Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1835: Bạch chi nhảy vọt, Tiểu Bạch hung bạo! (1)

Tiểu Bạch đứng trên lưng Tiểu Bì, lôi đình bắn ra, nhanh chóng đuổi thám đám người.
Nắm chặt Chiến Thần Côn trong tay, lôi hồ quấn quanh côn, rất nhanh đã theo Chiến Thần Côn truyền đến cánh tay.
Thân thể Tiểu Bạch ngưng tụ sát khí nồng đậm, đôi mắt hóa thành màu đỏ sọng, như có ngọn lửa đang rực cháy trong đó, vô cùng đáng sợ.
Giống như núi lửa phun trào, hỏa tinh rơi xuống
Trong nháy mắt, Tiểu Bạch xông vào đám người.
Một đám cường giả Minh Ngục rống lên, xuất thủ về phía Tiểu Bạch.
Đủ loại năng lượng Minh Khí hội tụ công kích Tiểu Bạch đang đánh tới, như một trong chớp mắt, đánh nát nó.
Đây là nhất tôn khôi lỗi.
Nhưng không ai dám coi thường khôi lỗi này.
Minh Ngục có Cửu Đại tộc.
Có Cự Ma tộc, có Cửu Chuyển Minh Trù nhất mạch, có Kiếm Ma Nhất tộc… đủ loại chủng tộc.
Nhưng trong đó có một tộc chuyên nghiên cứu khôi lỗi, khôi lỗi đó gọi là Minh Khôi.
Người của tộc này được Minh Ngục gọi là Minh Khôi Sư.
Bọn họ giỏi sử dụng các loại thiên tài bảo bối để chế tác khôi lỗi, thậm chí còn người đi nhầm đường, khai quật phần mộ của Thượng Cổ cường giả, đào thi thể cường giả ra chế tác thành Minh Khôi.
Dựa theo bí pháp của bọn họ, thi thể càng lâu năm thì minh khôi được chế tác thành càng cường hãn.
Minh Ngục từng có một khoảng thời gian hoảng sợ khi bị Minh Khôi Sư chi phối.
Cho nên mỗi một cường giả Minh Ngục đều sẽ không coi thường bất luận một khôi lỗi nào, dù khôi lỗi đó không phải Minh Khôi.
Đương nhiên, cho dù bọn họ không coi thường thì đối với Tiểu Bạch cũng không có khác biệt nào.
Việc Tiểu Bạch muốn, chỉ đơn giản là giết hết đám người này.
Bởi vì Bộ Phương đã nói… Lần này, không lột quần áo, chỉ cần giết.
Đôi mắt đỏ sọng như dã thú phát điên.
Huy động Chiến Thần Côn, nhấc côn lên, mỗi một đạo côn ảnh đều được bọc trong lôi đình đáng sợ.
Ầm ầm!
Với thực lực của cường giả Minh Ngục, trực tiếp bị một côn quét trúng, thân thể đều lập tức nổ tung ra.
Trừ cường giả Chân Thần Cảnh Cửu Tinh trở lên còn có thể chống cự mấy côn ra.
Lần này Tiểu Bạch thăng cấp rất lớn.
Cũng là bởi vì tu vi của Bộ Phương cũng tăng lên, cho nên khiến lực chiến đấu của Tiểu Bạch tăng vọt.
Theo thực lực tăng lên của Bộ Phương, sự liên kết giữa lực chiến đấu của Tiểu Bạch và tu vi của Bộ Phương ngày càng mơ hồ. Nhưng khi Bộ Phương tăng cấp, trong tiềm thức thì lực chiến đấu của Tiểu Bạch vẫn tăng lên.
Đây là một mối quan hệ kỳ lạ như có như không.
Chiến Thần Côn hung hăng nện xuống mặt đất.
Cong xuống.
Sau đó, thân hình Tiểu Bạch như đạn pháo bắn ra, hóa thành một đạo lưu tinh.
“Ầm” một tiếng.
Bàn tay như quạt hương bồ biến đổi.
Ngay sau đó, hóa thành một họng pháo cực đại.
Bên trong nòng pháo có năng lượng khủng khiếp ngưng tụ, lôi hồ tán loạn, có ánh sáng màu xanh chói mắt.
Sau đó, “ầm” một tiếng bắn ra.
Lôi hồ bắn ra mang theo tiếng “xì xì”.
Mấy vị cường giả Minh Ngục đều bị bắn nổ đến huyết nhục mơ hồ.
Tiểu Bạch mở ra cuộc giết, giống như ma quỷ trèo lên từ vực sâu!
- Nghiệt súc!
Một tiếng quát lớn vang lên.
Một vị Bán Thánh chân đạp xuống mặt đất, chớp mắt đã xông tới.
Tiểu Bạch nắm chặt Chiến Thần Côn trong tay, xoay tròn côn, hướng côn lên trời.
Ầm!
Một quyền của Bán Thánh va chạm với Tiểu Bạch, lập tức dẫn đến khí lãng.
Ở phía xa, mỗi cường giả Minh Ngục đều điên cuồng đánh tới.
Mắt cơ giới của Tiểu Bạch lóe lên.
Hai cánh kim loại sau lưng vỗ mạnh.
Lập tức có hàng vạn mũi kiếm từ hai cánh kim loại bắn ra, tiếng “xoẹt” vang vọng, bắn ra bốn phía, không ngừng đâm xuyên vào thân thể các cường giả Minh Ngục.
Âm thanh “phốc phốc” vang lên không dứt.
Một vị cường giả Minh Ngục bị đâm xuyên qua ngực, máu lập tức bắn ra.
Trên người Tiểu Bạch… tỏa ra đầy sát khí.
Vung mạnh Chiến Thần Côn.
Đánh về phía đám người kia.
Đôi mắt cơ giới của Tiểu Bạch ngưng trọng, nắm đấm như quạt hương bồ giơ lên, đấm về phía vị Bán Thánh kia.
Một người một khôi lỗi, ở trong hư không chiến đấu.
Đây là một cuộc đánh nhau không hề che giấu.
Không giống thủ đoạn của Bộ Phương, Tiểu Bạch và Minh Ngục BÁn Thánh đều lựa chọn đánh cận chiến, mà không có oanh kích tầm xa.
Không giống Bộ Phương, đứng từ xa ném mấy viên Ngưu Nhục Hoàn, làm cho kẻ địch sợ hãi không thôi.
Tiểu Bạch rất linh hoạt. Nhìn qua trông nó có vẻ cồng kềnh nhưng khi chiến đấu lại không hề thua kém Minh Ngục Bán Thánh chút nào.
Nắm đấm không ngừng va chạm vào nhau.
Đôi mắt của vị Bán Thánh kia co rụt lại, thét dài một tiếng, khí huyết dâng lên như cuồng phong, sấm chớp.
Rầm rầm!
Một người một khôi lỗi, liên tục tung ra nắm đấm, mặt đất không ngừng nổ tung.
Thân hình Tiểu Bạch lùi lại một chút, mặt đất bị giẫm sụp đổ xuống.
Vị Bán Thánh kia cũng xoay người rơi xuống.
Ngay sau đó, lại lao lên như rồng, đánh về phía Tiểu Bạch.
Một chân đá ngang, như thể làm sụp đổ núi sông. Trong một cú đá này ẩn chứa Minh Khí khủng khiếp, làm nó như hóa thành một lưỡi dao sắc bén.
Đôi mắt cơ giới của Tiểu Bạch ù ù, cánh tay xoay tròn.
Sau đó hóa thành một thanh Đại Khảm Đao.
Đại Khảm Đao chém ngang ra đập vào thanh Chân Đao của Bán Thánh, lóe ra tia lửa, còn có tiếng ma sát chói tai.
Keng keng keng!
Tốc độ của Tiểu Bạch rất nhanh, khiến người ta không nhìn rõ đao ảnh.
Mà hiển nhiên Bán Thánh kia cũng rất am hiểu cận chiến, không hề thua kém chút nào. Hai người đại chiến, khó phân thắng bại.
Sau trường đao, lại đấm ra một cú.
Đánh tay, nắm đấm, chân…
Đủ loại thủ đoạn đánh cận chiến đều dùng tới.
Ầm!!
Một cú đánh tay của Bán Thánh cường giả kia hung hăng nện vào ngực Tiểu Bạch, đánh Tiểu Bạch ngã xuống, như đạn pháo nện vào trên mặt đất.
Cường giả Minh Ngục xung quanh lập tức hò reo hoan hô.
Bán Thánh đứng ngạo nghễ trên Thiên Khung, nhếch miệng cười, hơi thở hổn hển dồn dập.
Sợi tóc của hắn ta như kim châm đâm vào hư không.
Bỗng nhiên.
Tiểu Bạch từ trong đống đổ nát nhảy lên một cái.
Rồi đột nhiên xuất hiện trước mặt vị Bán Thánh kia, hai tay như quạt hương bồ ôm lấy đầu Bán Thánh.
Đầu gối giơ lên, hung hăng thúc vào mặt Bán Thánh.
Dường như có tiếng xương vỡ vụn vang lên.
Vẩy của Bán Thánh văng tung tóe, rú lên.
Tiếng hét thê thảm khiến không ít người tê dại cả da đầu.
Rầm rầm rầm!
Vị Bán Thánh kia phẫn nộ vung nắm đấm lên, từng quyền đều ném ra khí lãng vào trong hư không, không ngừng đánh vào thân thể Tiểu Bạch.
Mắt cơ giới của Tiểu Bạch vẫn không thay đổi.
Đầu gối không ngừng thúc vào khiến cho khuôn mặt của Bán Thánh bị đánh đến méo mó.
Một tay nắm đầu Bán Thánh.
Tiểu Bạch xách người lên rồi ném mạnh xuống.
“Rầm” một tiếng, mặt đất sụp xuống.
Bán Thánh ho ra máu, trong mắt toát ra vẻ hung ác.
Vốn định vật lộn, không ngờ bản thân thiếu chút nữa bị khôi lỗi này đánh chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận