Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2087: Rượu này... như nước tiểu ngựa (1)

Kiếm Oa...
Khí tức vô cùng khủng bố bắt đầu tỏa ra, khí tức ấy tràn ngập sự bạo ngược và hủy diệt!
Khí thế của kiếm ý giống như một ngọn núi to lớn hùng vĩ, nó đè nén trong lòng tất cả mọi người khiến cho ai cũng không kiềm chế được mà phải run sợ.
Đây chính là một loại sức mạnh vô cùng khủng bố.
Ngược lại hẳn so với Lỗ Ban.
Bên trong uy áp này còn ẩn chứa hàm ý là bỏ mạng...
Đối mặt với Kiếm Oa này giống như là đối mặt với tử vong.
Lỗ Ban vốn dĩ bình tình mà lần này lại không bình tĩnh được.
Hắn thật sự không ngờ được Bộ Phương lại có thể phóng ra loại đồ chơi như Kiếm Oa này, Kiếm Oa khủng bố như thế nào, so với mọi người ở đây thì hắn hiểu rõ hơn ai hết.
Kiếm Oa vừa xuất hiện thì hơi thở của hắn giống như đều bị cắn nát.
Loại cảm giác này khiến cho hắn rung động.
- Kiếm Oa... Vậy mà ngươi lại có thủ đoạn ở cấp độ này?
Lỗ Ban nheo đôi mắt lại.
- Đáng tiếc rằng loại sức mạnh này không phải chỉ dựa vào Nhất Chuyển Tiểu Thánh là có thể nắm giữ được.
Uy lực của Kiếm Oa khiến cho hắn cảm thấy tim đập nhanh, một vị Nhất Chuyển Tiểu Thánh làm sao mà khống chế được chứ?
"Sau khi đột phá thì sao?"
"Đồng quy vu tận (*) hả?"
Đây chính là chỗ khiến Lỗ Ban cười nhạo, hắn không tin Bộ Phương có thể khống chế được loại sức mạnh này.
Nhưng mà hắn không thể không thừa nhận sức mạnh ấy thật sự khủng khiếp.
- Nắm giữ hay không nắm giữ được... Ngươi thử thì sẽ biết.
Bộ Phương thản nhiên đáp lại.
Một tay hắn nâng Kiếm Oa.
Bên trên Kiếm Oa có kiếm ý dồi dào đang lưu chuyển, từ khi kiếm ý bắt đầu cuộn trào thì nó không ngừng khuếch tán ra ngoài giống như phải tiêu diệt mọi thứ.
Bên ngoài tửu lâu.
Trương Cầu Bại mới vừa rời khỏi không xa liền ngoảnh đầu lại, Thanh Đồng trường kiếm ở sau lưng hắn ta lại không ngừng rung lên.
Loại cảm giác này khiến tim hắn ta đập nhanh, máu trên toàn thân hắn ta dường như đang cuộn trào.
Từng đạo kiếm ý mỏng như tơ đang sôi lên ở trong máu của hắn ta.
- Kiếm ý thật mạnh, thật đáng sợ... Rối cuộc đây là đồ vật gì?"
Trương Cầu Bại hít sâu một hơi.
...
- Thử một lần xem sao? Nếu có bản lĩnh thì ngươi thi triển đi.
Lỗ Ban lạnh lùng nói, một tay hắn vỗ vào Thánh Minh Khôi ở trên lưng khiến cho khí tức của nó bỗng tăng lên.
- Ngươi đoán xem ta có dám ném ra hay không?
Bộ Phương nâng Kiếm Oa rồi nhìn Lỗ Ban, hắn thản nhiên trả lời.
- Ngươi ném đi.
Lỗ Ban trợn mắt.
- Ngươi đoán ta có dám ném hay không?
Bộ Phương nhếch khóe miệng lên.
- Chết tiệt, ngươi dám ném sao?
Lỗ Ban trợn mắt thật to, dường như tơ máu trong đôi mắt của hắn sắp bắn ra.
- Nhưng ngươi đoán ta có dám ném hay không đi đã!
Bộ Phương thản nhiên hất hàm.
Giờ phút này, hắn cảm giác Bạch Hổ Khiếu Thiên mà hắn có được... đang kiêu ngạo nổi lên.
Vẻ mặt của tất cả mọi người ở đây đều hiện lên vẻ không biết nên nói cái gì.
Bọn họ nhìn thấy Bộ Phương và Lỗ Ban ở đằng kia, cứ kêu gào ngươi một câu ta một câu mà không biết nên nói cái gì.
"Hai người kia là đậu bỉ (*) sao?"
"Nhưng mà bọn họ vẫn rất lợi hại..."
"Kiếm Oa mà tiểu tử Bộ Phương đang cầm trong tay vô cùng khủng bố, trong đó ẩn chứng một nguồn năng lượng đáng sợ, một khi phát nổ... Ai có thể chịu được chứ?"
"Cho nên... đừng có ném."
Khí tức của Lỗ Ban trầm lặng cả nửa ngày.
Bỗng nhiên.
Mặt đất bị chấn động.
Tất cả mọi người ở đây đều phải hít một hơi thật sâu.
Bọn họ quay phắt đầu lại nhìn ra sau, lập tức thấy một thân ảnh đang chậm rãi đi đến từ phía cầu thang xoáy ốc.
Đó là một thiếu niên gầy yếu.
Tuy rằng thiếu niên kia gầy yếu nhưng sợi tóc trên đầu đều giống như thép nguội mà bay lên.
Tràn đầy khí tức hung hãn.
Hung hãn và gầy yếu kết hợp lại một chỗ, thật ra cũng có chút quái dị.
Hít hít hít!
- Là Bá Tuyệt Thiên, là một người trong Tam Hoàng! Bá Thể Nhất Mạch Hoàng Giả!
- Tại sao hắn lại đến đây? Ta nhớ rõ ràng là tiệc rượu lần này không mời hắn cơ mà!
- Bá Tuyệt Thiên à... Thế mà tiệc rượu lần này lại xuất hiện Nhị Hoàng trong Tam Hoàng...
...
Những người ở đây nhìn thấy thiếu niên gầy yếu ấy thì không khỏi có chút khiếp sợ, trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ bất đắc dĩ!
Thiếu niên Bá Tuyệt Thiên gầy yếu đang chậm rãi tiến tới.
- À, các ngươi đang làm gì thế? Muốn đánh nhau phải không? Nhìn qua rất náo nhiệt đấy... Thêm ta vào đi.
Bá Tuyệt Thiên nhếch mép đề nghị.
Lỗ Ban cũng thấy Bá Tuyệt Thiên, khóe miệng của hắn cũng không khỏi nhếch lên.
"Sao tên điên này lại xuất hiện chứ..."
Sự xuất hiện của Bá Tuyệt Thiên đã đánh tan không khí đang giằng co ban nãy.
Lỗ Ban thu con khôi lỗi lại, ánh mắt hắn cũng trở nên lạnh nhạt.
Bộ Phương thấy Lỗ Ban thu hồi con khổi lỗi thì cũng trở tay thu Kiếm Oa về.
Bá Thế Nhất Mạch gần với Minh Khôi Nhất Mạch trong cửu tộc Minh Ngục nên được xếp hạng thứ ba.
Người của bộ tộc này trời sinh là Bá Thể, sức mạnh vô địch lại vô cùng cường hãn.
Lực cận chiến của Bá Thể Nhất Mạch rất lớn, không người nào dám chọn cận chiến cùng với Bá Thể Nhất Mạch.
- Hừ... Lỗ Vũ, ngươi mang một cái ghế đến cho Bá Tuyệt Thiên, bây giờ tiệc rượu liền bắt đầu.
Khi Lỗ Ban nhìn thấy Bá Tuyệt Thiên thì ánh mắt hắn co lại, cánh tay buông xuống, hắn khẽ hừ một tiếng rồi thong thả bước về phía xa.
Giằng co một lúc lâu như thế, cuối cùng tình thế căng thẳng cũng bị phá vỡ.
Bởi vì sự xuất hiện của Bá Tuyệt Thiên nên cả hai bên đều rút lui.
Cuối cùng tiệc rượu cũng bắt đầu.
Khúc nhạc vốn dĩ bị dừng lại thì bây giờ lại tiếp tục vang lên, truyền ra cả tầng lầu.
Bộ Phương cũng ngồi tại chỗ mà khẽ nhếch khóe miệng lên.
Bá Tuyệt Thiên cũng chính là thiếu niên gầy yếu kia, hắn lại không ngồi vào vị trí mà Lỗ Vũ an bài.
Ngược lại, hắn còn xen vào trong chỗ của Tiên Trù Giới rồi ngồi bên cạnh người Bộ Phương.
Thiếu niên với bộ dạng gầy yếu này nhìn sang Bộ Phương cũng nhếch miệng phát ra tiếng cười.
- Ngươi chính là tiểu tử hái được Sen Vong Tình à... Lão tổ Bá Thể Nhất Mạch của ta nói muốn để ta cướp Sen Vong Tình từ chỗ của ngươi.
Bá Tuyệt Thiên nói.
Bộ Phương sửng sốt, hắn dùng ánh mắt nghi ngờ liếc sang Bá Tuyệt Thiên một cái.
Dường như không hiểu được ý tứ của người kia.
- Bá Tuyệt Thiên ta đây cả đời đường đường chính chính, quang minh lỗi lạc, ta đi đến đây vì muốn nói với người là chúng ta gặp nhau trên lôi đài, thắng hay thua liền dùng Sen Vong Tình làm tiền đặt cược có được không? Nếu ngươi thua thì giao Sen Vong Tình cho ta để ta trở về giao nộp.
Bá Tuyệt Thiên cười nói, hắn nhếch miệng để lộ ra hàm răng sáng bóng.
- À, nếu ta thắng thì sao đây?
Bộ Phương nhìn Bá Tuyệt Thiên rồi hỏi lại.
- Không không không... Ngoại trừ tên Đế Thính Nhất Mạch biến thái kia thì không ai có thể thắng ta, cho dù là Tiểu Lỗ Ban cũng không làm nổi.
Bá Tuyệt Thiên lắc đầu, hắn khoanh tay trước ngực nói.
Hắn vừa mới dứt lời.
Ở phía xa, ánh mắt sắc bén của Lỗ Ban bắn ra giống như muốn ăn thịt người.
- Chạy tới tiệc rượu của ta ăn uống miễn phí thì đừng nói lung tung nữa.
Lỗ Ban lạnh lùng lên tiếng.
Bá Tuyệt Thiên nhún vai đáp.
- Nhưng nếu nói về khí chất thì Tiểu Lỗ Ban là đệ nhất thiên hạ, kiêu ngạo như gà trống con.
- Là tên đần độn.
Bộ Phương gật đầu.
- À thôi, mang thức ăn lên đi, ngươi không nói trước làm ta đói chết rồi.
Bá Tuyệt Thiên nhìn thấy đám thị nữ bưng một mâm thức ăn đi tới, mắt hắn nhìn chằm chằm vào đó.
Lực chú ý của Bộ Phương cũng chuyển đến món ăn kia.
Đúng thế, mục đích khác của hắn khi đến yến hội lần này là để xem rốt cuộc đồ ăn ở Minh Ngục như thế nào.
Màu sắc rực rỡ, hương thơm xung quanh món ăn liên tục tỏa ra, món ăn được bày trên bàn cơm.
Trong nháy mắt, mùi hương thơm ngát đã lan ra bao phủ cả tầng lầu.
- Thơm quá!
Mọi người ở đây không khỏi cảm thán một câu.
Tửu lâu này không hổ là đệ nhất đại tửu lâu của Thánh Khôi Thành, màu sắc và hương vị của món ăn đều đủ cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận