Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1366: Tiểu Bạch ăn sấm sét, chúng ta ăn cua (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mặt biển Vô Tận Hải, bởi vì nguyên nhân gió bão, bọt nước càng ngày càng kịch liệt.
Mặt biển phức tạp không rõ.
Nhưng mà Bộ Phương vẫn bình tĩnh như trước, hắn ngồi ở trên thuyền U Minh, tinh thần lực quấn quanh bên trong nồi Huyền Vũ, cảm ứng đến biến hóa của Cua Đồng trong nồi.
Linh khí lưu động cùng chất thịt nguyên liệu nấu ăn đang biến hóa đều cần kiểm định nghiêm khắc.
Ầm ầm!
Phía trên vòm trời, có sấm chớp hiện ra.
Nổ vang đinh tai nhức óc, vang vọng tới phía chân trời.
Đại dương tựa như phát điên đấy, không ngừng xoáy lên, bọt nước bắn lên cao chót vót.
Cơn sóng gió động trời đột nhiên hiển hiện từ đằng xa, như là một con Cự Thú khủng bố, thôn phệ đến phía thuyền U Minh.
Đây là cơn sóng lớn đầu tiên, sóng lớn cao tới mấy chục mét, quả thực muốn nuốt chửng trời đất.
Chỉ là, trên thuyền U Minh, mọi người đều không có để ý chút nào tới sóng lớn kia.
Mở ra xửng hấp.
Hơi nóng cuồn cuộn trào ra, nóng hôi hổi, mờ mịt không gì sánh được.
Mùi thơm của rượu, mùi thơm của thịt cua lần lượt ngưng tụ, quyện vào hơi thở của mọi người.
Trong nồi hấp, con Cua Đồng đã chuyển sang màu đỏ bừng, nằm im lìm, tỏa ra hương thơm.
Lấy con Cua Đồng ra khỏi xửng hấp, con mắt Tiểu U và Tiểu Hoa lập tức phát sáng.
Long Cốt Thái Đao bắt đầu xoay chuyển, cắt xuống toàn bộ chân Cua Đồng, chỉ để lại cái mai tròn tròn.
Mở ra vỏ cua.
'Rầm Ào Ào' một tiếng, có nước chảy xuôi xuống, còn có hơi nóng cuồn cuộn bốc lên.
Trong mai cua có gạch cua màu vàng cam chảy ra sền sệt, có vài phần mùi thơm, cực kỳ béo ngậy.
- Con Cua Đồng này béo khỏe thật đấy ...
Bộ Phương nhìn xem gạch Cua Đồng đậm đà, không khỏi cảm thán một câu.
Long Cốt Thái Đao nhảy lên. Cắt bỏ ruột cua, phổi cua, bao tử cua, tim cua và các bộ phận khác của Cua Đồng, sau đó dùng Thái Đao cắt thân Cua Đồng trở thành ba phần nóng hôi hổi, chia ra cho Tiểu U và Tiểu Hoa mỗi người một phần.
Hai người nhận lấy một phần ba Cua Đồng, con mắt đều híp cả lên, đó là một loại vui sướng đến từ ở sâu trong nội tâm.
Gạch cua được Bộ Phương lấy riêng và cho vào bát sứ thanh hoa.
Chuẩn bị tốt một vò rượu nếp Băng Hỏa Ngộ Đạo, chuẩn bị chén sứ, 'rầm rầm' Đổ dịch rượu mát lạnh vào trong chén, một người một ly.
Gió bão vẫn đang tiếp tục, sóng biển rung trời, đập liên hồi khiến thuyền U Minh lay động kịch liệt, khi thì vọt lên theo sóng biển, khi thì nhanh chóng rơi xuống phía dưới.
Ngược lại là có chút kích thích.
Phía trên bầu trời, cuồng phong ngưng tụ, hóa thành sấm sét kinh thiên động địa, ở trung tâm vòng xoáy dường như có một con Lôi Long đang uốn lượn quanh quẩn.
'Rầm Ào Ào' một thanh âm vang lên.
Lôi Long lập tức bất ngờ tấn công từ trên bầu trời.
Rầm rầm rầm!
Trên boong thuyền, Tiểu Bạch không biết đã xuất hiện từ lúc nào, đôi mắt của hắn ta lập loè một hồi, hắn cầm côn Chiến Thần trong tay.
Bộ Phương ngoài ý muốn liếc nhìn Tiểu Bạch, và sau đó, đôi cánh kim loại đằng sau Tiểu Bạch mở ra, gào thét một tiếng rồi phóng đi hướng phía Lôi Đình bên trên vòm trời.
Dũng cảm quên mình phóng tới Lôi Đình, đây là một loại dũng khí lớn lao!
Ầm ầm!
Một tia chớp lóe lên.
Tiểu Bạch thế mà đã đến gần cơn bão.
Ở bên trong Vô Tận Hải, có cường giả Hải Tộc toát mồ hôi, bởi vì có bão tố nên đáy biển cực kỳ áp lực, rất nhiều sinh linh đi ra hít thở không khí, đúng lúc nhìn thấy được Tiểu Bạch bay về phía vòm trời.
Côn Chiến Thần vung lên, mạnh mẽ đánh tới hướng trận Lôi Đình.
Tựa hồ là muốn đập nát trận Lôi Đình này vậy.
Tuy nhiên, sấm sét ầm ầm, bầu trời dường như đã biến thành một biển sấm sét, có các tia chớp đang không ngừng nhảy lên.
Rầm rầm rầm!
Từng đạo Lôi Long khác bắn phá xuống, muốn bắn nát Tiểu Bạch.
Nhưng mà, Tiểu Bạch vẫy cánh, lỗ đen ở phần bụng vặn vẹo hiện lên, đối mặt với Lôi Đình, Tiểu Bạch nâng cái bụng mình lên.
Mấy tia chớp bị Tiểu Bạch nuốt vào bụng.
Hình ảnh kia, cực kỳ rung động lòng người.
Ít nhất, sinh linh Hải Tộc đều có vẻ mặt kì dị.
Thế mà lại có người thôn phệ Lôi Đình tại trên không Vô Tận Hải... Đây rốt cuộc là thần thánh phương nào chứ?
Đối với Tiểu Bạch yêu thích thôn phệ Lôi Đình, Bộ Phương cũng không biết nên nói cái gì, lắc lắc đầu, Bộ Phương đưa mắt nhìn sang Cua Đồng nóng hôi hổi ở trong tay.
Gió biển thổi phật phật, thời tiết mát mẻ, vừa vặn thích hợp ăn một miếng Cua Đồng.
Cua Đồng thông qua chưng rượu, mùi tanh vốn có cũng đã biến mất không thấy gì nữa, vỏ cua hồng nhuận phơn phớt, thịt cua trắng nõn nà, trong suốt giống như sữa bò.
Còn có mùi thơm quanh quẩn xung quanh.
Cầm lấy Cua Đồng, Bộ Phương há miệng cắn xuống thịt cua.
Két két vang lên, phần mai cua nhuyễn non cũng bị Bộ Phương cắn đứt, khiến phần thịt cua và một phần mai cua chui vào miệng Bộ Phương.
Ngay khi cho thịt cua vào miệng, mùi thơm của thịt cua bốc lên xộc thẳng vào xoang mũi Bộ Phương.
Vị thịt cua vô cùng mềm nhuyễn, mang theo một chút vị mặn của biển, thế nhưng mà loại hương vị này lại vừa vặn thích hợp.
Trong vị mặn nhàn nhạt mang theo một mùi thơm, thịt cua mềm nộn vào trong miệng, cực kỳ tơi mướt, đi kèm với phần bụng cua không quá cứng, có hương vị rất độc đáo.
Ăn một miếng thịt cua trắng nõn, uống một ngụm rượu ngon ấm áp.
Trận bão tố này, trôi qua rất thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận