Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1818: Nỗi sợ của Tiên Trù Giới (2)

Notice: Undefined offset: 173
Loại tồn tại này, không phải đại lão thì là cái gì?
Băng Thánh lạnh nhạt nhìn Bộ Phương.
Nhìn thấy Bộ Phương đi về phía mình, ánh mắt nàng có hơi hoảng hốt.
Dường như nàng thấy được bóng dáng của vạn năm trước đi ra từ trong năm tháng, mỉm cười mà bước đến gần nàng.
Chỉ có điều, đây chỉ là ảo giác của nàng mà thôi.
Nàng chớp mắt, bóng dáng quen thuộc đã biến mất không thấy đâu nữa.
Hiện lên trước mắt nàng chính là gương mặt không chút thay đổi của Bộ Phương.
- Ngươi thật sự rất giống hắn… đột phá của hắn quả thực là giống y như đúc với ngươi vậy.
Băng Thánh lên tiếng đầy hoài niệm.
Bộ Phương gật đầu với vẻ thản nhiên, hiện giờ hắn thấy nhưng không thể trách rồi.
Có lẽ cái gọi là người quen trong miệng Băng Thánh kia, hẳn là ký chủ thế hệ trước của hệ thống.
Nhưng vậy thì sao chứ?
Bộ Phương hắn, chính là Bộ Phương.
- Ngươi tới Thần Tuyệt Sơn là vì Sinh Mệnh Chi Tuyền đúng không?
Băng Thánh ngồi thẳng người phía trên tảng đá, con ngươi xinh đẹp của nàng nhìn về phía Bộ Phương mà nói.
Bộ Phương gật gật đầu.
- Tiên Thụ của Tiên Trù Giới đang yếu dần, cần Sinh Mệnh Chi Tuyền mới có thể làm cho hạt giống Tiên Thụ sống lại, ta cần Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Bộ Phương nói.
Bộ Phương nói xong, hắn bèn giơ tay ra, trong tay lập tức hiện lên một hạt giống ảm đạm không có ánh sáng.
Băng Thánh liếc mắt nhìn hạt giống này một cái, lông mày của nàng hơi nhướng lên.
- Thánh Phẩm Tiên Tài… khó trách cần Sinh Mệnh Chi Tuyền, không, Sinh Mệnh Chi Tuyền bình thường không cứu sống được nó, cần phải có nước ở đầu nguồn của Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Ánh mắt của Băng Thánh tất nhiên không bình thường, nàng chỉ cần liếc mắt một cái là đã nhìn ra vấn đề trong đó.
Bộ Phương im lặng, quả thật sự thật đúng như lời Băng Thánh nói.
- Nơi đó chính là đầu nguồn của Sinh Mệnh Chi Tuyền, nếu như ngươi có thể lấy nước ở đầu nguồn từ trong đó ra, tất nhiên ta sẽ tặng ngươi không ngại gì.
Băng Thánh nâng ngón tay lên mà chỉ về phía xoáy nước ở xa xa.
Bộ Phương sửng sốt.
Thật không ngờ Băng Thánh lại dễ nói chuyện như vậy.
- Sinh Mệnh Chi Tuyền là do người kia mang đến, nếu ngươi có thể lấy ra được, tất nhiên được xem như là cơ duyên của ngươi, chẳng qua thì ta nhắc nhở ngươi, đầu nguồn của Sinh Mệnh Chi Tuyền… ẩn chứa nguy cơ vô tận, ngươi phải cẩn thận.
Băng Thánh nói:
- Chết ở trong đầu nguồn của Sinh Mệnh Chi Tuyền, ta sẽ không cứu ngươi đâu.
Băng Thánh nói với vẻ lạnh lùng, khiến cho con ngươi của Bộ Phương không khỏi cứng lại.
Phía xa xa, Cẩu gia cũng mở mắt, hắn tò mò nhìn qua, hiển nhiên, hắn cũng biết rõ sự đáng sợ của đầu nguồn ở Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Bộ Phương siết chặt hạt giống Tiên Thụ trong tay lại.
Hắn thở nhẹ một hơi.
Thả Tiểu Hồ trên vai xuống, Băng Thánh lại ôm lấy con bé.
Sau đó, Bộ Phương bèn động tâm thần.
Hắn bước một bước ra, cơ thể lập tức bay lơ lửng xông về phía vị trí của đầu nguồn ở Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Ánh mắt của Băng Thánh, Cẩu gia, Cửu Vĩ Hồ, còn có Tiểu Hồ đều là tập trung lên trên người Bộ Phương.
Nguy cơ của Sinh Mệnh Chi Tuyền cũng không phải nói đùa.
Bộ Phương đạp trên khoảng không mà đi, thân hình hắn càng lúc càng tiến tới, rất nhanh đã gần sát đến xoáy nước đang xoay tròn thật lớn kia.
Bên trong xoáy nước đó có hơi thở sinh mệnh tràn đầy dâng lên không ngừng.
Bộ Phương hạ xuống bên cạnh xoáy nước của Sinh Mệnh Chi Tuyền, hắn nhìn vòng xoáy dường như không đáy kia mà hít sâu một hơi.
Chắc hẳn trong đây chính là đầu nguồn của Sinh Mệnh Chi Tuyền rồi.
Bộ Phương nhíu mày, sinh cơ nồng đậm đến cực hạn, tựa như tràn ngập ý tử vong, nhìn hơi thở sinh mệnh hóa thành cỗ sức mạnh nghẹt thở trong vòng xoáy kia, Bộ Phương mới hiểu được nguy cơ trong lời nói của Băng Thánh là ý gì.
Bộ Phương lấy một chiếc bát sứ thanh hoa ra.
Thần cảm vừa ra, tựa như có một bàn tay vô hình bắt lấy bát sứ thanh hoa mà múc một bát nước đầu nguồn bên trong vòng xoáy kia.
Nhưng vừa nhập vào bên trong xoáy nước.
Sức mạnh khủng bố lập tức đánh úp lại, đánh vỡ cả bát sứ thanh hoa kia trong nháy mắt, hóa thành bột phấn.
Lực phá hoại kia khiến cho Bộ Phương cũng không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Nước đầu nguồn này còn có thể đáng sợ như vậy sao?!
Muốn dùng phương pháp bình thường múc một bát nước đầu nguồn đúng là có hơi khó khăn.
Phía xa xa, Cửu Vĩ Hồ thì lại nghiền ngẫm một chút, lúc trước hắn dám yên tâm chạy ra ngoài cứu vợ mình như vậy tất nhiên là có lý do cả, đầu nguồn của Sinh Mệnh Chi Tuyền tràn ngập nguy cơ, cho dù hắn không canh giữ thì cũng không có mấy người có thể lấy được nước ở đầu nguồn.
Tên nhóc này muốn làm được, khó đó!
Bỗng nhiên.
Ánh mắt của Cửu Vĩ Hồ cứng lại.
Bởi vì Bộ Phương đứng ở bên ngoài đầu nguồn chợt bước ra một bước.
Cả người hắn đi thẳng về phía đầu nguồn kia rồi rơi xuống.
Chỉ trong nháy mắt là đã rơi vào bên trong vòng xoáy.
Cửu Vĩ Hồ hít một ngụm khí lạnh.
- Tên nhóc nhân loại kia muốn chết sao? Cho dù Tiểu Thánh có rơi vào bên trong đầu nguồn của Sinh Mệnh Chi Tuyền cũng sẽ bị bóp nghẹt đến trọng thương… sao hắn lại dám đi vào đó chứ.
- Chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ!
Ánh mắt của Băng Thánh và Cẩu gia thì lại chợt lóe lên, trong đó để lộ ra vẻ nghiền ngẫm.

Tiên Trù Giới.
Bên bờ cầu Thiên Minh, tường thành nguy nga của Minh Ngục.
Cánh cửa Thanh Đồng tráng lệ yên tĩnh đứng lặng.
Bỗng nhiên.
Một tiếng nổ phát ra từ trên cửa Thanh Đồng.
Khiến cho cả tường thành đều chấn động lên.
Phía trên tường thành có đá vụn tuôn rơi ào ạt xuống.
- Mở ra cho ta!!!
Một tiếng rống giận tựa như ác ma vang vọng khắp không gian.
Cánh cửa Thanh Đồng kia lập tức vang lên tiếng cót két nặng nề, tiếng cửa xẹt qua mặt đất dường như làm chấn động cả Tiên Trù Giới.
Ầm ầm ầm!!
Cửa Thanh Đồng chậm rãi mở ra, minh khí đáng sợ lan tràn tới không ngừng từ bên trong.
Một bàn tay màu xanh vẫn còn để lộ ra xương cốt đập mạnh lên trên cửa Thanh Đồng, ngay sau đó, nó đột nhiên dùng sức.
Khiến cho cánh cửa Thanh Đồng kia bị đẩy ầm ầm ra.
Một tiếng nổ ầm vang lên, cửa Thanh Đồng bị một lực mạnh mẽ mở rộng, nện lên trên tường thành rồi lún sâu vào trong đó.
Một dáng người khổng lồ chậm rãi đi ra từ bên trong cửa thành tĩnh mịch.
Mỗi một bước chân hạ xuống, mặt đất đều chấn động kịch liệt.
Vù vù vù vù!
Từng tiếng xé gió vang vọng lên.
Từng vị cường giả của Minh Ngục được bọc trong hắc bào chạy như bay ra ngoài.
Rầm!!
Con quái vật lớn kia giẫm bước chân xuống, mặt đất lún sâu, hơi thở khủng bố như một cơn lốc thổi quét tới.
- Cuối cùng phong ấn cũng tan biến rồi! Đóa hoa nhà kính của Tiên Trù Giới, cũng đã đến lúc nên cảm nhận… sự đáng sợ của Minh Ngục rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận