Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2084: Trinh tiết đáng giá.... bao nhiêu tiền? (2)

Notice: Undefined offset: 214
- Đây là tửu lâu tổ chức tiệc rượu sao? Nó lớn như vậy...
Bọn người Chu Ngạn đều hít một hơi khí lạnh, kinh ngạc mà nhìn tửu lâu trước mặt, hít một hơi khí lạnh.
- Thật có khí phách, phải nói tửu lâu này rất xa hoa, nhưng xa hoa chỉ là bề ngoài. Một tửu lâu quan trọng nhất là món ăn phải ngon. Nếu món ăn không đủ ngon, trông thịnh vượng thế nào cũng vô dụng!
- Chúng ta là Tiên Trù của Tiên Trù Giới, món ăn muốn vượt qua cửa ải của chúng ta cũng không dễ.
Mặc Yên và những người khác trao đổi với nhau.
Bộ Phương không nói gì, hắn chắp hai tay sau lưng, chậm rãi bước đi.
Lối vào của tửu lâu rất rộng rãi, được làm bằng Thanh Ngọc Thành, vô cùng nguy nga.
Ngoài cửa, có cường giả cấp bậc nửa bước Tiểu Thánh đang canh giữ.
Trước cửa, rất nhiều nhân vật nổi tiếng ra ra vào vào.
Một đoàn người của Bộ Phương đi tới cửa, đưa ngọc phù ra rồi bước vào đó.
Bước vào cửa, chân giẫm lên tấm thảm làm từ lông của một loài Hung Thú cường đại, tấm thảm trải dài đến tận lối vào của cầu thang xoắn ốc.
Trong tửu lâu treo đèn rực rỡ, trên đèn chiếu ra thất thải quang hoa.
Quang hoa chói lọi, lóa mắt vô cùng.
Đoàn người Bộ Phương đi vào tửu lâu sau khi đi lên cầu thang xoắn ốc liền, đến đại sảnh.
Trong đại sảnh có người đang chơi nhạc cụ, tiếng nhạc rất nhẹ nhàng, tạo cảm giác thư thái cho mọi người.
Trong đại sảnh có rất nhiều người.
Có rất nhiều nhân vật nổi tiếng đi bộ.
Trong tửu lâu bày rất nhiều bàn tròn, được phủ vải đỏ.
Sau khi mấy người Bộ Phương đến, liền truyền đến một trận tiếng chào hỏi.
Pháp Vụ hòa thượng đứng ở xa xa.
Hắn ta ngồi trước một bàn, nhìn thấy đám người Bộ Phương liền lập tức hô lên.
Bộ Phương đưa mấy người Chu Ngạn sang đó ngồi.
- Bộ lão bản, cuối cùng ngươi cũng đến rồi, cảm thấy thế nào?
Pháp Vụ hòa thượng kéo Bộ Phương ngồi xuống bên cạnh mình, nhỏ giọng nói.
- Cảm thấy cái gì?
Bộ Phương ngơ ngác.
- Bầu không khí ấy.... Ngươi không cảm thấy bầu không khí rất vi diệu sao? Ngươi nhìn ánh mắt mọi người chung quanh đi, đều không có ý tốt.
Pháp Vụ hòa thượng thở dài một hơi, nói.
- Minh Ngục không hổ là Tiểu Thế Giới cấp bá chủ, rất cường đại… cường giả nhiều như mây, làm chúng ta không dám làm càn.
Pháp Vụ hòa thượng xoa xoa đầu trọc của mình, nói.
Bộ Phương gật đầu, nhưng không nói gì cả.
Bởi vì hắn quay đầu lại, ánh mắt liền khóa chặt vào trên người Lỗ Vũ.
Lỗ Vũ dường như cảm nhận được điều gì đó, hắn đột nhiên quay đầu lại và nhìn thấy Bộ Phương.
Ánh mắt của cả hai va vào nhau.
Đôi mắt của Lỗ Vũ đột nhiên trở nên sắc bén...
Sát ý dâng lên.
Đối với gia hỏa đã đụng đến trinh tiết hắn, không chết không thôi.
Ong...
Buổi tiệc rượu sớm bắt đầu.
Tiết tấu của âm nhạc trong đại sảnh càng lúc càng nhanh.
Các cường giả của Tây Kinh Tiểu Phật Giới và Tiên Trù Giới ngồi vào một bàn, xung quanh đều là người Minh Ngục.
Cường giả Địa Ngục ngồi cùng bàn với cường giả Minh Ngục đều sợ hãi rụt rè, có rắm cũng không dám thả.
Xôn xao.
Đột nhiên, có tiếng “ồ” vang lên.
Ánh đèn lóe lên.
Trên cầu thang xoắn ốc đằng xa, một bóng người từ từ bước xuống.
- Là Lỗ Ban! Một thiên tài yêu nghiệt cực kỳ xứng đáng trong Minh Khôi Nhất Mạch! Hắn là một thế hệ trẻ trong tam đại Hoàng giả!
Khi nhìn thấy bóng người kia, tất cả đều náo động.
Các cường giả Minh Ngục vô cùng cuồng nhiệt và kính sợ với người kia.
Ngay cả Lỗ Vũ, trong mắt cũng lộ ra vẻ hưng phấn.
Đó là một thanh niên với mái tóc đen, đôi mắt lạnh lùng, trên vai có một khôi lỗi, có phần giống với dáng vẻ của Lỗ Vũ.
Ánh mắt của thanh niên xoay chuyển, liền khóa chặt lại bàn của Bộ Phương.
Ánh mắt hắn trực tiếp lướt qua đám đông và rơi vào Bộ Phương.
- Ta rất có hứng thú với Sen Vong Tình....
Lỗ Ban khẽ nói.
Giọng nói của hắn ta vang vọng ra, khiến tất cả những người có mặt đột nhiên trở nên yên lặng.
Ánh mắt của mọi người đều nhìn qua, khóa chặt trên người Bộ Phương.
Lỗ Ban, một trong tam đại Hoàng Giả trẻ tuổi lên tiếng.
- Ngươi còn không mau giao Sen Vong Tình ra! Lỗ Ban đại nhân đã lên tiếng!
Một cường giả Minh Ngục nhìn thấy Bộ Phương vẫn ngồi yên, lập tức mở miệng quát lớn!
Bầu không khí đột nhiên trở nên ngưng trệ.
Đôi mắt Lỗ Vũ cũng co rụt lại.
- Ban ca của ta cảm thấy có hứng thú với Sen Vong Tình, vì vậy ngươi giao Sen Vong Tình ra đi...
Lỗ Vũ thản nhiên nói.
Chỉ trong chốc lát, bầu không khí trở nên căng thẳng.
Hô hấp của những người cùng bàn và bọn người Bộ Phương ngừng lại.
Rất nhiều khí tức kinh khủng khóa chặt trên người bọn họ, khiến cho ánh mắt của bọn họ cũng ngưng lại.
Bữa tiệc rượu này không được phát sóng thông qua trận pháp hình ảnh.
Vì vậy, các thiên tài của Minh Ngục càng không kiêng nể gì.
Lỗ Ban lạnh nhạt nhìn Bộ Phương.
Tu vi Nhất Chuyển Tiểu Thánh căn bản không lọt vào mặt hắn. Nhưng mà dù sao đây cũng là bữa tiệc rượu.
Hắn cũng không muốn vì hắn mà rối tung lên.
Vì vậy, hắn đưa tay lên, nhẹ nhàng đè ép.
- Được rồi... các vị yên lặng đi, ta cũng chỉ đang thương lượng với hắn. Người từ xa đến là khách, không muốn hù dọa đến bọn họ.
Lỗ Ban nói.
Sau khi nghe, các cường giả Minh Ngục đều nhao nhao phụ họa theo.
Thế hệ trẻ tam đại Hoàng Giả là những ứng cử viên cạnh tranh cho chức vô địch cá nhân của Minh Khư Thiên Đạo Chiến thi đấu.
Địa vị của họ vô cùng siêu nhiên.
Thậm chí có thể so sánh với các tộc trưởng lão bình thường.
Kể từ khi Lỗ Ban mở miệng giảng hòa, bọn họ liền không áp bách bọn đám người Bộ Phương nữa
- Hả? Khôi lỗi của ngươi có vẻ cũng rất tốt... Tốt hơn nhiều so với khôi lỗi mà ta đã thấy trước đây. Ta mạo muội hỏi một câu, ta rất có hứng thú với khôi lỗi của ngươi, bao nhiêu tiền một cân?
Bỗng nhiên.
Ngay khi mọi người đang chuẩn bị để bắt đầu bữa tiệc rượu.
Một giọng nói lạnh nhạt đột ngột vang lên.
Mọi người đều ngẩn ra.
Thân hình của Lỗ Vũ càng chấn động, giọng nói này rất quen thuộc!
Mọi người đều co rụt ánh mắt lại, nhìn về phía Bộ Phương.
Hắn nói cái gì?
- Làm càn! Quỳ xuống!
Khôi lỗi của Lỗ Ban đại nhân mà ngươi cũng dám nhắc tới? Muốn tìm cái chết hả!
Một tên may mắn giành được hạng nhất trong trận bán kết, thực sự coi mình là một nhân vật!
....
Các cường giả Minh Ngục đều quát lớn.
Mọi người nhìn thẳng vào Bộ Phương một cách lạnh lùng và chế giễu.
Sắc mặt Lỗ Ban cũng vô cùng lãnh đạm.
- Ta rất ghét có người nhắc đến khôi lỗi của ta... Ngươi muốn ta tự cắt lưỡi của ngươi, hay là ngươi cắt nó và quỳ xuống dập đầu nhận lỗi của mình?
Lỗ Ban thản nhiên nói.
Giọng điệu của hắn lạnh lùng tàn nhẫn, ánh mắt cao cao tại thượng nhìn Bộ Phương như nhìn một con kiến tầm thường.
- Nếu Lỗ Ban huynh đã khó chịu với tên này như vậy, vậy tại hạ liền thay Lỗ Ban huynh cắt lưỡi của tiểu tử này.
Bỗng nhiên.
Một giọng nói đột nhiên vang lên.
Mọi người giật mình, rồi quay đầu nhìn sang.
Đột nhiên, một đạo kiếm quang phóng lên trời, như thể xé nát bầu trời.
Kiếm quang chói mắt khiến mọi người đều phải hít sâu một hơi.
- Là đệ nhất thê đội, Trương Cầu Bại của Kiếm Ma Nhất mạch! Hắn đến để báo thù cho Trương Hiên sao?
Có người kinh ngạc hô to.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, một đạo kiếm quang lăng trần phi tốc đến, đột nhiên bắn về phía đầu của Bộ Phương, đang ngồi yên ổn một chỗ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận