Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2350: Cứ nói ra bất cứ yêu cầu nào (2)

Notice: Undefined offset: 140
Nhẹ nhàng?
Không, không nhẹ nhàng một chút nào cả. Độ khó của nó chỉ có Bộ Phương hiểu thôi.
Tượng điêu khắc bằng gạo phải làm bằng những thao tác nhỏ, độ khó cao hơn nhiều.
Dù sao thì Long Cốt Thái Đao lớn quá mà hạt gạo thì nhỏ quá.
Bộ Phương dùng ngón cái và ngón trỏ để cầm hạt gạo lên, hắn giơ nó lên một cách chậm rãi.
Nhìn hình điêu khắc trên hạt gạo, khóe miệng hắn cong lên.
Dưới ánh đèn, hạt gạo dường như trong suốt hơn nhiều. Làm việc với nó một lúc, Bộ Phương đã khắc được một bức tranh trên đó.
Một bức tranh đơn giản thôi nhưng đó là tranh thủy mặc, còn là tranh Tả Ý.
Bộ Phương bỏ tay ra, hạt gạo bay lên.
Nó lơ lửng xung quanh trận pháp, trở thành một sản phẩm trưng bày.
Cánh cửa đầu tiên của Phong Ấn Truyền Thừa dần bị đổ vỡ.
Trận pháp đã đổ vỡ, để lộ ra trận pháp thứ hai ở bên trọng.
Một sức mạnh thần kỳ lan tỏa trong bầu không khí, khiến Bộ Phương phải lùi về sau một bước.
Các Thần Trù đều hít thật sâu, Lạc Tam Nương phấn khích đến nín thở.
Một giây sau đó, nàng cầm một tấm ngọc phù lên, chuẩn bị một chút rồi chìm vào trong tấm ngọc phù đó.
Cánh cửa đầu tiên của Phong Ấn Truyền Thừa đã bị phá vỡ. Đương nhiên là nàng phải nói với lãnh đạo của Thần Trù Cung rồi.
Các lãnh đạo biết tin này xong vui mừng vô cùng.
Thần Trù Cung của bọn họ đã đợi giây phút này quá lâu rồi.
Bộ Phương lùi về sau một bước, cảm nhận cửa ải thứ hai của trận pháp.
Hắn gật gật đầu, cửa ải thứ hai này, hắn tạm thời chưa muốn đụng đến.
Trong cửa ải thứ hai của trận pháp, Bộ Phương cảm nhận được sự nguy hiểm. Rất hiển nhiên, độ khó lớn hơn cửa ải đầu rất nhiều.
Trận pháp của cửa ải thứ nhất đã tann biến.
Bỗng chốc có rất nhiều tia sáng tỏa ra từ đó, đi vào cơ thể Bộ Phương.
- Đao công Loạn Thế Trù Đao!
Các Thần Trù đứng xem mắt sáng rực lên.
Tuy rằng bọn họ không nhớ cách thi triển cụ thể của Loạn Thế Trù Đao, nhưng bọn họ biết, Loạn Thế Trù Đao chắc chắn là một loại đao công rất cao cấp.
Đó là một loại đao công mà các vị Thần Trù đều mơ ước.
Dù sao thì... loại đao công này là do Nhất Tôn Thượng Cổ Thiên Thần truyền lại.
Thiên Thần, là sự tồn tại có địa vị cao nhất trong Hỗn Độn Vũ Trụ này.
Đương nhiên, thứ Thiên Thần truyền lại đương nhiên có sức hút vô cùng.
Ánh mắt của các Thần Trù quanh đó đều trở nên tham lam, họ nhìn Bộ Phương như nhìn một miếng thịt mỡ vậy.
Dù sao thì... Bộ Phương cũng chỉ là Bán Thần thôi.
Những người ở đây đa số đều là Thần Chi, đánh gục Bộ Phương rồi ép hắn giao đao công của Loạn Thế Trù Đao ra, cũng không phải là không thể.
Đột nhiên, Lạc Tam Nương đến.
Cái hông thon thả của nàng lắc lư, nàng đứng bên cạnh Bộ Phương, nhìn xung quanh với ánh mắt sắc bén.
Thần thức mạnh mẽ tỏa ra khắp nơi.
Xung quanh nàng có bảy Pháp Tắc Lực đang vây quanh, trong ánh mắt lạnh lùng nàng, có phần nào ý muốn cảnh cáo những người xung quanh.
- Bây giờ tiên sinh là khách quý của Thần Trù Cung, các vị mà dám có ý định gì thì nghĩa là đối đầu với Thần Trù Cung ta, kết cục ra sao, các vị có lẽ đều rõ cả.
Lạc Tam Nương nói rất lạnh lùng, nàng yêu kiều như vậy nhưng lúc này trông lại không khác gì sát thần.
Các vị Thần Trù ở đó đều tỉnh táo lại ngay lập tức.
Không sai, cho dù Bộ Phương chỉ là Bán Thần nhưng hắn đã phá giải được cửa ải đầu của Phong Ấn Truyền Thừa. Hắn sớm đã trở thành khách quý của Thần Trù Cung rồi. Thận phận của hắn hơn họ rất nhiều.
Bọn họ không đắc tội được đâu.
Có thế lực của Thượng Cổ Thiên Thần Truyền Thừa, lại là người được Thần Trù Cung chống lưng, đương nhiên hắn rất mạnh.
Tất cả mọi người, bao gồm cả Trình đại sư đều không dám có suy nghĩ gì với Bộ Phương nữa.
Thái độ của Lạc Tam Nương với Bộ Phương rất cung kính, khác hoàn toàn so với lúc trước.
Ánh mắt nàng có vẻ sùng bái.
- Tiên sinh, mời đi bên này. Tam Nương đã chuẩn bị cho tiên sinh phòng khách tốt nhất. Hơn nữa nếu tiên sinh có yêu cầu gì thì cứ nói với Tam Nương là được, Thần Trù Cung ta chắc chắn sẽ cố gắng hết sức để thỏa mãn yêu cầu của tiên sinh. Bất cứ yêu cầu nào!
Thái độ của Lạc Tam Nương làm Bộ Phương hơi bất ngờ.
Hắn nhìn Lạc Tam Nương một cái, ánh mắt đầy vẻ ý vị.
Bộ Phương có hơi rung động, có sự giúp đỡ của Thần Trù Cung, hắn có thể bớt đi rất nhiều sự phiền phức.
Trình đại sư ở đằng xa, hắn sắp bị nhấn chìm trong sự đố kỵ của mình rồi.
Đãi ngộ thế này vốn chỉ thuộc về hắn ta thôi.
Hắn ta có thể tưởng tượng được, Thần Trù Cung đang đáp ứng mọi yêu cầu nhưng bắt đầu từ ngày hôm nay, sợ rằng họ sẽ đưa hắn ta vào lãnh cung.
Mọi điều này đều là vì thanh niên kia.
Nghĩ đến đây, lửa giận của Trình đại sư như sắp bùng lên rồi vậy.
Hắn ta hất tay áo rồi đi mất.
Có không ít Thần Trù cũng lần lượt rời đi. Họ truyền tin này ra ngoài.
Dù sao thì... việc làm của Thần Trù Công, trong Triều Đô Thần Triều có không ít thế lực đang quan tâm chuyện này.
Truyền Thừa của Thượng Cổ Thiên Thần, sao mà không thu hút sự chú ý của mọi người cho được.
Tin này truyền ra một cái, chắc là sẽ gây chấn động cho cả triều.
- Yêu cầu gì cũng được sao?
Mắt Bộ Phương sáng lên, nhìn Lạc Tam Nương.
Lạc Tam Nương cũng ngơ ra, mặt có vẻ hơi ngượng ngùng. Thanh niên này nhìn nàng làm gì thế?
Lẽ nào?
Lạc Tam Nương thấy hơi phân vân.
Bộ Phương liếm môi, mắt sáng rực lên. Hắn nói trong khi tim Lạc Tam Nương đang đập rất nhanh:
- Yêu cầu thì ta có...
- Ta cần Thần Trù Cung tìm cho ta một mặt tiệm trong Triều Đô Thần Triều.
- Ngoài ra, ta cần thiệp mời vào “Thưởng Thú Yến” được Thiếu Vương gia của Bình Dương Vương Phủ tổ chức vào ba ngày sau.
Bộ Phương đưa ra hai yêu cầu xong, tim của Lạc Tam Nương không đập nhanh như vậy nữa, nàng không nhịn được, lườm Bộ Phương một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận