Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2883: Sự vùng dậy của Minh Vương Nhĩ Ha (1)

“Minh Vương Nhĩ Ha?”
“Sao tên này còn chưa chết?”
Các Thiên Thần Thượng Cổ xung quanh đều sững người kinh ngạc, tên này là tiểu cường (*) à?
Một lần rồi lại một lần, vẫn cứ có thể sống lại!
Cho dù là Thần mà bị giết nhiều lần như vậy, năng lượng cũng sẽ bị tiêu hao đến không còn gì!
Thế nhưng Minh Vương Nhĩ Ha không chỉ không chết, mà còn… dường như càng ngày càng mạnh mẽ uy thế hơn!
Thiên Thần Thượng Cổ nắm Thí Thần Kiếm nhìn Minh Vương Nhĩ Ha đội mũ phỉ thúy trên đầu, ánh mắt co rụt lại.
Nhìn thấy khí tức trên người Minh Vương Nhĩ Ha không ngừng tăng vọt lên khiến đầu óc hắn chấn động.
Hắn cảm nhận được khí tức của Minh Vương Nhĩ Ha từ cảnh giới Thần Chi lập tức đột phá vào Hạ Đẳng, Trung Đẳng, Thượng Đẳng Thần Vương… Ngay sau đó, giống như không hề có chút ràng buộc nào mà xông thẳng lên Thần Hoàng.
Bên trên Thần Hoàng chính là Thiên Thần.
Thiên Thần chia ra làm Thiên Thần Thượng Cổ và Thiên Thần Đương Đại.
Người ở đây đều là Thiên Thần Thượng Cổ.
Thế nhưng đều bị tên này chém vô số kiếm.
Lại có thể đột phá cảnh giới Thần Hoàng dễ dàng như vậy, giống như một thanh bảo kiếm sắc bén, xuyên qua một lớp vải mỏng vậy. Sự nhẹ nhàng thoải mái kia khiến người người kinh hãi!
- Thật sảng khoái!
Minh Vương Nhĩ Ha giang hai tay ra, từ từ nhắm mắt lại, từ trong miệng cảm khái thốt lên. Dáng vẻ đáng ăn đòn này khiến người khác thật sự có hơi không nhịn được.
Ầm!
Khi Thiên Thần Cung bị tàn phá ngày càng lộ rõ ra.
Cuối cùng…
Khí tức của Minh Vương Nhĩ Ha cũng xông vào Thiên Thần Chi Cảnh!!
Một Pháp Tắc Lực to lớn từ trên trời rủ xuống, xuyên qua thân thể hắn ta trong nháy mắt.
Một Pháp Tắc Lực lớn như vậy… chính là Pháp Tắc Sinh Mệnh trong truyền thuyết.
Theo Pháp Tắc Lực kia rủ xuống.
Toàn bộ cung Thiên Thần Sinh Mệnh dường như đều từ trong tĩnh mịch dần khôi phục lại.
Tất cả mọi người đều cảm thấy mọi thứ trước mắt đều trở nên sáng rõ rồi.
Những gì đổ nát thê lương dường như cũng tỏa ra muôn vàn ánh sáng rực rỡ!
- Đây… đây là…
Thiên Thần Thượng Cổ nắm Thí Thần Kiếm trong tay, hắn cảm giác trong lòng mình như bị đánh sâu vào…
Hắn há to mồm, không thể tin nổi mà nhìn khí tức không ngừng dâng lên của Minh Vương Nhĩ Ha.
Thiên Thần Sinh Mệnh!
Tên chết tiệt này mà lại là Thiên Thần Sinh Mệnh trong truyền thuyết?
Thiên Thần Sinh Mệnh… chẳng lẽ không phải là một Thiên Thần tràn ngập hòa ái, thánh khiết và nhân từ lan tỏa sinh mệnh khắp thế gian sao?
Sao có thể là cái tên thối tha này!
Thế giới quan của hắn hoàn toàn sụp đổ.
Cẩu gia cũng không còn gì để nói.
Thiên Thần Sinh Mệnh…
Thiên Thần Sinh Mệnh của năm đó làm khuấy đảo Hỗn Độn, khiến vô số mỹ nữ Cổ Tộc của Hỗn Tộc đều bàng hoàng hoảng sợ… đã trở lại!
Thiên Thần SInh Mệnh tài nghệ tuyệt vời trong truyền thuyết… nhìn người nào người ấy liền say mê, khiến khắp nơi xôn xao, chẳng lẽ chuyện này sắp tái hiện tại Hỗn Độn này!
Khí tức của Minh Vương Nhĩ Ha vẫn còn đang dâng lên.
Nhưng bây giờ, tốc độ đã chậm đi nhiều.
Chủ yếu là sau khi đạt tới Thiên Thần Chi Cảnh, muốn tiếp tục thăng cấp lên thì rất khó.
Thế mà Minh Vương Nhĩ Ha lại là Thiên Thần Sinh Mệnh, còn là giống như Cẩu gia, một lần nữa sống lại trở về, tất nhiên là không có cách nào khôi phục thực lực hoàn toàn.
Cẩu gia cũng có chút dở khóc dở cười.
“Hóa ra… Thiên Thần Sinh Mệnh rơi vào Luân Hồi này vẫn luôn ở bên mình, còn là người quen của mình.”
“Khó trách, nhìn tên này lại đáng ghét như vậy!”
Minh Vương Nhĩ Ha càng trở nên tuấn tú hơn, mái tóc biến thành màu vàng, trường bào trên người cũng hóa thành màu trắng tinh khiết.
Da thịt trong suốt, vô cùng mịn màng và đàn hồi, giống như một lớp pha lê mờ ảo.
Còn mê người hơn cả nữ nhân.
Trên người hắn ta tỏa ra ánh sáng màu trắng, sau lưng cũng có một vòng tròn hiện lên.
Đó là Pháp Tắc Sinh Mệnh đã hoàn toàn ngưng tụ lại, tạo thành một vòng tròn.
Đây là Quả Vị đại diện cho Thiên Thần Sinh Mệnh của hắn ta.
Cẩu gia cũng có vòng tròn giống như vậy, tuy nhiên… đến cấp bậc của bọn họ thì có thể tự do ẩn đi được.
Giống như Bộ Phương. Thực ra Bộ phương cũng có Quả Vị hình tròn.
Ầm!
Cung Thiên Thần Sinh Mệnh không ngừng rung động.
Trận pháp của Thập Tôn Thiên Thần dường như có chút không được ổn định.
- Chết tiệt!
- Là trận pháp của cung Thiên Thần Sinh mệnh…
- Trận pháp này cũng khôi phục rồi!

Mười vị Thiên Thần Thượng Cổ đều thay đổi sắc mặt.
Bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng, tên nam nhân vô lại như bùn nhão kia lại là Thiên Thần SInh Mệnh…
Đúng là ngoài dự liệu.
Có lẽ, ngay cả Thiên Thần Luân Hồi của bọn họ cũng không ngờ đến được.
Bởi vì do trận pháp của cung Thiên Thần Sinh Mệnh.
Hai loại trận pháp khác biệt đang bài xích lẫn nhau.
Khiến mười vị Thiên Thần này không có cách nào ổn định lại trận pháp.
Trận pháp lập tức vỡ tan…
Trong khoảnh khắc khi trận pháp sụp đổ, Minh Vương Nhĩ Ha mở mắt ra, đôi mắt hắn ta mơ màng như vừa trải qua chuyện khiến người ta say mê nhất thế gian.
- Hóa ra bản vương… trâu bò như vậy sao?
Minh Vương Nhĩ Ha nỉ non một tiếng.
Hắn ta căn bản không nghĩ tới… thế mà hắn ta lại là Thiên Thần Sinh Mệnh!
“Haha…”
“Cái này chẳng khác nào từ súng bắn chim đổi sang đạn pháo!”
“Bản vương không hổ là người được trời chọn!”
Minh Vương Nhĩ Ha hưng phấn đến mức toàn thân như đều run lên.
Tâm thần của hắn ta chuyển động…
Ong…
Cung Thiên Thần Sinh Mệnh dường như bắt đầu run rẩy có quy luật theo tinh thần lực của hắn ta.
Dần dần…
Trong tay Minh Vương Nhĩ Ha ngưng tụ ra một đóa hoa.
Đó là một đóa hoa nhìn rất kỳ dị. Hoa có màu đỏ rượu, trong những cánh hoa lại bao bọc một bông hoa.
Nhành hoa lan ra, mọc đầy gai nhọn dữ tợn.
Đây chính là Thần Khí của Thiên Thần Sinh mệnh… Hoa hồng có gai!
Hoa hồng gai là vũ khí tràn ngập hơi thở sinh mệnh, một khí khuấy động sẽ làm dậy sóng Hỗn Độn!
Cẩu gia thoát khỏi sự áp chế và trói buộc của trạn pháp, bước từng bước như mèo bay lên bầu trời, lơ lửng trong không trung.
Mắt chó khẽ đảo, nhìn Minh Vương Nhĩ Ha đang vô cùng làm dáng.
Minh Vương Nhĩ Ha mặc trường bào màu trắng, vạt áo trước ngực rộng mở, để lộ ra vòm ngực trắng nõn…
Mái tóc được búi lại, trước trán có vài sợi tóc rơi xuống, xuôi theo khuôn mặt anh tuấn…
Khó trách tên gia hỏa này có thể ngủ với nữ nhi của Thiên Thần Luân hồi…
Nếu lão tặc Thiên Thần Luân Hồi biết được Minh Vương Nhĩ Ha lại là Thiên Thần Sinh Mệnh… sợ là sẽ ho ra một tấn máu.
Năm đó ở Hỗn Độn, mỗi khi Thiên Thần Sinh Mệnh đi ra ngoài, từng Cổ Tộc đều phải cẩn thận giấu nữ nhi nhà mình đi…
Thiên Thần Luân Hồi đã giấu nữ nhi của mình lâu như vậy, kết quả… vẫn là bị ngủ!
Khả năng đây cũng là một vòng luân hồi.
- Cẩu Tử… thật không ngờ bản vương lại trâu bò như vậy!
Minh Vương Nhĩ Ha hất mái tóc của mình, cười rộ lên.
Cung Thiên Thần Sinh Mệnh cũng rung động theo.
Mắt chó của Cẩu gia nheo lại
- Ngươi kiêu ngạo cái gì…
- Lại dám gọi ta là Cẩu Tử… Cẩu Tử là cái để ngươi gọi à?
- Đến cả tiểu tử Bộ Phương cũng phải ngoan ngoãn gọi ta một tiếng Cẩu gia!
Ầm!
Mười vị Thiên Thần Sinh Mệnh đồng thời rơi xuống, phân tán trận pháp đi.
Tạo ra trận pháp trong cung Thiên Thần Sinh Mệnh thật sự là hành động không sáng suốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận