Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1304: Nữ nhân sau khi say rượu (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cẩu gia cảm thấy Bộ Phương keo kiệt, Minh Vương không mang nguyên liệu nấu ăn tốt tới thì đừng mơ tưởng uống được một chén rượu.
Một người một chó, tranh luận đến đỏ mặt tía tai.
Tình huống này… có mấy phần kỳ quái.
Có mấy vị Thánh Chủ chú ý tới chuyện này, đều là một mặt im lặng.
Về phía Tử Vân Thánh Nữ, xấu hổ che mặt mình lại.
Tiểu U và Tiểu Hoa thì không dám nhìn thẳng một người một chó này.
Hai thiếu nữ một lớn một nhỏ nhìn nhau, trong mắt hiện lên ẩn ý sâu xa khó tả.
Sau đó…
Ầm ầm!
Tiểu U cầm bình rượu lên, đổ một ít rượu vào cái ly đế cao đặt trên bàn.
Rượu tỏa ra Tinh Thần Quang Huy lấp lánh đổ vào trong ly rượu.
Trong ánh sáng rực rỡ, rượu ở trong ly, lấp lánh những ánh sao.
Chính là rót vào hai chén rượu vừa nãy Bộ Phương và Nghê Nhan uống, Tiểu U cầm lấy ly rượu của Bộ Phương, đưa ly của Nghê Nhan cho Tiểu Hoa.
Trên mặt Tiểu Hoa tràn đầy vẻ hiếu kỳ, ngẩng đầu lên, mím môi nhìn Tiểu U.
Tiểu U nghiêm túc gật đầu, sau đó chần chừ học theo dáng vẻ của Bộ Phương, lắc lư ly rượu một chút.
Rượu đảo quanh trong ly.
Hai người đều có cảm giác chơi vui.
Sau đó…
Keng!
Một tiếng giòn vang, hai người cụng ly với nhau.
Tiếng cụng ly vang lên, khiến Cẩu gia và Minh Vương Nhĩ Ha đang cãi lộn ngẩn ra, một người một chó cùng quay đầu qua, liền nhìn thấy Tiểu U và Tiểu Hoa cầm ly rượu, đem rượu Hoàng Tuyền Nại Hà đổ vào miệng.
Minh Vương Nhĩ Ha bỗng nhún vai, ngũ quan đều như nhăn lại cùng một chỗ, trong mắt đầy vẻ chấn kính.
Cẩu gia ngây ngốc mở lớn miệng chó, trong mắt chó tràn đầy vẻ khó tin nhìn Tiểu U và Tiểu Hoa…
Sao lại uống được?!
Ừng ực…
Hai thiếu nữ một lớn một nhỏ, đem rượu trong ly đế cao uống cạn, một giọt cũng không sót lại.
Sau khi đặt ly rượu lên bàn, Tiểu U và Tiểu Hoa đứng tại chỗ bất động.
Lỗ mũi Minh Vương Nhĩ Ha mở lớn, giống như… không có tình huống đặc biệt nào xảy ra.
Lông chó của Cẩu gia dựng thẳng, ngạc nhiên nghi ngờ.
Sợ nhất là không khí yên tĩnh, bởi vì rất quỷ dị!
Bỗng nhiên.
Tiểu U đứng tại chỗ bất động bỗng há to miệng, đôi mắt lập tức hóa thành màu đen nhánh, làn da trắng nõn chuyển thành màu ửng đỏ bằng tốc độ mắt thường có thể thấy, trên mặt hiện lên hai khoảng đỏ ửng đáng yêu.
Ong…
Hắc khí trên mặt Tiểu U hiện lên, hắc khí như Phụ Cốt Chi Thư quấn quanh.
Thế nhưng Tiểu U hoàn toàn không quan tâm.
Phát ra tiếng cười to, khí tức trên thân liên tục tăng lên.
- Quả nhiên… rượu này quả nhiên kỳ dị, nha đầu này uống xong đến cả Trớ Chú cũng không giấu được liền hiện ra ngoài!
Đôi mắt Tiểu U đen như mực, mái tóc đen dài thẳng tản ra, trong miệng phun ra bạch khí, sau đó thân hình như mũi tên bắn ra ngoài.
Oanh!
Ma Chủ tối cường bị Nghê Nhan dây dưa không kiên nhẫn, trong lòng buồn bực đến muốn thổ huyết.
Nữ nhân này như được tiêm máu gà!
Lực lượng của thân thể và tu vi chân khí đều tăng gấp mấy lần!
Bỗng nhiên.
Một tràng tiếng xé gió vang vọng lao đến…
Một nữ tử mặc một chiếc váy dài đen tuyền đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta.
- Nữ tử U Minh?
Đôi mắt Ma Chủ tối cường co rụt lại.
Sau đó, mặt hắn ta gần như méo mó!
Bởi vì Tiểu U hiện lên trước mặt hắn ta, có con ngươi đen nhánh đang nhìn chằm chằm hắn ta, Trớ Chú trên mặt lưu chuyển, không nói hai lời liền giơ tay lên, đánh ra một trận oanh tạc kinh khủng.
- U Minh Trùng!
Ầm!!!
Ma Chủ tối cường không hề có phòng bị, thân hình bị đánh bay ngược ra, cả người lăn lộn trên mặt đất.
Nghê Nhan hạ xuống đất, một tay che nửa mặt ngửa đầu cười to, làn da ửng đỏ như muốn nhỏ máu, sau đó lại bắn ra phóng về hướng Ma Chủ mạnh nhất, giơ một chân lên hung hăng nện xuống.
Thân hình Tiểu U bay lên không trung, giơ tay lên ném ra từng cái Minh Trùng.
Nặng lượng vô hình không ngừng đánh ra, mất đất bị đánh ra từng cái hố, Ma Chủ tối cường bị đánh liên tục lăn lộn.
- Nữ tử U Minh, ta và ngươi không oán không hạn…
Ầm!
Ma Chủ tối cường còn chưa nói xong, đã bị một khỏa Minh Trùng đánh trúng, thân hình lùi lại mấy bước.
- Rượu mời không thích thích uống rượu phạt! Cho dù bị lão đại Địa Ngủ trả thù, bản tôn cũng phải trấn áp ngươi!
Ma Chủ tối cường vô cùng phẫn nộ, đã khi nào hắn ta phải nếm thua thiệt như này!
Gầm lên một tiếng, áo giáp màu đen hiện ra, thân hình của hắn ta đột nhiên cao lên, trên trán hiện lên hai cái sừng trâu bén nhọn!
Ầm!
Song quyền nện cùng một chỗ, tạo lên một trận oanh minh, tiếng bò rống lên chói tai.
Nghê Nhan không hề có một chút rụt rè nào cười to xông đến, đánh một quyền về phía đầu Ma Chủ tối cường.
Mặt Tiểu U đỏ ửng, không ngừng bắn ra Minh Trùng.

Trong tửu lâu.
Cẩu gia và Minh Vương Nhĩ Ha hai mắt nhìn nhau, bọn họ nhìn Tiểu Hoa ở trước mặt.
Tiểu Hoa mở mắt ra, mắt rắn Tam Hoa đảo quanh, trong miệng phun ra tiếng ợ no nê. Sau đó là bạch khí phun ra, khuôn mặt nhỏ trong nháy mắt trở nên ửng đỏ như trái táo, đỏ đến mức muốn nhỏ ra máu.
- Tiểu hài tử không thể uống rượu…
Minh Vương Nhĩ Ha giật giật miệng, nói.
Cẩu gia hiếm khi không phản bác Minh Vương, đầu chó gật một cái:
- Cẩu gia cũng cảm thấy như vậy.
Tiểu Hoa nắm chặt tay, miệng phun bạch khí.
- A…
Tiểu Hoa hét lên, sau đó chân ngắn bước ra, chạy ra ngoài tửu lâu.
Mắt rắn Tam Hoa chuyển động, vọt tới cửa, trước ánh mắt ngây người của các Thánh Chủ, bị cánh cửa làm cho vấp ngã…
Sau khi Tiểu Hoa trượt chân ngã, liền ngửa mặt nằm ra đất, miệng há mở, mồ hôi chảy đầy đầu, nằm ngáy o o.
Sau khi Tiểu Hoa uống say, tửu lượng so với hai nữ tử kia… cũng không tệ lắm.
Cẩu gia và Minh Vương Nhĩ Ha giật giật khóe miệng, trong lòng đều nghĩ đến.
Đem Tiểu Hoa đặt dưới gốc cây Ngộ Đạo, sau đó Minh Vương Nhĩ Ha và Cẩu gia liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn chằm chằm bình rượu này, trong đôi mắt của một người một chó như nở rộ tia sáng lấp lánh.
Bên ngoài tửu lâu, Ma Chủ tối cường rống lên một tiếng, lại bỗng nhiên không khỏi rùng mình một cái
Bạn cần đăng nhập để bình luận