Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 975: Côn Thí Thần? Người một nhà a! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một chiếc Chiến Thuyền kim loại lạnh như băng chậm rãi chạy đến, lá cờ Thiên Tuyền Thánh Địa tung bay, đung đưa.
Nửa thân trên của lão giả để trần, sau lưng đeo một thanh Thí Thần Cự Phủ khổng lồ, Phủ Đầu có nhiều đường vân dày đặc, vô cùng huyền ảo, như muốn mê hoặc người khác.
Đôi mắt lão giả sáng như đuốc, nhìn thẳng về tường thành cao lớn của Thiết Tiên Thành, trên tường thành, trận giết chóc vẫn tiếp tục.
Thủ vệ Thao Thiết Cốc anh dũng giết địch, thân thể bọn họ nhuốm máu, trong miệng gào thét, cầm vũ khí, toàn lực lao vào kẻ địch, muốn dùng thân thể máu thịt của mình đồng quy vu tận với kẻ địch!
Nhưng mà, cũng là Kim Giáp vệ đã trải qua lễ rửa tội bằng máu tươi của Thiên Tuyền Thánh Địa, mỗi người đều có thân thủ chiến đấu tốt, máu tươi bắn tung tóe trên tường thành, thi thể nằm ngổn ngang.
Ầm một tiếng.
Chiến Thuyền kim loại hung hăng đụng vào phía trên tòa Thiết Tiên Thành, trận pháp trên tường thành lập tức lóe ra quang hoa, muốn ngăn trở oanh kích của Chiến Thuyền kia.
Nhưng đây là Chiến Thuyền tốt nhất của Thiên Tuyền Thánh Địa, uy năng to lớn, liền trực tiếp đập vỡ nát tường thành, đá vụn lăn xuống.
Không còn nghi ngờ gì… Một trận này, Thiết Tiên Thành đã bị công phá!
Trên quảng trường Thao Lâu huyên náo đã đem tiếng hò giết này trước cửa thành áp chế xuống.
Một bên máu chảy thành sông, một bên vô cùng náo nhiệt, hình thành sự tương phản khiến người ta giật mình.
Ầm ầm!!
Chiến Thuyền tiếp tục tiến lên, không ngừng nghiền ép đến, chạy nhập vào đường cái trong Thiết Tiên Thành.
Tiếng kêu lập tức vang vọng, người dân trong Thiết Tiên Thành đều phát ra tiếng hét sợ hãi, đây là có kẻ địch xâm lấn sao?
Kim Giáp vệ lạnh lùng nghiêm nghị, tay cầm vũ khí, phi tốc, mỗi một lần vung đánh đều sẽ chém kẻ địch thành từng mảnh.
Máu tươi phun ra, bắn đầy ra đất!
Tiếng kêu khóc hoảng sợ vang vọng khắp con phố.
Có cường giả bên trong Thao Thiết Cốc thức tỉnh, những cường giả này gia nhập đại quân thủ vệ chống lại kẻ địch xâm lấn.
Các trưởng lão trong Thao Thiết Cốc cũng đều mở mắt ra, bọn họ hít sâu một hơi, cuối cùng Thiên Tuyền Thánh Địa cũng không nhìn được nữa rồi? Bắt đầu chinh phạt!
Chẳng lẽ… hỗn loạn sắp bắt đầu à?
Đây là một trận thảm sát, Chiến Thuyền tiếp tục di chuyển về phía trước, nghiền nát nhà cửa, máu tươi vẩy ra, huyết tinh tràn ngập.
Lão giả đứng ở mũi thuyền, sắc mặt lạnh như băng, đôi mắt nhìn về phía Thao Lâu rộng lớn, sai sử Chiến Thuyền hướng về vị trí kia mà đi.

Trên quảng trường Thao Thiết.
Sở Trường Sinh mặc trường bào, nhìn chăm chú vào trận trù đấu giữa sân đột nhiên khẽ động, toàn bộ lông mày đều nhín lại, dường như ông ta cảm ứng được cái gì, nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài.
- Hửm?
Ánh mắt Sở Trường sinh ngưng tụ, sắc mặt trong nháy mắt trở nên lạnh như băng, sát khí xuất hiện.
- Ngươi dám!!
Sở Trường Sinh lập tức đứng lên, khí thế khủng bố lan ra.
Nhưng mà ông ta cũng không làm ảnh hưởng đến trù đấu đang diễn ra, phóng ra một bước, cả người liền biến mất tại chỗ.
Râu cá trê của Lục trưởng lão hơi nhếch lên, không thể nào… Đại trưởng lão dự định bỏ mặc chưởng quỹ à?
Chẳng lẽ lại muốn ông ta chủ trì trận trù đấu này?
Tiểu Nha ôm bắp đùi Tiểu Bạch đứng ở đằng xa.
Cô bé thanh tú nhìn người trù đấu trên lôi đài, đôi mắt hiện lên vẻ tò mò, trên mặt còn mang theo sự ngưỡng mộ, nhìn mọi người nấu nướng, trong lòng cô bé có chút vui vẻ, cô bé cũng muốn nấu ăn.
Bỗng nhiên, thân hình Tiểu Bạch động động.
Bàn tay to đưa lên, vỗ vỗ đầu Tiểu Nha, làm Tiểu Nha hơi giật mình.
Ngẩng đầu lên, Tiểu Nha không khỏi buông bắp đùi Tiểu Bạch ra, lui lại một bước.
Chỉ thấy, đôi mắt trắng nhỏ vốn rất ôn hòa đột nhiên lại nảy sinh biến hòa vào lúc này, từ màu đỏ biến thành màu xám trắng.
- Phát hiện khí tức Trang Bị Thí Thần….
Mắt cơ giới của Tiểu Bạch lấp lóe, trong miệng phát ra âm thanh máy móc lạnh lùng.
Ngay sau đó, hai cánh sau lưng Tiểu Bạch bỗng dưng mở ra, vang lên một tiếng, kim loại sáng bóng lóa mắt.
Mặt Tiểu Nha phát ngốc, xảy ra chuyện gì?
Sao đột nhiên Tiểu Bạch lại bạo phát….
Ông…
Hai cánh kim loại của Tiểu Bạch vang lên một tiếng, thân hình Tiểu Bạch biến mất ở phía xa, phi tốc vút đi về phía bên ngoài Thao Lâu.
Bộ Phương không biết Tiểu Bạch biến hóa, giờ phút này, trước đó hắn chưa từng ngưng trọng, toàn tâm vùi đầu nấu nướng.
Đối mặt với khí chất đại biến của u Dương Trầm Phong, đối mặt với sự thăng trầm của Vương Thông, Bộ Phương cảm thấy rất áp lực.
Quảng trường Thao Lâu, mọi người đều vô cùng nghiêm túc quan sát trù đấu giữa sân, căn bản không biết bên ngoài Thao Lâu đang xảy ra chuyện gì.

Ầm!
Chiến Thuyền áp lực đến, gầm rú lên, áp lực khủng khiếp bắt đầu cuồn cuộn.
Kim Giáp vệ mở đường, máu tươi bắn ra, thi thể nằm đầy.
- Các ngươi đáng chết!
Bỗng nhiên, một âm thanh lớn từ Thiên Khung Chi Thượng vang vọng, cuồn cuộn ra.
Một bóng người đạp không mà đến, vô cùng cường đại, nguy nga hùng vĩ, đứng ngạo nghễ trên trời cao.
Ánh mắt Sở Trường Sinh như điện, lạnh như băng, khí tức cả người phập phồng áp lực, sắc mặt ông ta vô cùng âm trầm, nhìn con đường dài đẫm máu kia, lửa giận trong lòng không ngừng bùng lên mãnh liệt.
- Thiên Tuyền Thánh Địa… Các ngươi khinh người quá đáng!
Nắm đấm trong tay Sở Trường Sinh vang lên.
Sắc mặt âm trầm.
Trên Chiến Thuyền kim loại, lão giả ngẩng đầu, ánh mắt sáng như quốc, ông ta điên cuồng nhìn thẳng Sở Trường đang bay lên không trung, khóe miệng kéo ra, tràn đầy sát khí.
- Sở Trường Sinh… ngươi rốt cuộc cũng xuất hiện!
- Lão già Thiên Tuyền Thánh Địa kia… ngươi phải chết!
Râu trắng của Sở Trường Sinh bay bay trong không trung, quần áo trên người nổ tung, trên thân thể có tiếng nổ vang vọng, khí huyết như sóng, giống như sóng không ngừng vỗ vào bờ.
Lão giả Thiên Tuyền Thánh Địa giơ tay lên, cầm lấy Thí Thần Cự Phủ sau lưng, chậm rãi buông xuống, khí tức không ngừng dâng lên.
Búa Thí Thần dưới ánh mắt trời chiếu sáng, hiện ra quang mang.
Lão giả bước lên một bước, khí tức trên thân không ngừng kéo lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận