Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2761: Điều kiện để chinh phục Bạch hổ kiêu ngạo (1)

Trong lúc này.
Đất rung núi chuyển, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người!
Tay cầm máy ảnh của Tiểu Ngải run rẩy không dứt, khiến cho hình ảnh trên đó cũng rung lên không ngừng.
Nó giống như một bức tranh có hiệu ứng vô cùng đặc biệt vậy, khiến cho ai nấy cũng đều hít thở không thông, cơn sóng trong lòng trào dâng.
Brahma lãnh đạo tất cả các Mạn Thiên Thần Phật của A Tam Quốc để đánh giết Bộ Phương.
Định dùng sức mạnh tuyệt đối để tiêu diệt Bộ Phương.
Trong cơn bão đó.
Dáng người nhỏ bé của Bộ Phương khiến cho tất cả người đều liếc mắt nhìn, thậm chí có một số người cảm thấy chạnh lòng.
Đây là chống lại sự u buồn của Mạn Thiên Thần Phật bằng chính sức mạnh của một mình hắn.
Bầu trời che khuất tầm mắt, đất cản trở đường đi.
Nó giống như một cái nhà giam muốn chôn vùi một kẻ thiên kiêu tuyệt thế.
Bộ Phương là thiêu kiêu tuyệt thế sao?
Khẳng định là như vậy, trong mắt người dân Hoa Quốc, những gì Bộ Phương đã làm khiến ai cũng phải sửng sốt.
Mà cục trưởng La, Tiểu Ngải và những người người khác càng hiểu rõ những gì Bộ Phương đã làm đáng sợ và chấn kinh đến mức nào.
Đó là một sự tồn tại của kẻ chống lại ý trời.
Nhưng giờ đây, sự tồn tại của hắn cuối cùng cũng bị trời áp chế xuống rồi.
Chủ thần Brahma, vị Thần cao nhất của A Tam Quốc đã dẫn dắt Mạn Thiên Thần Phật chém giết tới, đây là tình thế không có lối thoát.
- Làm sao bây giờ?
Cục trưởng La nhìn về phía những người được điều động đến từ tổng bộ của Cục Dị Năng, trong mắt ông ta đều là sự tuyệt vọng.
Bọn họ cũng lắc đầu bất lực.
Sự việc bây giờ đã vượt ra khỏi phạm vi mâu thuẫn giữa quốc gia và quốc gia từ lâu rồi.
Đó là cuộc chiến giữa các vị Thần Linh. Bọn họ là Dị Năng Giả, nhưng cũng chỉ là người phàm thôi, bọn họ không thể trà trộn vào và lại càng không có tư cách để trà trộn vào.
Đôi mắt của những vị Thần Linh đều bùng phát hàng nghìn ánh sáng rực rỡ mà chém giết về phía Bộ Phương!
Trong nháy mắt, sức mạnh đáng sợ đã bao bọc lấy Bộ Phương một cách chặt chẽ.
Ba tầng trong, ba tầng ngoài...
Những vị Thần Linh đều lấy thế áp chế Bộ Phương đến chết.
Bao vây lấy Bộ Phương hoàn toàn.
- Phệ Đà Kinh” đang ngâm nga, mỗi một câu kinh văn đều toát ra một sức mạnh kỳ lạ trấn áp cả hư không, trấn áp Bộ Phương.
Ánh sáng vàng rủ xuống, làm mặt đất nứt toác ra, để lộ những khe hở lớn.
Những người bên dưới đều đang điên cuồng bỏ chạy.
Thần Linh đánh nhau, người phàm gặp họa.
Vào lúc này, tất cả đã được thuyết minh một cách cặn kẽ...
Brahma siết chặt chuỗi phật châu rồi niệm trong miệng.
Vẻ căm giận hiện rõ trên khuôn mặt hắn ta, hung ác và dữ tợn, cứ giống như một vị Thần tối cao đang phán xét sự sống và cái chết vậy.
- Tên này có tội! Ba mươi sáu nghiệp chướng, bị kết án tử hình, giết chết!
Ầm ầm!
Đột nhiên.
Có một tiếng nổ vang truyền đến.
Những lời của Brahma vẫn chưa nói xong.
Hắn ta đã cảm nhận được một làn sóng vô hình đang khuếch tán rồi lan đến...
Các Thần Linh đang bao vây Bộ Phương ba lớp trong ba lớp ngoài kia lập tức bị một sức mạnh tối cao tác động đến ào ào bay ngược ra ngoài.
Cơ thể trong khoảng không bắt đầu vỡ vụn không ngừng.
Hả?
Ánh mắt của Brahma ngưng trọng lại, con chim khổng tước đang cưỡi dưới người hắn ta cũng gáy vang.
Dường như có hơi tức giận.
Ầm ầm ầm.
Các Thần Linh bay tán loạn, cả thân xác bị mai một.
Đó là do bị nghiền nát bởi một sức mạnh cực lớn.
Bộ Phương đạp không bước ra, áo khoác lông vũ bay phất phới.
Ánh mắt hắn lóng lánh và tinh mẫn mà nhìn về phía xa.
Hắn dẫm một bước.
Rất nhiều Thần Linh nổ tung.
Mạn Thiên Thần Phật bị Bộ Phương tung một chiêu đánh tan thành từng mảnh!
Hắn giống như một vị dũng sĩ lao vào dòng nước siết và vung tay đập tan hết tất cả mọi thứ cản trở hắn.
Rầm rầm...
Bộ Phương đáp xuống bên người Bạch Hổ.
Hắn đưa tay ra giật lấy sợi xiềng xích.
Sợi xích lạnh lẽo bị Bộ Phương tóm lấy, như thể có một cơn lạnh buốt thấu xương khuếch tán ra từ trên sợi dây xích, tràn ngập khắp cơ thể hắn.
Tựa như sợi xiềng xích ở nơi Cửu U vậy.
- Nói đi... làm sao có thể chinh phục được ngươi?
Bộ Phương không lòng vòng mà trực tiếp hỏi thẳng hắn ta.
Bạch Hổ kiêu ngạo ngẩng đầu lên rồi gầm gừ mà nhìn Bộ Phương.
Bộ Phương hỏi một câu như vậy.
Hắn ta không nói chuyện.
Vẫn bày ra dáng vẻ kiêu ngạo ngẩng cao đầu.
Khoé miệng Bộ Phương cong lên, vừa vừa thôi là được rồi nha.
Hắn búng nhẹ một cái lên trán của Bạch Hổ.
Ầm!
Tiếng nổ vang cực lớn khiến cho đầu của Bạch Hổ trực tiếp bị đập thành một khối u...
- Vẫn còn kiêu ngạo sao?
Bộ Phương nhẹ giọng nói.
Khoé miệng Bạch Hổ co rút lại, hắn ta gầm gừ mà ngoe nguẩy cái đầu, nhìn thấy Brahma ở phía sau cùng với con chim khổng tước to lớn kia... hắn ta lại suy nghĩ một chút về bộ dạng mặt mũi bầm dập của mình.
Sau đó, hắn ta mới nâng cằm lên rồi chỉ chỉ về phía chim khổng tước.
- Ta muốn ăn thịt con chim khổng tước kia!
- Hắn thừa dịp ta còn yếu ớt mà mà đánh ta tơi tả, chà đạp lên lòng tự tôn của ta. Ngươi đánh bọn chúng một trận cho ta, ngoài ra còn cho ta xác của con chim khổng tước kia... Ta sẽ lập tức thuần phục ngươi!
Bạch Hổ nói xong thì kiêu ngạo mà nâng cằm ậm ừ một tiếng.
Câu nói của hắn ta khiến cho mọi người vô cùng choáng váng.
- Chết tiệt... Tên nhóc này điên cuồng như thế sao?
- Một thằng nhóc rất có cá tính… Đúng vậy, đối với kẻ ức hiếp mình thì nên đánh chúng đi!
- Không đánh được thì cứ tìm người giúp là đúng rồi... Chúng ta kiêu ngạo như vậy đó!
...
Đám cư dân mạng sôi nổi.
Lời nói của Bạch Hổ khiến bọn họ vui mừng
Bọn họ không hề nghe ra bất kỳ sự sợ hãi nào đối với Thần từ trong lời nói của Bạch Hổ cả, điều này cũng khiến cho sự kính sợ đối với Thần trong lòng bọn họ tan biến đi rất nhiều.
Con nhóc nhà người ta còn không sợ, vậy bọn họ cách một màn hình thì sợ cái gì chứ? Chẳng lẽ Thần còn có thể xuyên qua màn hình mà đánh bọn họ nữa hay sao?
Tuy nhiên, họ cũng chỉ coi đây là trò đùa của trẻ con thôi.
Mặc dù Bộ Phương đã đập tan tác Mạn Thiên Thần Phật bằng một nắm đấm, rất kinh người, cũng rất kích thích.
Tuy nhiên, những thứ đó cũng chỉ là những Thần Tiên được Brahma phái ra làm bia đỡ đạn thôi, vốn dĩ cũng không thể nói rõ được vấn đề gì cả.
Điều Bạch Hổ muốn là đánh Brahma một trận rồi nấu chín con chim khổng tước kia...
Đó là một kiểu coi trời bằng vung.
Tuy nhiên, trước ánh mắt cạn lời của tất cả cư dân mạng.
Bộ Phương gật đầu rồi đáp lại một tiếng.
- Được thôi.
- Hỗn xược!
Brahma hét lên, cả bốn khuôn mặt đồng thời trở nên dữ tợn.
Ánh sáng vàng trên toàn thân hắn ta cũng tan biến, như thể một Phật Đà khủng bố bước từ trong địa ngục ra, bao phủ trong một mảnh tà khí vậy.
- Ta là Chủ Thần của chư thiên, ngươi chỉ là một tên yêu nhân Hoa Quốc nhỏ bé thôi, chấp nhận sự trừng phạt đi.
Brahma nổi giận, hắn ta càng lúc càng đáng sợ hơn.
Đây là một vị Thần Linh cấp Tiên Đế chân chính. Một khi hắn ta tức giận, trời đất biến sắc, thiên địa như dâng trào cuồn cuộn, mây đen ngập trời.
Đám mây đen đè ép cả một thành phố, mang theo một cỗ áp bức khiến cho người ta hít thở không thông.
- Nhất định phải đánh cho tên đó một trận, hơn nữa còn cho ta ăn thịt chim khổng tước, nếu không, ta thà chết chứ không chịu thuần phục, ta cũng có liêm sỉ của ta!
Bạch Hổ mặt mũi bầm dập mà tự đắc nói.
Lòng kiêu hãnh đã ăn sâu vào trong xương máu của hắn ta rồi.
Không sợ bão táp mưa sa!
Bộ Phương cười nhạt.
Hắn nắm chặt sợi xiềng xích rồi trực tiếp bóp nát nó.
- Vậy ngươi ở đó nhìn đi...
Bộ Phương nói.
Bạch Hổ có liêm sỉ à?
Mặc dù tên nhóc này kiêu ngạo, nhưng trong lòng hắn ta vẫn biết có chừng mực, nếu không thì đã không cầu cứu Chu Tước rồi.
Hiển nhiên, tên nhóc này cũng hiểu, bản thân hắn t a không thể thoát khỏi số phận sẽ phải quay trở về.
Tuy nhiên, trước khi trở về, hắn ta cũng phải kiêu ngạo mà quay về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận