Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3168: Ta, đã trở về (2)

Notice: Undefined offset: 93
Chờ chút!
Mẹ nó! Tên đầu bếp thối này tới Vũ Trụ Hồn Ma làm cái gì?
Đáng chết… sao mà đầu bếp lại đáng giận như thế!
Hồn Thần giận! Khí tức khủng bố phóng lên tận trời.
- Đáng chết! Đại quân Hồn Ma của ta đâu? Tên đầu bếp thối nhà ngươi đã làm gì đại quân Hồn Ma của ta… ngươi làm cái gì?
Hồn Thần tức tới mức toàn thân đều run rẩy!
Bộ Phương nhàn nhạt liếc nhìn Hồn Thần một chút, khóe miệng nhếch lên. Độc Cô Vô Song bên cạnh Bộ Phương giơ tay, che miệng lại, nước mắt rưng rưng. Vờ như là bi thương nhưng thực ra lại đang cười trộm…
- Ngươi… đoán xem.
Độc Cô Vô Song nói.
Đôi mắt Hồn Thần như muốn phun ra lửa.
- Ngươi tìm chết!
Uỳnh!
Trường mâu ngưng tụ, đột nhiên bắn phi tốc về phía Độc Cô Vô Song. Độc Cô Vô Song cảm thấy toàn thân rét run, hoàn toàn không thể động đậy. Cảm giác này quả nhiên vô cùng kinh khủng. Chẳng qua hắn chỉ trêu một chút thôi, thế mà đã phải đối mặt với cái chết sao?
Độc Cô Vô Song kinh hãi, Hồn Thần đáng sợ như vậy bây giờ hắn đã cảm nhận được rồi. Đường chết mà hắn tự tìm này đúng là thênh thang rộng mở mà.
Uỳnh!
Mắt cơ giới của Tiểu Bạch lóe lên, ngăn trước mặt Độc Cô Vô Song, đối mặt với một mâu kia của Hồn Thần. Bàn tay to lớn đột nhiên nâng lên.
Uỳnh!
Trường mâu không ngừng xoay tròn trong tay Tiểu Bạch, như muốn xuyên thủng tất cả.
Sức mạnh Đại Tội Ác lan tràn, toàn thân Độc Cô Vô Song trở nên lạnh toát.
Nhưng mà… Tiểu Bạch đã ngăn cản trước mặt. Bàn tay to vỗ xuống, thế mà lại đập nát được trường mâu của Hồn Thần!
Hả?
Hồn Thần sững sờ, cường giả xung quanh cũng giật mình. Mạnh như Giáo Chủ Thông Thiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng phải hít sâu một hơi. Bọn hắn thấy rất rõ, trường mâu của Hồn Thần đáng sợ thế nào! Không ngờ Tiểu Bạch lại có thể dùng một tay đập nát!
Độc Cô Vô Song thở ra một hơi, thân thể ướt đẫm mồ hôi, may mà có Bạch Gia.
- Bạch Gia quá đỉnh!
Độc Cô Vô Song ở sau lưng Tiểu Bạch, hô hào inh ỏi.
Bộ Phương chậm rãi đi ra, đứng trước miệng vết nứt, gió lay động trường bào. Bộ Phương nhìn phía xa, giơ tay lên. Một cỗ khí tức truyền vang đến giữa đất trời, sau đó bên trong quả cầu đã vỡ nát kia có một cái đĩa sứ Thanh Hoa đã dày đặc vết nứt bay ra, rơi vào trong tay hắn.
Đĩa sứ Thanh Hoa gần như hoàn toàn bị vỡ, Bộ Phương thở dài một hơi.
Hồn Thần híp mắt, hắn không nhìn Bộ Phương mà nhìn về phía Vũ Trụ Hồn Ma ở phía sau. Trong đó là phồn hoa đầy trời, cánh hoa phi vũ.
Cái quỷ gì? Sao Vũ Trụ Hồn Ma lại có hoa?
Hồn Thần ngẩn ra. Bộ Phương thì bước tới một bước, vô cùng bình tĩnh. Trên thân thể Bộ Phương không hề có chút khí tức nào, giống như một người phàm vậy. Tiểu Bạch và Độc Cô Vô Song đi theo sau lưng hắn.
- Vũ Trụ Hồn Ma quả thật không tệ, phồn hoa bay đầy trời, vô cùng ấm áp.
Bộ Phương thản nhiên nói. Hắn giơ tay lên, năm đạo kim quang nở rộ chạy như bay tới lơ lửng xung quanh thân thể hắn.
Là bộ Trù Thần.
Nồi Huyền Vũ, muỗng Kỳ Thiên, Thiên Lò Bạch Hổ, Tước Vũ Bào, Long Cốt thái đao…
Ngàn năm rồi mới nhìn thấy, có chút cảm giác quen thuộc dâng lên.
Bộ Trù Thần trôi nổi bên cạnh hắn, ban đầu hào quang rực rỡ bây giờ đều dày đặc vết nứt, thậm chí còn có khí đen chuyển động.
Khuôn mặt Bộ Phương đầy vẻ phức tạp. Bị hắc khí của Hồn Thần ô nhiễm, suýt nữa bộ Trù Thần đã vỡ toang rồi.
Bộ Phương giơ tay lên, bành một tiếng nổ tung vang lên, bên trong quả cầu màu đen kia có một vệt sáng phóng lên tận trời. Thực thể thần thức của Bộ Phương nện bước chân nhanh, phi tốc mà đến. Hào quang ảm đạm rơi vào bên người Bộ Phương, cùng đồng bộ.
Bộ Phương giơ tay lên, ngón tay chỉ cùng một chỗ với thực thể thần thức.
Uỳnh…
Như có gợn sóng năng lượng tán ra. Thần thức thực thể nhất thời tiêu tán, hóa thành vạn điểm sáng vàng óng. Ánh sáng nhao nhao bao phủ bên trên bộ Trù Thần, hắc khí tán đi như băng tuyết tan. Bộ Trù Thần lại khôi phục hào quang, thậm chí khí tức còn mạnh hơn, kim quang sáng chói, chiếu sáng cả vũ trụ.
Long ngâm, Tước đề, Quy hống, Hổ khiếu, Kỳ Lân cười lạnh đều quẩn quanh trong vũ trụ.
Khí Linh hiện thể, hư ảnh Thần Thú xoay tròn, trấn áp chư thiên. Sau đó hóa thành năm đạo thân ảnh, ánh mắt kích động nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Bộ Phương hướng mắt nhìn về phía năm Khí Linh đang kích động, gật gật đầu. Sau đó hắn nhìn về phía Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp ở phía xa, khóe miệng nhếch lên, cũng gật đầu một cái. Lại gật đầu với Giáo Chủ Thông Thiên ở Thiên Quan Hàm Cốc.
- Ta… trở về rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận