Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1433: Đồng Trình tức đến hộc máu (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đồng Trình ra tay, ở đây chỉ có mỗi Trần quản sự có thể chặn lại.
Nhưng Trần quản sự bị khôi lỗi của Đồng Trình ngăn lại, mất đi cơ hội ngăn cản cao nhất.
Mọi người chỉ có thể trợn to hai mắt nhìn một chưởng hung hãn kia của Đồng Trình đánh vào trên ngực của Bộ Phương.
Một chưởng kia, giống như sấm gió kinh hoàng, giống như hư không vỡ nát.
Tu vi của Đồng Trình là Chân Thần cảnh, thực lực vô cùng cường hãn, vô cùng đáng sợ, một quyền này, đẩy núi đập sông.
Đầu bếp phàm nhân kia cứng rắn chịu một quyền này, chỉ sợ bị đánh thành vỡ nát.
Uy lực của một quyền này, làm cho lòng người cả kinh.
Mục Lưu Nhi đã tuyệt vọng nhắm hai mắt, một quyền của Đồng Trình đánh ra, Bộ Phương hẳn phải chết, không có chút nào trăn trối.
Cho dù Địa Tiên Khôi của Bộ Phương xuất thủ ngăn cản, sợ rằng cũng không ngăn nổi.
Đáng tiếc, lấy thiên phú của Bộ Phương, nếu như cho hắn thời gian tích lũy, chắc chắn là trăm phần trăm có thể trở thành Tiên Trù, một vị Tiên Trù như vậy lại bỏ mạng ở nơi này.
Thật sự khiến người khác cảm thấy đáng tiếc.
Trần quản sự cũng bất lực thở dài, không xuất thủ nữa.
Tròng mắt của Hiên Viên Hạ Huệ trợn to, chẳng lẽ Bộ Phương thật muốn chết ở chỗ này?
Người xem xung quanh cũng nín thở theo dõi.
Khóe môi của các con cháu thế gia nhếch lên cười nhạt, chỉ là một phàm nhân, lại có gan đắc tội với một vị thiên tài của thế gia.
Thật sự là không biết chữ chết viết như thế nào.
Bỗng nhiên.
Hình ảnh giống như đình trệ một cách kì lạ.
Một quyền hung hãn kia của Đồng Trình đập vào trên ngực của Bộ Phương, giống như cuồng phong thổi đến, sau lưng của Bộ Phương nổi lên một cơn cuồng phong dữ dội, khiến cho chiếc áo choàng lông vũ bị cuốn lên.
Nhưng...
Bộ Phương không bị một vết thương nào!
Không có dấu vết thương tích và cái chết!
Cái này... Làm sao có thể!
Tất cả mọi người đều có chút bối rối, chớp mắt nhìn sắc mặt lạnh nhạt của Bộ Phương.
Không khí vào thời khắc này, giống như trở nên hết sức an tĩnh.
Đồng Trình cũng có chút mơ màng.
Một quyền với sức lực rất lớn, đánh vào trên người Bộ Phương, nhưng chả có gì xảy ra...
Tại sao có thể như vậy?
Dựa theo tình huống bình thường, một quyền này hắn đánh ra, hẳn là Bộ Phương không đỡ được, sẽ trực tiếp bị đánh thành mảnh giấy vụn mới đúng.
Cảnh tượng này cũng khiến những ai nghĩ Bộ Phương sẽ chết đều cảm thấy bàng hoàng và nghi ngờ.
Mục Lưu Nhi vốn là tuyệt vọng nên che mắt lại, nhưng xung quanh lập tức trở nên không có động tĩnh.
Nàng ta buông bàn tay che kín mắt ra một lần nữa, trực tiếp nhìn sang, thấy được một quyền của Đồng Trình rơi trên ngực Bộ Phương.
Sắc mặt mọi người trở nên cổ quái.
Áo choàng lông vũ có vô địch, nhưng dù vô địch cũng chỉ có thể ngăn cản một chiêu.
Sau một chiêu này, vô địch sẽ không còn tác dụng.
Tuy nhiên cũng đã đủ.
Sự vô địch này thay Bộ Phương đỡ được một kích chết chóc của Đồng Trình, đã đủ.
Bởi vì có khả năng vô địch tồn tại, một quyền Đồng Trình nện ở trên ngực hắn cũng không tạo cho hắn ảnh hưởng khó chịu nào.
Có lẽ sẽ vì quả đấm rất nhiều lực nên có thể cảm thấy đau đớn.
Tuy nhiên lấy cường độ thể xác của Bộ Phương hôm nay, loại lực này căn bản không đau một chút nào.
Nhìn vẻ mặt không tưởng tượng nổi giống như đang hoài nghi cuộc sống của Đồng Trình, một tay Bộ Phương xách nồi Huyền Vũ, băng vải trong tay tan đi.
Lộ ra vết đen trắng đan xen nhau trên cánh tay.
Cánh tay Thao Thiết chợt phồng lên, giống như là rồng có sừng vậy, tràn đầy năng lượng để nổ tung.
Nồi Huyền Vũ bị hắn nắm ở trong tay.
Đột nhiên nó rung lên, hướng vào đầu của Đồng Trình đập tới.
Một nồi này Đồng Trình không thể ngăn cản được, bởi vì hắn căn bản không biết, mở hết hỏa lực của cánh tay Thao Thiết, cộng thêm nồi Huyền Vũ sẽ tạo ra uy lực mạnh bao nhiêu.
Lúc trước, Bộ Phương dựa vào một bộ này, có thể trực tiếp mang đi so với nhiều cường giả cường đại.
Hôm nay, tu vi của Bộ Phương tăng lên, sức chiến đấu càng trở nên đáng sợ.
Một nồi đánh xuống...
Đầu sắt cũng phải bị đánh bể!
Dĩ nhiên...
Đầu của Đồng Trình so với đầu sắt cứng hơn nhiều.
Dù sao cũng có tu vi của Chân Thần cảnh
Đồng Trình nhìn nồi Huyền Vũ màu đen không ngừng phóng đại ở trước mắt mình.
Ban đầu là choáng váng.
Một tiếng nổ.
Nồi Huyền Vũ kia hung hăng đập vào trên đầu hắn, khiến cả người hắn bị đánh bay ra.
Ông...
Mặc dù không thấy máu.
Nhưng Đồng Trình cảm giác trong đầu của mình tràn đầy tiếng vo ve, giống như là có vô số ngôi sao nhỏ ở trong đó bay loạn.
Ngôi sao nhỏ... Còn là ngôi sao nhỏ nữa!
Đồng Trình giận đến cấp độ cao nhất, phát ra một tiếng rống giận.
Hắn lắc đầu, thanh tỉnh trở lại, nhìn về phía mặt mũi của Bộ Phương, tức giận tăng vọt.
Hắn lại bị một phàm nhân, đập cho một nồi bối rối.
Đây là sỉ nhục!
Sắc mặt của Bộ Phương dửng dưng, nhìn cơn giận của Đồng Trình, nhẹ nhàng phun ra một hơi.
Một giây sau, cánh tay Thao Thiết gồ lên, chợt quăng ra.
Bịch một cái rồi lại có tiếng rên lên.
Nồi Huyền Vũ kia trước mặt tất cả mọi người đang trợn mắt há mồm một lần nữa đập vào trên đầu của Đồng Trình.
Ánh mắt của Đồng Trình đờ đẫn, khí tức trên người thiếu chút nữa bị đập cho sụp đổ.
Mọi người xung quanh không dám thở mạnh...
- Công tử Đồng Trình... Chắc không phải bị đập thành ngu rồi chứ?
- Nhìn trông đau thật sự, cái nồi đen đập vào đầu, âm thanh vang lên cứ giống như sấm vậy...
- Tên kia thật gian xảo! Không hổ là công tử Đồng Trình, đầu còn cứng hơn thủy tinh.
...
Mọi người phục hồi tinh thần lại, bắt đầu bàn luận sôi nổi.
Sắc mặt bọn họ nhìn Bộ Phương một cách cổ quái, ai cũng không nghĩ tới, người phàm này lại còn dám trả đũa...
Nói không nên lời nhất chính là công tử Đồng Trình bị cái nồi đập cho hai lần đến choáng váng, thậm chí chảy cả máu mũi xuống.
Tức cười, khôi hài...
Nhưng càng nhiều hơn chính là ngông cuồng!
Công tử Đồng Trình có thân phận gì, người phàm này sao lại dám trả đũa!
Còn làm hắn bị thương.
Giận!
Giận đến điên cuồng!
Lau máu mũi đi, Đồng Trình giống như là dã thú bị thương, phát ra một tiếng rống giận trầm thấp.
Khí tức kinh khủng không ngừng khuếch tán từ thân thể hắn ra xung quanh.
- Phàm nhân đáng chết! Bổn thiếu phải đem ngươi xé thành mảnh vụn!
Đồng Trình gầm lên, ánh mắt trở nên đỏ thẫm.
Khí tức trên người ngưng trệ, khiến xung quanh như rung lên, dường như cả phòng cũng sẽ sụp đổ.
Từng đạo thất luyện giống như chân khí chập chờn sau lưng hắn, dường như hóa thành từng cây một giơ lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận