Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2591: Nhãn thần được xác nhận… (1)

Những thiên tài này có chút dễ thương.
Không sai, trong mắt Bộ Phương thì những yêu nghiệt thiên tài của Thần Triều Thái Thản đang trùng sát về phía hắn lại rất đáng yêu.
Uỳnh!
Trên bầu trời, Đế Tử Thái Thản như phát ra hào quang, mà thân thể hắn cũng đột nhiên to lên. Mười trượng, trăm trượng, ngàn trượng! Hắn đã hóa thành một người khổng lồ, hoa văn trên thân thể như sáng lên, có một con rồng đang uốn lượn.
Ánh mắt Đế Tử hừng hực, khí tức chìm nổi, không hổ là Đế Tử của một chiều, có thể là cường hãn nhất trong đám Thượng Đẳng Thần Vương.
Tiểu Hồ há miệng, lửa bay khắp nơi, âm thanh vang vọng không dứt. Từng viên thịt bò bắn ra, tuy hơi buồn cười nhưng uy lực không thể khinh thường được.
Đế Tử hóa thành thân thể cao vạn trượng, sức mạnh cũng tăng lên nhiều. Những viên thịt bò nện trên mặt hắn không ngừng nổ tung, nhưng hắn lại chẳng hề hấn gì.
- Chỉ là súc sinh mà cũng dám khiêu khích bổn Đế Tử.
Mắt Đế Tử Thái Thản sáng như đuốc. Hắn là Hoàng Tử, bây giờ lại là Đế Tử há lại để cho một con linh thú khiêu khích. Mọi người đều thấy khí thế hào hùng của Đế Tử, hưng phấn hô lên. Đó là phong tục của Thần Triều Thái Thản, dùng để góp phần trợ uy cho Đế Tử, thể hiện sự tôn kính trong lòng bọn họ.
Uỳnh!
Bụi mù cuốn lên, từng vị cường giả phi tốc tới gần Bộ Phương. Bộ Phương là người mà Thần Hoàng đã chỉ mặt gọi tên phải bắt về, làm sao bọn họ có thể buông tha!
Bộ Phương uống ngụm nước, thở ra một hơi. Uống nước ấm có lợi cho sức khỏe.
Ngay sau đó, Bộ Phương ngẩng đầu lên, lạnh nhạt nhìn về phía những yêu nghiệt thiên tài trong Thị Tộc của Thần Triều Thái Thản. Bộ Phương giơ một cánh tay lên, đó là cánh tay Thao Thiết.
Ánh sáng lóe lên, cánh tay cũng như trở nên trong suốt, dường như còn có thể thấy rõ được xương cốt ở bên trong.
Nếu là trước đây, khả năng Bộ Phương sẽ trực tiếp lấy nồi Huyền Vũ ra đập bay mấy tên ngốc trước mặt. Nhưng hiện tại Bộ Phương không thể như vậy, bởi vì nồi Huyền Vũ đã hỏng rồi. Cho nên Bộ Phương chỉ có thể chọn cách đơn giản và trực tiếp nhất.
Một người tới gần, khí tức đáng sợ bùng lên như muốn hư không phải nổ tung. Hắn hét dài một tiếng, đánh một quyền tới.
Mà cánh tay Thao Thiết trong suốt như nhìn thấy xương cốt của Bộ Phương cũng vươn ra.
Bành!
Tiếng nổ ầm vang.
Bộ Phương vẫn đứng im như núi, mà vị thiên tài kia bị đánh bay trong nháy mắt, cánh tay như thành quái dị theo âm thanh rú thảm thiết.
Một màn này khiến ánh mắt những người xung quanh co rụt lại, có chút kinh dị.
Rầm rầm rầm!
Bộ Phương hời hợt đánh ra bốn chưởng, bốn vị thiên tài đang trùng sát tới cũng nhao nhao bắn ngược ra ngoài.
Bùi mù trên mặt đất tán đi lộ ra dáng vẻ bốn yêu nghiệt vừa bị đánh bay kia. Tất cả đều hít một hơi lạnh, chỉ cảm thấy ớn lạnh từ đầu xuống chân. Bốn yêu nghiệt kia vô cùng thê thảm.
Đây thật sự chỉ là một Bán Thần ốm yếu thôi sao?
Bán Thần?
Thực lực đáng sợ như vậy mà chỉ là Bán Thần?
Chẳng lẽ tên tiểu tử này còn có chỗ dựa đằng sau nào sao? Tất cả mọi người đều cẩn thận nhớ lại thông tin về Bộ Phương. Người này đánh bại Đế Tử của Thần Triều Hạ Ấp, trấn áp được rất nhiều yêu nghiệt, đồng thời còn lĩnh ngộ ba đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường… Chẳng lẽ Bán Thần lĩnh ngộ được ba đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường lại có thể mạnh như vậy sao?
Người Thần Triều Thái Thản không có quá nhiều quan tâm với Pháp Tắc, mà bọn họ chỉ quan tâm Man Văn. Man Văn mới là cội nguồn sức mạnh của bọn họ, cho nên vốn dĩ họ cũng không biết lĩnh ngộ được ba đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường sẽ mạnh như thế nào.
Có lẽ thực sự rất khủng bố, nhưng có thể khủng bố hơn cả Đế Tử sao?
- Cho dù lĩnh ngộ được ba đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường thì Bán Thần vẫn chỉ là Bán Thần…
Có người lẩm bẩm, nhưng hắn cũng không quá tự tin. Bốn người vừa bị Bộ Phương đánh bay đều là những yêu nghiệt trong Thị Tộc, là tồn tại đỉnh cấp. Đương nhiên có thể cũng do là vẫn chưa dùng tới Man Văn. Nhưng cho dù thế vẫn rất khó tin.
Bốn người kia là Cao Đẳng Thần Chi, sức khôi phụ khá nhanh, đương nhiên sẽ không dễ dàng bị Bộ Phương đánh ngã.
Uỳnh!
Bốn người kia xoay người, ánh mắt đỏ thẫm. Man Văn trên thân thể họ cũng dần sáng lên, đủ loại họa văn hiện ra. Tổ tiên của Thần Triều Thái Thản đạt được linh cảm của rất nhiều Hung Thú, hội chế chúng thành Man Văn, điêu khắc trên thân thể, dùng nó để có được sức mạnh cường đại, đồng thời có được thuộc tính của Hung Thú.
Ví dụ như bốn yêu nghiệt trước mắt, Man Văn trên thân thể bọn họ lần lượt là một con sư tử, một con voi ma mút, một con báo và một con cá sấu khổng lồ.
Theo sự di chuyển của hoa văn thì thân thể bọn họ cũng lớn lên, tuy không to được như Đế Tử nhưng cũng đạt tới mấy trăm trượng!
Bọn họ từ trên cao nhìn xuống Bộ Phương ở phía dưới.
- Ta phải chém ngươi thành trăm mảnh! Tên ngoại lai đến từ Thần Triều Hạ Ấp!
Một vị thiên tài Thiên Tộc gào thét lớn, hoa văn trên người cũng sáng chói, sau lưng như hiện ra ảo ảnh voi ma mút. Hai tay hội tụ năng lượng mãnh liệt, hóa thành vòi voi, hung hăng quét về phía Bộ Phương.
Bành!
Mặt đất bị đánh trúng, một tảng đá lớn được quấn lên bay về phía Bộ Phương.
Nhưng thân thể Bộ Phương được quấn quanh bởi Pháp Tắc Không Gian, viên đá kia như đang xuyên qua được người hắn, bắn về phía người thủ miếu.
Xoạt xoạt.
Người thủ miếu nâng bàn tay lên, tảng đá tan thành vạn mảnh.
Mồ hôi lạnh của vị thiên tài kia chảy ròng, may mắn người thủ miếu kia không tính toán với hắn. Vậy là hắn lại trút lửa giận lên người Bộ Phương.
- Tên đáng chết!
Mấy vị thiên tài đồng thời ra tay, từng quyền nện xuống giống như ngọn núi nhỏ đè tới, khiến cho những người đang quan sát xung quanh đều cảm thấy tê cả da đầu.
Uỳnh!
Bốn quyền tụ tại một chỗ, nổ tung ra. Nhưng Bộ Phương vẫn không hề tổn hại dù chỉ một sợi tóc, bốn phía có Pháp Tắc vô hình đang lơ lửng.
- Dựa trên sức mạnh của Man Văn… rất thú vị.
Sắc mạnh Bộ Phương trắng bệnh, suy yếu hơn. Dù sao thì tuy sức mạnh Thiên Thần được áp chế nhưng vẫn còn tàn phá bừa bãi trong thân thể hắn. Nhưng cũng không phải quá lo ngại, tuy hắn không thể biến lớn nhưng so về sức mạnh, Bộ Phương không sợ.
Mũi chân nhún nhẹ ngàng, thân hình bay lên cao.
Một vị yêu nghiệt gào thét, một ảo ảnh sư tử xuất hiện trên nắm đấm của hắn ta, lao thẳng về phía Bộ Phương.
Bộ Phương không né tránh, cánh tay Thao Thiết quét ngang qua.
Bành bành bành!
Ánh mắt yêu nghiệt kia co rụt lại, gào lên thê thảm. Cánh tay kia như muốn nổ tung ra, nhìn rất đáng sợ.
Chỉ trong nháy mắt mà ba vị thiên tài đều bị đánh bại.
Mà đối với Bộ Phương thì cũng chỉ là một số động tác bình thường.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía người thủ miếu ở phía xa, khóe miệng hơi kéo một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận