một hơi tàn, hắn cũng muốn bảo vệ mảnh đất này.
Hắn... và tất cả con dân trong Hỗn Độn Vũ Trụ này sẽ không bao giờ chịu khuất phục!
- Đánh!
Áo giáp trên người Hạ Ấp Thần Hoàng lập tức tỏa ra kim quang chói sáng, muốn đối kháng với khí tức của Hồn Thập Tam! !
Khà khà khà...
Hồn Thập Tam trôi lơ lửng ở trên bầu trời.
Đôi mắt đỏ tươi nheo lại, hắn ta nhìn xuống toàn cảnh phía bên dưới.
Khi bước vào Hồn Chủ Cảnh, Hồn Thập Tam đã có tự tin bản thân nắm chắc phần thắng trong tay.
Lực lượng trong cơ thể hắn ta có tính sát thương cực lớn. Một giọt thần lực của hắn ta cũng đủ để trấn áp cả Hư Không Tháp.
Hiện giờ Hồn Thập Tam... thật sự là quá mạnh mẽ!
Hồn Thập Tam mạnh, nhưng hắn ta vẫn thấy đói.
Bảy tội lớn chính là căn nguyên của Hồn Ma bọn họ, ở Hồn Ma Vũ Trụ, Bạo Thực Hồn Chủ là một sự tồn tại cực kỳ kinh khủng.
Mà hôm nay, Hồn Thập Tam hắn ta cũng đã trở thành cường giả Bạo Thực Ma Chủ trong truyền thuyết rồi!
Hắn ta muốn ăn sạch cả Hỗn Độn Vũ Trụ.
Hắn ta muốn nô dịch toàn bộ loài người trong mảnh Hỗn Độn Vũ Trụ này.
Hồn Thập Tam há to miệng.
Ừng ực.
Một đầu lưỡi hẹp dài đỏ tươi thè ra, bên trên có vô số gai nhọn kinh khủng, nhìn mà rợn tóc gáy.
Trong mắt hắn ta tràn ngập quang mang lạnh lẽo.
Con mắt trên trán chuyển động.
Bỗng nhiên, Hồn Thập Tam lạnh nhìn chăm chú vào đám nhân loại đứng phía dưới rồi cười lạnh.
- Mấy tên nhân loại ngu xuẩn kia... bổn Hồn Chủ tương đương với Thiên Thần của các ngươi, mau đầu hàng đi, các ngươi không phải là đối thủ của bổn Hồn Chủ đâu.
Hồn Thập Tam nói.
Ánh mắt hắn ta kì dị.
Đôi mắt hắn ta chăm chú nhìn vào Hạ Ấp Thần Hoàng ở phía trước.
- Nếu các ngươi ngoan ngoãn thần phục bổn Hồn Chủ, có lẽ bổn Hồn Chủ sẽ tha cho các ngươi một mạng… hơn nữa còn sẽ cho các ngươi cơm no áo ấm. .
Hồn Thập Tam nói tiếp.
Giọng nói của hắn ta to như tiếng chuông đồng mà vang lên bên tai của tất cả mọi người.
Lúc này, Hồn Thập Tam đã nắm chắc phần thắng, nhưng hắn ta cũng không muốn diệt hết loài người, dù giờ hắn ta đang vô cùng đói.
Giờ việc của hắn ta là… nuôi dưỡng đám nhân loại i này, hắn ta không muốn bước lên vết xe đổ của Hồn Ma Vũ Trụ.
Nhân loại chết hết rồi, vậy Hồn Ma bọn họ sẽ mất đi món ngon để thưởng thức, việc này không khác gì hành hạ Bạo Thực Hồn Chủ như hắn ta cả.
Mặc dù đói, nhưng Hồn Thập Tam cần phải học cách khắc chế chính mình.
- Thần phục?
Thần Hoàng cười lạnh.
Bọn họ sẽ không thần phục với bất kỳ Hồn Ma nào!
Ầm!
Ánh mắt của Hạ Ấp Thần Hoàng ngưng trọng lại, hắn lập tức đạp không xông thẳng lên trời.
Hắn siết chặt nắm đấm, thần lực trên người hắn sôi trào cuồn cuộn tựa như sóng lớn ầm ĩ.
Khí tức của Hạ Ấp Thần Hoàng dần dần tăng lên, bầu trời biến sắc.
Vô số Hồn Ma nhắm mắt lại, bộ dạng sợ hãi mà cảnh giác.
Lúc này, Hạ Ấp Thần Hoàng cứ như thể một vị cường giả tuyệt thế chân chính vậy.
Dường như có một ngọn lửa đang rực cháy.
Khuôn mặt già nua của Hạ Ấp Thần Hoàng bắt đầu trẻ lại, tóc trắng trên đầu vung một cái rồi cũng biến thành mái tóc đen nhánh cứng cáp.
- Thần Hoàng Quyền!
Hạ Ấp Thần Hoàng gầm lên giận giữ.
Khí thế ngất trời.
Nắm đấm của hắn đánh thẳng về phía Hồn Thập Tam trên bầu trời.
Phía dưới.
Toàn bộ Hạ Ấp Thần Triều đều sôi trào lên.
Đây là Thần Hoàng của bọn họ, là trụ cột tinh thần của bọn họ.
Hạ Ấp Đế Tử siết chặt tay lại, đôi mắt hắn đỏ bừng, cảm giác như huyết dịch trong cơ thể đang sôi trào.
Thái Thản Đế Tử gầm nhẹ mà nhìn lên Hồn Thập Tam trên bầu trời.
Thân xác mà Hồn Thập Tam kia đang dùng là cha hắn, Thái Thản Thần Hoàng…
Đây là huyết hải thâm cừu!
Mọi người đều gầm lên giận giữ.
Toàn bộ Thần Triều dường như đều sôi trào cả lên.
Các cường giả thế gia, các đại thần triều đình đều ký thác hy vọng lên trên người Thần Hoàng.
Hạ Thiên đứng trên tầng cao nhất của tòa nhà Lạc Gia, nàng phức tạp mà nhìn Hạ Ấp Thần Hoàng đang bước từng bước một lên bầu trời phía xa xa.
Nàng chỉ có thể thầm cầu nguyện trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận