Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1185: Vậy... ngày mai bản tôn lại tới hỏi (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tại Thiên Tuyền Thánh Địa.
Trên một tế đàn sặc sỡ, Tử Tôn đứng chắp tay đằng sau, đầu đầy tóc tím, giống như kim thép đâm vào hư không.
Mỗi sợi tóc đều giống như những trường kiếm sắc bén, giống như là muốn xé rách trời đất vậy.
Đôi mắt của hắn ta thâm thúy sâu thẳm, giống như một cái hố đen kịt, như đang cắn nuốt hết thảy mọi thứ xung quanh.
Thân hình Tử Tôn rất khôi ngô, trên người có cơ bắp cuồn cuộn, ẩn hiện dưới lớp quần áo màu tím.
Trong lỗ mũi hắn ta có khí lưu bắt đầu chuyển động, giống như con rắn dài đang lăn mình quay cuồng.
Tại tế đàn cách đó không xa, bóng dáng một người phụ nữ xinh đẹp từ từ hiện ra, người này liếc nhìn Tử Tôn với ánh mắt phức tạp, trên khuôn mặt lộ rõ vẻ thất vọng và bi thương.
- Tử Tôn... Huynh thật sự muốn làm như vậy sao?
Người phụ nữ này bộ dáng ung dung mà đẹp đẽ quý phái, nhưng trên khuôn mặt lại hiện đầy vẻ bi thương.
Tử Tôn nắm hai tay, bộ dáng hơi ảm đạm dưới gió.
Hắn ta chậm rãi xoay người nhìn về người phụ nữ ở phía xa xa, nhẹ nhàng thở ra một hơi, giống như một luồng kiếm khí, xé toạc hư không.
- Ta đã không còn lựa chọn nào khác...
Trong đôi mắt Tử Tôn tựa hồ hiện lên vẻ thống khổ, giãy dụa bất định, cuối cùng trở nên quyết tuyệt.
Hắn ta nhìn người phụ nữ kia, nói ra. Người phụ nữ xinh đẹp lắc đầu, trong mắt nàng vẫn chất chứa vẻ không thể tin...
- Nàng không cần lo lắng cho ta... Nàng chỉ cần ủng hộ ta, được chứ?
Thân hình Tử Tôn lóe lên, từ trên tế đàn chậm rãi bay xuống, đáp xuống bên cạnh người phụ nữ, giơ tay lên nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt nàng.
- Huynh làm như vậy... Ta sao có thể ủng hộ huynh chứ? Là huynh giết chết... Thánh Chủ đại nhân!
Trong đôi mắt nàng hiện lên vẻ sợ hãi, thân hình đẫy đà đều đang run run.
Ánh mắt Tử Tôn thâm thúy, nhẹ nhàng kéo thân hình người nữ xinh đẹp này qua, khiến cho đầu của nàng dựa vào vai hắn ta.
- Ta làm như vậy nhất định là lý do của ta...Xin nàng tin tưởng ta, được chứ? Ta muốn cho nàng và Tử Vân có một tương lai tốt đẹp hơn.
- Không phải ta giết Thánh Chủ...Với tu vi của ta làm sao có thể giết được Thánh Chủ đây này!
Ầm ầm!
Phía trên tế đàn đầy màu sắc, hư không bắt đầu vặn vẹo.
Trong đôi mắt người phụ nữ kia xuất hiện vẻ hoảng sợ, nàng nhìn về phía hư không.
- Nàng về trước đi, nàng chỉ cần tin tưởng ta thì tốt rồi... Ta sẽ không để cho nàng và Tử Vân chịu thương tổn đâu.
Tử Tôn rất nghiêm túc, bàn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ trên bờ vai người nữ, thân hình nàng lập tức tung bay đi mất.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Tử Tôn dịch chuyển trở lại tế đàn.
Phía trên tế đàn, một vết nứt nổi lên ...
Sau đó, vết nứt bị xé ra, một luồng khí đen cuồn cuộn trào ra.
Ầm ầm!
Đó là minh khí, minh khí khủng bố đến cực điểm.
Minh khí bốc lên, cuối cùng biến thành một tên ma đầu gớm ghiếc với khuôn mặt to lớn, tên ma đầu kia có răng nanh sắc bén, trên trán có một cái sừng nhọn hoắt, có khí tức kinh khủng, khiến cho hư không rung động lên, cực kỳ đáng sợ.
Phía xa xa, Tử Tôn đang ở dưới khí tức đó cảm thấy thân hình có chút run rẩy, híp híp mắt, Tử Tôn thở ra một hơi.
Gương mặt khổng lồ của tên ma đầu kia nhìn Tử Tôn, ngay sau đó phát ra tiếng cười to khặc khặc.
- Tử Tôn của Thiên Tuyền Thánh Địa... Ngươi đã chuẩn bị xong, vậy thì... Đến đây đi!
...
Tại Thao Thiết Cốc.
Bông tuyết màu đỏ như máu càng lúc càng lớn, gió lớn vù vù, gió thổi lạnh buốt, rét thấu xương.
Phía trước Thao Thiết tửu lâu, tại Thiết Tiên Thành.
Các đệ tử Thiên Cơ Thánh Địa cực kỳ cuồng nhiệt nhìn về phía trên người Thánh Sư đang chắp tay, an tĩnh lạnh nhạt đứng ở trước cửa tửu lâu.
Thân hình Thánh Sư sáng láng, làn da trắng như ngọc, tràn đầy khí tức thần bí.
Ánh mắt của hắn ta nhìn thẳng Bộ Phương, rơi vào trên mặt Bộ Phương, như mang theo uy áp, khiến cho mọi người xung quanh thở phì phò, khí thế cũng không dám bộc phát ra, áp lực vô hình khiến ai nấy đều cảm thấy nặng nề.
Thật là một tồn tại khủng bố.
Bộ Phương mặt không biểu tình đối mặt cùng hắn ta, nhăn nhăn lông mày.
Nhìn nhau hồi lâu, Thiên Cơ Thánh Sư Mạc Thiên Cơ sắc mặt mới khẽ động, lộ ra bộ dáng tươi cười.
Trong một chớp mắt, toàn bộ trời đất tựa hồ cũng phát sáng theo.
- Không hổ là người Mạc bà bà coi trọng... Quả nhiên danh bất hư phàm. Có thể đối mặt cùng bản tôn mà không sợ, cũng có chút năng lực.
Mạc Thiên Cơ vừa cười vừa nói, trên mặt mang theo vẻ ôn hòa.
- Mở cửa tiệm chính là đang buôn bán nhỉ, tại hạ có thể vào dùng cơm chứ?
Mạc Thiên Cơ nói ra, thế nhưng mà tuy là trong miệng hắn ta đang hỏi nhưng thân thể lại đã đi vào tửu lâu.
Trái tim Sở Trường Sinh run lên, nhường lối đi cho Mạc Thiên Cơ.
Cho dù bây giờ đã đốt lên hỏa thần, nhưng Sở Trường Sinh cảm thấy Mạc Thiên Cơ trước mặt giống như một ngọn núi khổng lồ, khiến cho hỏa thần của ông ta lắc lư chập chờn.
Cái loại khí tức này, thật sự đáng sợ.
Vị Thiên Cơ Thánh Sư này mạnh hơn rất nhiều so với Ngọc Hằng Thánh Sư...
Mọi người Thiên Cơ Thánh Địa trợn mắt há hốc mồm, bọn họ thật không ngờ Thánh Sư đại nhân thế mà không có đi tìm Thiên Cơ Thánh Nữ bị Bộ lão bản bắt trở về trước, trái lại lại chạy đến tửu lâu nhà người ta ăn cơm?
Thánh Sư đại nhân làm việc...Vẫn trước sau như một không theo như lẽ thường à?
Bộ Phương cũng có chút nghi hoặc đối với Mạc Thiên Cơ này, vốn cho rằng đối phương đến gây sự, kết quả lại là tới dùng cơm.
Nhưng mà ăn cơm thì ăn cơm thôi, hiện tại cũng đang là thời gian buôn bán mà.
- Vào đi, muốn ăn cái gì thì tự mình xem thực đơn chọn rồi nói cho nhân viên phục vụ.
Bộ Phương nói xong, hắn quay người đi đến trong phòng bếp.
Mạc Thiên Cơ mặc áo choàng màu trắng, cả người vô cùng thánh khiết ngồi ở trên bàn cơm.
Không ít đệ tử Thiên Cơ Thánh Địa cũng đi theo vào, đều tìm một chỗ ngồi xuống, chỗ không đủ, những người đó chen chúc ở cửa xem bên trong, bọn họ cảm thấy được Thánh Chủ nhất định sẽ đón Thánh Nữ trở lại cho bọn họ.
Khóe môi Thánh Sư nhếch lên dáng tươi cười nhàn nhạt, hắn ta tựa hồ một chút cũng không nóng nảy.
Ánh mắt chuyển hướng về phía trên thực đơn.
Quét mắt một hồi lâu, mới chọn một phần Phật Nhảy Tường thiên phẩm.
Sau đó, hắn ta không nói gì, im lặng bắt đầu đánh giá tửu lâu.
Các đệ tử khác của Thiên Cơ Thánh Địa cũng học theo bộ dáng Thánh Sư, nhao nhao gọi món.
Miệng Sở Trường Sinh đều cười muốn toét ra tận mang tai rồi, thật không ngờ sinh ý hôm nay lại tốt như vậy.
Ông ta lần lượt kể lại cho Bộ Phương nghe những món ăn mấy người này gọi.
Trong phòng bếp, Bộ Phương đã lấy ra Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao, cùng với tiếng rồng ngâm, hắn bắt đầu sơ chế các nguyên liệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận