Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3013: Viện binh của Bộ Phương (1)

Cung Thiên Nữ Nguyền Rủa của ba vị Thiên Nữ nằm ở khu vực tương
đối hẻo lánh của Thành Hư Vô, tạo thành một hình tam giác.
Bây giờ ở bên ngoài cung của Thiên Nữ Nguyền Rủa Hậu Thổ đang có lít nha lít nhít
những kỵ binh tụ tập. Những kỵ binh này chính là thế lực của Thiên Nữ
Nguyền Rủa Hồn. So với Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn thì Hậu Thổ có sự chênh lệch ở
chính những người hậu thuẫn.
Thế lực của nàng quá yếu, vốn dĩ không chịu nổi một kích. Đừng nói chí là một đội quân như kỵ binh Tử Vong.
Mặc dù lần trước kỵ binh Tử Vong phải chịu thiệt ở trước quán ăn của Bộ Phương. Nhưng lần này cả tinh thần chiến đấu và số lượng cũng tăng vô kể.
Ầm ầm…
Mây đen từ đằng xa kéo đến, trời đất đều vì vậy mà biến sắc. Sự khủng bố kia, khí tức kinh khủng kia làm cho tất cả mọi người đều không thể kiềm chế được sự run rẩy.
Hậu Thổ chậm rãi mở mắt ra, nàng ngồi xếp bằng trước cung điện, đối diện với đám kỵ binh kia. Sắc mặt nàng vô cùng lạnh lẽo. Sự lạnh nhạt kia khiến không ít cường giả quý tộc kinh hãi không thôi. Hậu Thổ đại nhân sao có thể thờ ơ như thế được? Chẳng lẽ nàng định chỉ dựa vào một mình mình đối đầu với cả đội quân như vậy?
Không thể nào… huống hồ đối phương còn có Hồn đại nhân!
Đột nhiên, đám quý tộc đều sửng sốt. Bởi vì bọn hắn phát hiện Hậu Thổ đại nhân chậm rãi đi ra, từng bước từng bước một, không nhanh không chậm. Áo choàng trên người nàng phiêu đãng theo gió, đối mặt với đội quân kia.
Kỵ binh Tử Vong vẫn đứng im, không tiến lên. Bọn hắn mặc áo giáp màu đen, khí tức quanh quẩn, Hung Thú gầm lên, tiếng rống như muốn phá vỡ cả một ngôi sao…
- Ngươi muốn đích thân giải quyết hay muốn ta giúp ngươi…
Trong hư không, trên thân thể Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn quấn quanh bởi sức mạnh Nguyền Rủa và sức mạnh Tội Ác, có chút kì dị.
Sau khi A Hồn nói câu này thì đám quý tộc đều không dám thở mạnh…
Bá đạo! Thế mà còn định khiến một vị Thiên Nữ Nguyền Rủa phải tự sát!
Quá là bá đạo rồi!
Hồn đại nhân quá mạnh mẽ!
Uỳnh!
Hậu Thổ không trả lời, chỉ là ánh mắt của nàng có chút đùa cợt…
A Hồn giơ tay lên, sau đó cung Thiên Nữ Nguyền Rủa như bị chấn động ngay trong thời khắc này, giống như chuẩn bị nổ tung lập tức. Bên trên vách tường của cung điện xuất hiện những vết nứt.
- Ngươi cảm thấy ngươi còn cơ hội không? Công Tước Mộng Yểm không có ở đây, ngươi không phải là đối thủ của ta.
A Hồn nói.
Tóc Hậu Thổ tung bay, môi đỏ hơi nhếch lên. Nàng biết trận chiến này chính là chìa khóa. Dù sao thì Vũ Trụ Hồng Hoang và Vũ Trụ Hồn Ma chiến tranh lâu như vậy, đang vào giai đoạn giằng co. Trận chiến trong Thành Hư Vô sẽ quyết định quan trọng tới trận chiến của hai Đại Vũ Trụ… Cho nên, Hậu Thổ sẽ không lùi bước.
Huống hồ nàng là một người kiêu ngạo như vậy, sao lại để nữ nhân trước mặt kia nói tự sát là tự sát?
Một bước đạp xuống, thân thể Hậu Thổ bay lên, áo bào rộng thùng thình tung bay trong gió.
- Không phải chỉ là một đội quân thôi sao. Tới đi, để ta xem kỵ binh Tử Vong vang danh toàn bộ Thành Hư Vô mạnh tới mức nào.
Hậu Thổ nói.
Lời nói vừa vang lên ánh mắt của A Hồn lập tức đầy sát khí. Nàng giơ nhẹ tay lên, vẫy nhẹ.
Uỳnh!
Kỵ binh Tử Vong lập tức xông lên.

Trong quán ăn Trù Thần, bầu không khí có chút nghiêm trọng, không ai lên tiếng.
Tử Tước Ngả Hi ngồi trên ghế, sắc mặt nghiêm trọng. Nàng đã chọn đứng về phía U đại nhân, thì chắc chắn sẽ lo lắng thay cho U đại nhân rồi.
Đại Sư Chân Dũng thở dài một hơi. Hai người bọn họ liếc nhìn nhau, đều cảm thấy mọi việc vô cùng nghiêm trọng. Trên thực tế, bọn họ cũng không thể không thừa nhận, thế yếu của Tiểu U thật sự quá lớn, khó mà đối phó được với A Hồn…
Làm sao bây giờ?
Hồn đại nhân nếu giải quyết được Hậu Thổ đại nhân sẽ ra tay với U đại nhân, lúc đó sẽ rất thảm.
Hay là bây giờ U đại nhân qua trợ giúp Hậu Thổ đại nhân?
Không… vô dụng, thực lực của bọn họ nếu qua đó cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc.
Trong quán ăn, Bộ Phương thì lại bình tĩnh thành thơi ngồi trên ghế, uống trà.
Tử Tước Ngả Hi và Đại Sư Chân Dũng liếc nhìn nhau, có chút dở khóc dở cười. Tên đầu bếp này sao có thể bình tĩnh như vậy? Chẳng lẽ hắn không biết thế cục bây giờ rất nguy hiểm sao?
Tiểu U thì đang trêu chọc Tiểu Hồ. Nàng cũng bình tĩnh như Bộ Phương vậy. Nàng biết chỉ cần ở trong quán ăn này, thì đã là an toàn nhất rồi. Tiểu Hồ ở trước ngực Tiểu U, vung vẩy cái đuôi lên.
Đám người Bá Tước Ngải Đường đã rời đi, bây giờ trong quán ăn chỉ còn lại một vị Hầu Tước Lãng Cổ.
Tuy đám người Bá Tước Ngải Đường sớm đã bất mãn với hành vi của Hồn đại nhân nhưng bọn họ đã lựa chọn rồi thì không thể chia cắt ra được. Bọn họ không như Hầu Tước Lãng Cổ, một thân một mình, muốn thoát thân thì thoát thân. Cho nên bây giờ chỉ có thể tiếp tục kiên trì.
Hầu Tước Lãng Cổ ngồi một góc, đang hờn dỗi. Cái chết của Hầu Tước Mạc Đề khiến hắn vô cùng bi thương. Tiểu Loli kia thì đi lại trong quán ăn. Bên ngoài vẫn có kỵ binh Tử Vong đang nhìn chằm chằm. Người cầm đầu trong đó là một Thánh Nhân Hỗn Độn. Đương nhiên là một Thánh Nhân Hỗn Độn yếu nhất, một dạng như là người thủ vệ ở đấu trường. Nhưng như vậy cũng đủ rồi.
Bọn hắn không dám cản Bộ Phương, chỉ cần ở đây trông chừng. Một khi có gì bất thường sẽ thông báo cho Hồn đại nhân.
Bộ Phương uống xong một ly trà, cảm giác toàn thân ấm áp/
Hắn đặt chén trà lên bàn, ngẫm lại nói ra.
- Các ngươi ở đây chờ ta… ta trở về gọi người.
Hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận