Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2507: Một đao đánh bại ba người (1)

Huyết Thú là một loại Hung Thú biến dị. Bởi vì nhiễm máu của Thiên Thần nên trở nên vô cùng cường hãn. Loại sinh vật này chủ yêu sinh tồn ở khu nguy hiểm và khu hiểm trong di tích Thượng Cổ Thiên Thần.
Ở khu hiểm, hay còn là khu vực đầu càng có thể có Huyết Thú Vương đỉnh cấp Thượng Đẳng Thần Vương.
Mà bọn người Bộ Phương gặp phải Huyết Thú ở đây quả thật là khó đối phó.
Bị món ăn mà Bộ Phương nấu hấp dẫn đến đây ư? Tuyệt đối không có khả năng này, Huyết Thú không có sở thích là mỹ thực, bọn chúng thậm chí còn không biết mỹ thực là cái gì.
Bộ Phương và Hạ Thiên như bắn ra. Khóe miệng hai người vẫn còn dầu nước, nhanh chóng đuổi theo tốc độ của Điền Thu.
Tốc độ của Điền Thu rất nhanh, bởi vì bị Huyết Thú phát hiện cho nên hắn không che giấu bản thân mình nữa, hoàn toàn bạo phát tốc độ. Hắn như thiểm điện, phi tốc tới vị trí cấm, muốn nhanh chóng vào cấm địa để thoát khỏi Huyết Thú.
Huyết Thú có điểm giống với Hung Thú bình thường đó là bọn chúng đều có ý thức về lãnh địa. Huyết Thú bình thường rất khó có hành vi vượt qua khỏi lãnh địa của mình.
Uỳnh!
Huyết Thú há mồm, miệng không ngừng bộc phát ra năng lượng, mà đỏ ngòm. Năng lượng này đánh vào mặt đất, nổ tung.
Thân hình Bộ Phương xê dịch, tước vũ bào bay phất phới giống như một tia chớp đỏ, phi tốc lao đi.
Cây cối xung quanh đứt đoạn, trong bóng đêm tiếng nổ đã làm Huyết Thú khác thức tỉnh mở mắt đỏ ra.
Uỳnh…
Những Huyết Thú này thức tỉnh cũng gia nhập truy đuổi bọn người Bộ Phương.
Khí tức đáng sợ khiến sắc mặt Điền Thu bỗng nhiên biến đổi. Hắn vạn lần không ngờ tới thế mà lại có nhiều Huyết Thú truy đuổi mình như vậy.
Nếu như không kịp xông vào trong cấm địa thì tất cả bọn họ đều bị Huyết Thú xé nát!
Tốc độ của Bộ Phương và Hạ Thiên rất nhanh, khiến cho Điền Thu cảm thấy có chút kinh dị. Bộ Phương chỉ là một Bán Thần lại có thể đuổi theo tốc độ của bọn họ. Nhưng mà cũng tốt, chí ít không gây cản trở. Trên thực tế, cho dù Bộ Phương có cản trở thì bọn họ cũng không hề để ý đến Bộ Phương.
Uỳnh!
Cấm địa ngay phía trước rồi, Điền Thu không khỏi hưng phấn, hô hấp đều trở nên gấp rút.
Một chân hắn đạp xuống, mặt đất đổ sụp ầm vang. Bóng người phi nhanh như tốc vào trong! Ba huynh đệ kia cũng nhanh chóng đuổi theo.
Hạ Thiên và Bộ Phương cũng nhanh chóng không để tụt lại phía sau.
Rống!
Bên ngoài cấm địa như có một vách tường vô hình, ngăn cách bọn họ với những con Huyết Thú kia. Bọn chúng gào thét, đôi mắt như bắn ra tia máu, nhưng lại không thể bước vào bên trong. Bởi vì cấm địa không còn thuộc về lãnh địa của Huyết Thú nữa.
Ba huynh đệ kia đứng nhìn Huyết Thú lít nha lít nhít ở phía xa, da đầu không khỏi run lên, nghĩ thoáng thôi cũng thấy đáng sợ.
Một nam tử đi tới trước mặt Bộ Phương, sắc mặt hắn trở nên dữ tợn. Một quyền đập tới phía Bộ Phương.
Uỳnh!
Ánh mắt Hạ Thiên nhất động, một quyền nện trong không!
Bộ Phương chắp lấy tay, nhàn nhạt nhìn lấy người này.
- Cái tên Bán Thần đáng chết này, suýt chút nữa chúng ta phải chết vì ngươi, có biết không!
Nam tử kia quát ầm lên.
- Đừng tưởng có Hạ Thiên bảo vệ ngươi, lão tử không dám đánh chết ngươi. Nếu ngươi còn dám nấu ăn một lần nữa, lão tử nhất định sẽ băm ngươi ra.
Nam tử kia giơ tay chỉ vào mặt Bộ Phương, mặt hắn lạnh như băng..
Sắc mặt Điền Thu ở phía xa biến hóa không ngừng, lại không lên ngăn cản.
- Lần này đúng là Bộ tiểu huynh đệ làm không đúng rồi.
Điền Thu cảm khái.
Có được sự ủng hộ của Điền Thu, ba huynh đệ kia càng làm tới.
Hạ Thiên bĩu môi.
Bộ Phương rất bình tĩnh, Bộ Phương hắn không phải ai cũng có thể chỉ thẳng tay vào mặt.
- Nếu ngươi dám chỉ vào ta một lần nữa, ta nhất định sẽ lấy mất ngón tay của ngươi.
Bộ Phương nói.
Ba huynh đệ này không nghĩ tới một Bán Thần như Bộ Phương lại dám phản kháng.
Đôi mắt ngưng tụ, tức giận bừng bừng.
- Muốn chết à? Chỉ ngươi thì thế nào!
Ba bọn họ đồng loạt phát ra khí tức, nối liền nhau rất đáng sợ, muốn bức Bộ Phương cúi đầu.
Bộ Phương chắp lấy tay, sắc mặt càng ngày càng lạnh lẽo.
Hạ Thiên thì cười lạnh, đứng sau lưng Bộ Phương.
- Được rồi, đều là đồng đội. Chúng ta phải hòa khí mới có thể hoàn thành được mục đích.
Điền Thu mau chạy ra hòa giải.
Bộ Phương liếc nhìn Điền Thu một cái.
- Xem như nể mặt Điền Thu, ta tha cho ngươi. Nếu có lần sau ba huynh đệ ta nhất định sẽ bẻ gãy xương ngươi thành từng tấc, ta chưa từng biết sợ ai đâu!
Ba huynh đệ kia nói lạnh như băng.
Điền Thu mỉm cười gật đầu, ba huynh đệ này đúng là biết điều, là đồng đội tốt của hắn.
Bộ Phương giật nhẹ khóe miệng, đưa tay chỉ lên mặt bọn hắn.
- Các ngươi là cái thá gì.
Bộ Phương nói.
- Tên cỏn con chỉ biết trốn sau lưng nữ nhân như ngươi còn dám chỉ tay vào chúng ta… muốn chết!
Ba hình đệ kia tính tình nóng nảy như lửa.
Bọn họ sớm đã khó chịu với Bộ Phương rồi. Tên tiểu tử này chỉ biết ăn thôi, cả đường đi chỉ biết ăn, quan trọng là còn không biết kính trọng bọn họ!
Uỳnh! Pháp Tắc chi lực bạo phát.
Ba huynh đệ kia nối liền nhau đánh về phía Bộ Phương.
Bọn hắn nghĩ Bán Thân thì làm được cái gì, một chiêu cũng đủ giết chết.
Ầm ầm!
Pháp Tắc chi lực như hóa thành bão tố, muốn xé nát thân thể Bộ Phương.
Bộ Phương nhàn nhạt nhìn lấy ba người này. Quay đầu liếc Hạ Thiên một chút, Hạ Thiên thì nhún nhún vai.
Sau đó Bộ Phương quay đầu lại, giơ tay lên. Trong tay ánh sáng vàng lóe lên, tiếng rồng hổ gầm vang vọng.
Một con rồng vàng phóng lên tận trời, giống như có Long Hồn uốn lượn trong đó.
Khí thế của Bộ Phương liên tục tăng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận