Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2016: Bí chế của Bộ Phương… Bánh kếp mặn (2)

Notice: Undefined offset: 192
Mà món ăn hôm nay của Bộ Phương, rất rõ ràng là có liên quan đến hồ nhão này…
Bộ Phương lau sạch tay, nhìn chiến tướng một cái, cũng không nói lời nào.
Hắn lấy Hoành Phi ra đưa cho Hiên Viên Hạ Huệ.
Hiên Viên Hạ Huệ thành thục nhận lấy sau đó treo trước quán nhỏ.
Rầm rầm.
Hoành Phi rơi xuống.
Nhìn thấy nội dung trong đó.
- Món ăn hôm nay của quán nhỏ Phương Phương: Bánh kếp mặn.
- Bánh kếp mặn một phần mười Tiên Tinh (Minh tinh), có thể tự thêm nguyên liệu nấu ăn, thêm các nguyên liệu nấu ăn cần thiết, mỗi ngày tăng thêm một loại nguyên liệu, tăng mười Tiên Minh (Minh Tinh), mỗi người một lần, hạn mua một phần.
Quy tắc quen thuộc như vậy.
Nhưng đồ ăn được nấu nướng lần này hoàn toàn khác với ngày hôm qua.
Thậm chí còn không có chút liên quan nào.
Tất cả mọi người hơi sững sỡ.
Bánh kếp mặn?
Hôm nay Bộ Phương định làm bánh sao?
Loại bánh này… người mua tương đối ít và cũng không hấp dẫn lắm, có người thậm chí trời sinh ghét ăn bánh nữa.
Chỉ sợ hiệu quả buôn bán của hôm nay giảm đi nhiều rồi.
Nhưng mà bọn họ cũng không dám chắc.
Dù sao Đại Ma Vương có thói quen sáng tạo kỳ tích, có lẽ loại bánh bình thường trong tay hắn có thể từ mục nát trở nên thần kỳ không?
Mà lúc này đây, Bộ Phương mang một phần nguyên liệu nấu ăn lên trước quán nhỏ.
- Bộ lão bản, vậy tại hạ xem như là khách hàng đầu tiên của ngày hôm nay đi.
Chiến tướng nắm lấy trận pháp hình ảnh trong lòng có chút mong chờ, đúng lúc muốn dùng trận pháp hình ảnh ghi chép lại hình ảnh cùng quá trình nấu nướng của Bộ Phương, làm vị khách đầu tiên trong ngày.
Bộ Phương ngoài ý muốn nhìn chiến tướng, gật gật đầu, khóe miệng hơi nhếch lên.
- Quy tắc cũ, mười khách hàng đầu tiên, thưởng thêm một cái ưu đãi.
Bộ Phương nói.
- Vậy thì cảm ơn Bộ lão bản.
Chiến tướng cũng khẽ cười, mặc dù mấy chục mai Minh Tinh đối với hắn không tính là gì nhưng có thể tiết kiệm vẫn rất tốt.
Mà lúc này đây, Bộ Phương đã bắt đầu chuẩn bị nấu nướng rồi.
Ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào trong quán.
Trận pháp hình ảnh cũng chuyển hình ảnh trong quán nhỏ tới tiểu thế giới.
Nồi Huyền Vũ cũng giống như ngày đầu tiên bị Bộ Phương khống chế hóa thành đáy nồi bằng sắt bình thường.
Nắm lấy Thanh Hoa Từ Oản.
Bàn tay vỗ nhẹ, có ba động vô hình từ đó khuếch tán ra, làm hồ nhão chấn động.
Sau đó, Bộ Phương cầm lấy một cái muỗng.
Múc một muỗng hồ nhão.
Trên tấm sắt Huyền Vũ đổ dầu vào.
Dầu xì xèo sôi lên.
Nhất thời có hơi dầu nóng bay lên.
Đổ hồ nhão lên đó.
Trong nháy mắt âm thanh văng tung tóe vang lên.
Bộ Phương cầm lấy cái muỗng, nhìn thấy dầu bắn tung tóe, mặt không đổi sắt, tán hồ nhão ra.
Hồ nhão được tán mỏng ra thành hình tròn, là một hình tròn tinh xảo trông không bình thường.
Một mùi hương thơm từ trong nồi khuếch tán ra.
Không hề nghi ngờ, hồ nhão làm từ linh mặc tuyệt đối không tầm thường.
Bánh kếp mặc, quả thực là một mỹ thực.
Quá trình làm không phức tạp lớn, đối với Bộ Phương mà nói thì rất nhẹ nhàng.
Quan trọng vẫn là nguyên liệu chuẩn bị nấu ăn.
- Lựa chọn nguyên liệu nấu ăn gì?
Bộ Phương nhìn chiến tướng một cái.
Chiến tướng trầm mặt một lúc, lựa chọn một miếng thịt Ma Ngưu và một quả trứng linh thú.
Nguyên liệu nấu ăn không được xem là nhiều.
Trong quá trình rán bánh, Bộ Phương kẹp thịt Ma Ngưu bên trong, bày trên tấm sắt.
Âm thanh xuy xuy xuy lại lần nữa vang lên.
Về phần trứng linh thú, Bộ phương trực tiếp đặt trên bánh mì đã được nướng chín.
Cầm lấy trứng linh thú, Bộ phương nhẹ nhàng đập vào nồi một cái sau đó dùng ngón tay cái tách ra.
Tách vỏ trứng ra, còn lòng đỏ và lòng trắng thì rơi xuống.
Chít chít một tiếng rơi trên bánh mì.
Bộ Phương tiện tay ném đi, vỏ trứng rơi một bên.
Cầm xẻng nấu ăn, trứng trên bánh mỳ nhanh chóng bị đánh tan ra…
Thông qua hình ảnh chiếu trên trận pháp hình ảnh, tất cả mọi người đều ngây như phỗng.
Tùy tiện như vậy sao?
Bộ lão bản sợ lạm phát sao, làm món ăn tùy tiện như vậy?
Nếu thêm trứng tốt xấu gì cũng phải đánh trứng đã…
Thực sự tùy tiện khuấy trứng như vậy sao
Cảm thấy thái độ không thực sự nghiêm túc.
Sau khi đánh trứng, mùi thơm của trứng xông vào mũi, cùng với mùi Thượng Linh mạch, đặc biệt mê người.
Bộ Phương cầm nồi, vẩy một cái trên thịt Ma Ngưu, miếng thịt Ma Ngưu tung lên trời, xoay tròn trên không.
Sau khi chuyển động mấy vòng, lạch cạch một tiếng, rơi trên tấm sắt, màu thịt cũng thay đổi, màu càng đậm hơn.
Mùi thịt tản ra, quanh quẩn xung quanh.
Đặt nồi muỗng xuống.
Tâm trạng Bộ Phương khẽ động.
Trong tay nhất thời xuất hiện rất nhiều bình lọ.
Cầm một cái bình lên, đập tay vào nó.
Có một ít bột tán ra, quanh quẩn không ngừng.
Đây đều là hương liệu do Bộ Phương chuẩn bị, lúc này thêm vào mùi vị thơm nức mũi.
Miếng bánh này giống như được thăng hoa vậy.
Kẹp thêm thịt Ma Ngưu bỏ vào trong bánh, như thế vẫn còn chưa\ xong đâu.
Trên thịt Ma Ngưu, Bộ Phương lấy ra một lại Tiên Thái màu xanh tươi ngon.
Trên phiến là còn vương những giọt nước chưa nhỏ giọt xuống.
Đặt Tiên Thái lên đó, cho thêm thịt Ma Ngưu, sau đó thêm một muỗng Salad tương do Bộ Phương đặc chế phết lên đó, sau đó gắp hai đầu bánh lên.
- Ô… quên hỏi, có thêm cay không?
Động tác của Bộ Phương ngừng lại, nhìn chiến tướng một cái.
Chiến tướng cầm trận pháp hình ảnh sớm đã nhìn đến trợn mắt hốc mồm rồi.
Rau xà lách, đập trứng loạn xạ, tùy tiện phết nước tương…
Bộ lão bản, người xác định cái thứ này có thể ăn sao?
Nhưng chiến tướng không hỏi.
Cà lăm một lúc sau mới nói.
- Thêm… thêm đi.
Bộ Phương gật đầu.
Sau đó mở bánh ra, cắn nửa muỗng ớt chỉ thiên bỏ vào trong đó, sau đó sạn đều ra, gắp lên.
Từ trong hệ thống lấy ra một cái túi để cầm bánh kếp mặn.
Bánh kếp mặn nóng hôi hổi cứ như vậy mà hoàn thành rồi.
Mùi thơm nồng nàn rất hấp dẫn, lan ra xung quanh, không thể tiêu tán được.
Thế nhưng… chiến tướng nhận lấy bánh, lại run rẩy lo sợ.
Giờ phút này trong lòng hắn ta chỉ có một nỗi nghi hoặc.
Cái bánh này… thực sự có thể ăn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận