Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3159: Kế hoạch cải tạo Vũ Trụ Hồn Ma (1)

Độc Cô Vô Song ăn quên cả trời đất, miệng chảy đầy mỡ, không ngờ Hồn Ma lại có thể ngon như vậy. Cũng chẳng phải là cả Vũ Trụ Hồn Ma này đều trở thành nguyên liệu nấu ăn sao?
- Thịt Hồn Ma bình thường thì không được, trừ khi đạt tới cấp độ Hồn Chủ, nếu không Hồn Ma bình thường chất thịt không ngon.
Bộ Phương giải thích một câu cho Độc Cô Vô Song. Độc Cô Vô Song sững sờ, lại còn có loại thuyết pháp này. Như vậy nói theo cách khác thì một phát pháo vừa rồi của Tiểu Bạch bắn trúng vô số nguyên liệu nấu ăn, đều có thể nấu ra mỹ vị.
Nhìn Tiểu Bạch ăn vô cùng ngon lành, nội tâm Độc Cô Vô Song nổi lên một trận đau lòng. Con rối này sợ là còn chưa ý thức được mình lại đang ăn ngon như vậy.
Không có Hồn Chủ và Đại Hồn Chủ, Độc Cô Vô Song đánh đâu thắng đó. Đám Hồn Ma bình thường trong mắt hắn, chỉ cần một kiếm. Kiếm pháp của hắn càng ngày càng thành thục qua các trận chiến.
Ba người chậm rãi đi về phía xa. Hành tinh này là cư địa của một Đại Hồn Chủ, mỗi một vị Đại Hồn Chủ đều chiếm cứ một hành tinh. Đại Hồn Chủ vừa rồi bị đánh phải bỏ chạy đi, chắc chạy tới những hành tinh còn lại.
Bộ Phương, Độc Cô Vô Song và Tiểu Bạch đáp xuống.
Hành tinh này che phủ bởi luồng khí đen chồng chất, trên những ngọn núi nhỏ kia đều là dùng xương sọ người mà đắp lên.
- Hồn Ma đáng chết!
Đôi mắt Độc Cô Vô Song đầy căm phẫn, nhìn thấy một màn này mà hô hấp trở nên khó khăn. Nhiều hài cốt như vậy, phải chết bao nhiêu người chứ?
Bên trong những hài cốt này có từng viên thịt màu đen đang dần nổi lên, ở khe hở lóe ra tia sáng.
Đôi mắt Độc Cô Vô Song trở nên lạnh lẽo, một đạo kiếm quang chém xuống nhất thời hóa thành chùm sáng phóng như bay ra. Vô số viên thịt màu đen kia bị chém tung!
Bộ Phương quan sát cả hành tinh giống như có thể cảm nhận được sự không cam lòng và bất khuất khắp không khí. Hắn thở ra một hơi, cất bước đi chậm rãi.
Cả hành tinh đều bị Hồn Ma ma hóa. Vũ Trụ này hẳn là ban đầu giống như Vũ Trụ Hồng Hoang, tràn ngập người tu hành. Đáng tiếc những người này đã thua Hồn Ma, rơi vào tình cảnh như vậy.
- Đại nhân… chúng ta có thể làm gì?
Độc Cô Vô Song có chút khó chịu. Hắn dù sao cũng xem như là Kiếm Tiên, không nhìn nổi hình ảnh như vậy.
- Chúng ta không làm gì cả. Nếu có thể, vậy thì cho ngôi sao này một số hi vọng.
Bộ Phương thản nhiên nói. Ngay sau đó hắn lấy ra một phần nguyên liệu nấu ăn. Độc Cô Vô Song khẽ giật mình, thần sắc trên mặt đầy vẻ cung kính. Hắn lùi về phía sau mấy bước quan sát Bộ Phương.
Bộ Phương châm lửa, ngọn lửa mãnh liệt. Một phần nguyên liệu nấu ăn được lấy ra, thái đao bắt đầu xử lý đầu vào đấy. Hắn yên tĩnh làm đồ ăn. Món ăn hoàn thành có mùi thơm bắt đầu lan tỏa khắp nơi.
Ầm ầm…
Sơn bằng địa liệt, những kiến trúc màu đen nhánh kia bắt đầu vỡ nát. Vô số hài cốt hòa tan, dung nhập vào trong hành tinh. Món ăn thành hình tản đi hết tội ác của Hồn Ma. Mùi thơm có linh khí quấn quanh toàn bộ hành tinh.
Bộ Phương để món ăn vô cùng đơn giản này bày trên mặt đất. Sau đó hắn lùi về phía sau mấy bước. Tiểu Bạch đứng bên cạnh hắn, Độc Cô Vô Song thì cung kính quan sát.
Món ăn như một hạt giống rơi vào mặt ngoài hành tinh, xua tan đi đêm tối. Dần dần món ăn khuếch tán ra toàn bộ hành tinh như một dòng nước suối mát lạnh, cọ rửa tội ác.
Độc Cô Vô Song như ảo mộng, hắn há to miệng cảm giác như có một làn gió mát rót vào trong miệng hắn. Loại cảm giác này chẳng lẽ chính là hi vọng?
Ở trong mắt Độc Cô Vô Song, hành tinh tịch mịch đầy sự chết chóc bây giờ dưới sự tẩy rửa của món ăn trở nên sáng bừng.
- Thật không thể tin nổi!
Độc Cô Vô Song kinh hãi vô cùng, hành tinh này thực sự trở lại thời gian ngàn vạn năm trước sao? Đối với hắn mà nói thì tình cảnh trước mắt vô cùng thần kỳ. Có lẽ đây mới là Trù Thần chân chính!
Hình ảnh biến đổi trước mắt, cuối cùng cũng dừng lại. Hành tinh ảm đạm biến mất không thấy gì nữa. Một gốc chồi non quật cường phá đất mà lên, mang theo sinh mệnh bất khuất và khát vọng đối với tương lai.
Bộ Phương chắp lấy tay vui vẻ quan sát. Mắt cơ giới của Tiểu Bạch lấp lóe, giống như vui mừng từ tận trong đáy lòng. Mắt Độc Cô Vô Song đầy nước mắt, cảm giác sinh mệnh bừng tỉnh này khiến hắn muốn ngửa mặt lên trời mà thét dài.
- Có lẽ… đi vào Vũ Trụ Hồn Ma cũng không phải là một chuyện xấu, chúng ta sẽ cải tạo lại Vũ Trụ này một lần nữa.
Bộ Phương nói.
Độc Cô Vô Song gật đầu, chuyện này đúng là một loại công đức!
Thân thể Bộ Phương phóng lên tận trời, trong tay hơi vạch một cái. Trận pháp xuất hiện bao phủ hành tinh này lại, bảo vệ hành tinh mới sống lại này, không để Hồn Ma có thể xâm hại. Mà bọn hắn thì cất bước đi về phía một hành tinh khác.

Uỳnh!
Vũ Trụ Hồn Ma sôi trào. Có một tên đầu bếp giết vào Vũ Trụ Hồn Ma? Mà lại còn chiếm cứ một hành tinh của Đại Hồn Chủ!
Bảy Đại Hồn Chủ nhao nhao tụ tập lại ở một chỗ. Vô số đại quân Hồn Ma tập kết, hắc khí ngập trời khiến Vũ Trụ Hồn Ma càng trở nên tăm tối. Cổ Thú trong tinh không, vô số Hồn Ma số thứ tự, Hồn Chủ, Đại Hồn Chủ, đều cùng tụ tập ở đây.
Bọn chúng quét ngang hư không mà đến, cả bao nhiêu vạn năm nay rồi Vũ Trụ Hồn Ma chưa từng thế này.
Bảy Đại Hồn Chủ tụ tập trong hư không.
- Hồn Thần sắp phá được trấn áp, lại có tên đầu bếp dám vào Vũ Trụ Hồn Ma của chúng ta… Giết không tha!
Một tên Đại Hồn Chủ gào thét. Ngay sau đó đại quân Hồn Ma cũng gào lên theo. Bọn chúng xé tan hư không, lao về phía vị trí của Độc Cô Vô Song.

Trên một hành tinh, mây đen chậm rãi tán đi. Sức mạnh Tội Ác như băng tuyết tiêu tán. Hình ảnh hành tinh hắc ám ban đầu dần dần khôi phục ánh sáng. Một trận mưa rơi tí tách, bắt đầu cọ rửa những Tội Ác còn sót lại. Có hạt giống xanh biếc bắt đầu nảy mầm.
- Lại một hành tinh có được sự sống.
Bộ Phương nhìn món ăn bình thường ở dưới đất, thản nhiên nói. Sau đó dẫn theo Tiểu Bạch và Độc Cô Vô Song phóng lên tận trời. Bọn hắn đạp tinh không mà tiến lên.
Nơi xa, đại quân Hồn Ma phóng tới. Ánh mắt Độc Cô Vô Song hừng hực sức chiến đấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận