Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1721: Tặng các ngươi một cục Thịt Bò Viên (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhìn thấy Kim Đồng lấy ra chiếc nồi đen.
Nữ nhân có dáng người bốc lửa đang đứng sau lưng Kim Đồng kia lập tức giật giật khóe miệng.
Đừng thấy Kim Đồng chỉ là một tiểu hài tử, nhưng tính khí lại vô cùng nóng nảy.
Chiếc nồi đen trong tay hắn đó cũng là một dụng cụ Minh Trù rất có tiếng tăm, uy lực cực kỳ mạnh mẽ, nếu một nồi này đập xuống như vậy, thì nhà hàng nhỏ này chẳng phải sẽ bị đập thành một đống đổ nát sao!
Trong lòng nữ nhân này lập tức cảm thấy có chút đồng cảm với Bộ Phương đã đắc tội Kim Đồng kia.
Về cơ bản, những kẻ đắc tội với Kim Đồng hầu như đều không có kết cục tốt đẹp.
Tại sao Kim La lại để cho Kim Đồng đi đối phó đối thủ của Lưu Mặc Bạch, cũng là vì tính khí nóng nảy của Kim Đồng.
Đương nhiên, đó cũng là bởi vì hắn biết được đối thủ của Lưu Mặc Bạch sống ở tầng thứ nhất của Tiên Trù Giới.
Tầng đầu tiên là tầng yếu nhất trong tất cả năm tầng của Tiên Trù Giới, nếu hắn sống ở tầng thứ nhất, vậy thì trình độ tay nghề nấu nướng hẳn là cũng sẽ không quá mạnh, để cho Kim Đồng đối phó cũng đã đủ rồi.
Thân phận của Kim Đồng không tầm thường, vì vậy, Kim La không dám để cho hắn mạo hiểm.
Hơn nữa, trong lòng nữ nhân này cũng hiểu rất rõ ràng, sở dĩ Kim La bảo nàng ở lại bên cạnh Kim Đồng là để bảo vệ Kim Đồng.
Mặc dù nói là mục đích bọn họ tới Tiên Trù Giới lần này không phải để đánh nhau.
Thế nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, mặc dù Kim Đồng có lá bài tẩy, nhưng nếu lỡ như có chuyện gì xảy ra thì sao?
Nếu chẳng may át chủ bài không có tác dụng thì phải làm thế nào được chứ?
Bản thân ở lại đây là để đề phòng những tình huống này xảy ra.
Tuy nhiên, bây giờ có vẻ như. . .
Tiểu Bá Vương Kim Đồng Cửu Chuyển Nhất Mạch vẫn cứ khí phách như mọi khi.
Ngoại trừ hắn ức hiếp người khác, thật sự không ai dám bắt nạt hắn.
Vẻ hưng phấn hiện lên trong ánh mắt của Kim Đồng, bàn tay nhỏ bé của hắn cầm lấy chiếc nồi đen đó.
Chiếc nồi đen đó nhìn qua giống như là một cái đỉnh đen thùi lùi không chân ẩn chứa một sức mạng cực kỳ đáng sợ.
Ở phía xa, Đồng Vô Địch và Lưu Mặc Bạch trốn trong bóng tối, nhìn chằm chằm vào phương xa kia.
Hai người này tới đây để xem kịch vui.
Những gì bọn chúng có thể làm thì đều đã làm rồi, tiếp sau đây chỉ cần chờ xem kịch vui là đủ rồi.
Yêu nghiệt thiên tài đến từ Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch liệu có thể giết chết Bộ Phương hay không!
Lưu Mặc Bạch bắt chéo hai tay lại, hắn nhìn chằm chằm vào hai bóng người ở nơi xa, ánh mắt như đang lập loè. . .
. . .
- Phá vỡ cho ta!
Kim Đồng hô lên một tiếng thật lớn, mang theo chiếc nồi đen trông giống như một cái đỉnh khổng lồ kia, đập mạnh lên cánh cửa của nhà hàng.
Nữ nhân ở phía sau hắn đang xem kịch vui, thỉnh thoảng lại nghịch mái tóc quăn của mình một chút.
Nữ nhân này biết rất rõ về uy lực của Đỉnh Oa, dù sao nguồn gốc của chiếc Đỉnh Oa này cũng không tầm thường.
Bụp!
Một cái nồi... đập vào cửa nhà hàng.
Tiếng nổ trong tưởng tượng không hề xảy ra.
Nhà hàng cũng không hề bị san bằng dưới một cú đập của chiếc nồi này.
Bởi vì, ngay khi chiếc nồi của Kim Đồng vừa đập xuống thì cánh cửa của nhà hàng bất ngờ mở ra.
Một cánh tay được quấn bằng vải băng bó vươn ra từ bên trong, bắt được chiếc Đỉnh Oa đang đập xuống đó.
Dường như Kim Đồng cũng không ngờ được rằng cánh cửa của nhà hàng sẽ mở ra.
Ầm!
Một âm thanh nặng nề vang lên.
Khiến cho lông mày của Bộ Phương bất giác nhướn lên.
Một nồi này của đối phương vừa nện xuống khiến cho hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh cực lớn, suýt chút nữa cũng bị lùi lại một bước.
Tuy nhiên, thực lực của Kim Đồng vẫn yếu hơn một chút, tu vi hiện tại của Bộ Phương đã tăng lên rất mạnh, vì vậy hắn hoàn toàn không sợ.
Ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn tên Kim Đồng nọ một cái, sau đó, cánh tay khẽ dùng sức.
Búng ngón tay một cái vào trên chiếc Đỉnh Oa trong tay của Kim Đồng kia, khiến cho chiếc nồi bị bắn bay ra.
- Không được gây chuyện. . . Hôm nay, thời gian buôn bán của cửa hàng đã hết rồi, nếu muốn dùng bữa thì ngày mai đến xếp hàng sớm một chút.
Bộ Phương rút tay về, nhìn hai người này bằng vẻ mặt không chút biểu cảm.
Kim Đồng thở phì phò, cầm lấy chiếc Đỉnh Oa, trợn mắt nhìn thẳng vào Bộ Phương.
Xếp hàng?
Vậy mà lại dám bắt một người đường đường là yêu nghiệt thiên tài Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch như hắn xếp hàng sao?
Ngay cả những Minh Trù trong Minh Trù Giới Hắc Ám cũng không có tư cách và can đảm để bắt hắn xếp hàng!
Vậy mà một gã Tiên Trù cỏn con của Tiên Trù Giới rác rưởi này lại lấy can đảm ở đâu ra để nói những lời như vậy hả?
- Ngươi. . .
Kim Đồng trừng mắt nhìn thẳng, chuẩn bị mở miệng.
Nhưng mà, một tiếng rầm thật lớn vang lên.
Tất cả mọi người đều bị dọa cho giật mình.
Kim Đồng kia lại càng bị dọa cho khóe miệng khẽ run rẩy.
Sau đó, tức điên lên giống như mèo bị dẫm phải đuôi vậy.
Lại đóng cửa đuổi khách một lần nữa!
Cái tên Tiên Trù này thật sự đáng chết!
Vẻ mặt của nữ nhân đứng sau lưng Kim Đồng cũng không khỏi hiện ra vẻ kỳ quái.
Ông chủ của nhà hàng này thật sự rất có cá tính, lại dám nói chuyện như vậy với Kim Đồng, còn cho Kim Đồng bị sập cửa vào mặt những hai lần.
Có điều là, hậu quả của việc làm màu này. . . có lẽ, Tiên Trù đó sẽ không thể nào chịu nổi.
Minh khí đen kịt đang bắt đầu quấn vào xung quanh cơ thể của Kim Đồng.
Tiếp sau đó, Kim Đồng cầm lấy chiếc nồi đen đó đập thật mạnh vào cánh cửa của nhà hàng!
Nhất định phải đập nát quán ăn này!
Tuy nhiên, ngay khi Đỉnh Oa đến gần cánh cửa của nhà hàng đó thì đột nhiên nhẹ bẫng lên giống như bị mất đi sức nặng vậy.
Nó cứ trôi lơ lửng trên không rồi chạm nhẹ lên cánh cửa, phát ra một tiếng gõ cửa thanh thúy.
Cốc cốc cốc. . .
Vẻ mặt của Kim Đồng chợt ngơ ngác, gõ đập xuống mấy lần liên tục.
Tiếng gõ cửa trầm bồng du dương lập tức vang lên.
- Đã bảo là hôm nay nhà hàng không buôn bán, ngày mai đến xếp hàng sớm một chút. . .
Giọng nói của Bộ Phương từ trong nhà hàng vọng ra, làm cho Kim Đồng tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Tiểu oa nhi này giận dữ quát to một tiếng, giơ chân lên định đạp cửa.
Hắn đá ra một cước, nhưng ngay khi chân hắn vừa chạm vào cửa thì cánh cửa bất ngờ mở ra.
Một cước này của Kim Đồng bị kéo dãi ra, trực tiếp ngã sấp nằm chữ mã trên mặt đất, sắc mặt đỏ bừng lên trong nháy mắt.
Tuy nhiên, Kim Đồng còn chưa kịp hét lên thì âm thanh đột nhiên im bặt lại.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy bộ khôi lỗi bằng sắt khổng lồ kia.
Một bộ khôi lỗi bằng sắt với những tia sét lóe lên trong đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào Kim Đồng.
- Ngươi. . . Ngươi muốn làm gì?
Vừa nhìn thấy Tiểu Bạch, phát hiện ánh mắt lập loè sấm sét kia của Tiểu Bạch, giọng nói của Kim Đồng đều trở nên run rẩy.
- Tên làm loạn kia. . . cởi quần áo ra để thị chúng.
Giọng nói máy móc của Tiểu Bạch vang lên.
Vẻ đăm chiêu trên mặt nữ nhân đứng đằng sau Kim Đồng vẫn chưa hề biến mất, nhưng ngay khi nghe được những lời này, sắc mặt lập tức dại ra.
Ngay sau đó, xoẹt một tiếng, quần áo tơ lụa văng ra tung tóe.
- Như tỷ tỷ. . . Cứu ta!
Hai mắt của Minh Trù Hắc Ám được xưng là Như tỷ tỷ kia khẽ nheo lại.
Sau đó, một cục trắng nõn đang không ngừng phóng to ra trước mắt nàng.
Vừa nhìn một cái, nhưng lại làm cho nàng giật mình hoảng sợ.
Toàn bộ quần áo tơ lụa trên người Kim Đồng đều bị xé sạch rồi cứ như vậy mà bị ném ra ngoài giống như một chú gà con.
Như tỷ vội vàng vung tay lên.
Một chiếc áo choàng đầu bếp màu đen xoay tròn, quấn lấy cơ thể của Kim Đồng, rồi thả hắn xuống trên mặt đất một cách nhẹ nhàng.
Kim Đồng mặc áo choàng đầu bếp rộng thùng thình, sắc mặt liên tục thay đổi từ xanh sang đỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận