Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2597: Sức mạnh của mì tôm, vương quốc Hồn Ma! (1)

Mì tôm?
Đám người Đế Tử ngẩn ra, đây là cái thứ đồ ăn gì? Vì sao mà bọn họ chưa từng nghe nói tới? Nhưng mùi thơm này đúng là nức mũi, khó có thể diễn tả! Thực sức quá thơm!
Mùi thơm này như một cái chùy nặng, hung hăng nện trên linh hồn, khiến toàn bộ cơ thể đều trong trạng thái run sợ. Hít một hơi thật sâu, mùi vị chui vào bên trong cơ thể, có ngọt cay đắng.
Con mắt Đế Tử ươn ướt, hắn cảm giác như mình đã hoàn toàn chìm đắm trong mùi thơm này. Cho dù đối mặt với những Hồn Ma cực kỳ khủng bố này, nội tâm của hắn cũng không còn sợ hãi. Cái bát trong tay Bộ Phương kia khiến hắn không hề cảm thấy sợ nữa.
Đúng là một bát mỳ thần kỳ!
Ánh sáng chiếu rọi, những người xung quanh đều xôn xao.
Nhưng với Bộ Phương thì đây chỉ là thao tác bình thường.
Mùi thơm lượn lờ, nóng hôi hổi, từng vòng phóng lên tận trời, sau đó tản dần ra. Mùi này đã khá nồng nặc nhưng vẫn chưa đủ.
Bộ Phương nhíu mày, mùi thơm lại phóng thích, không ngừng lan tỏa khắp nơi.
Nơi xa, người thủ miếu đã hóa thành Hồn Ma khủng bố bị mùi thơm này áp chế. Đồ ăn của loài người đúng là khiến hắn buồn nôn, nhưng cũng không đạt tới cái mức độ như thứ mà tên kia đang nấu. Đồ ăn của Bộ Phương vô cùng khủng bố, buồn nôn tới mức hắn hận không thể xé xác Bộ Phương ra.
Nhưng khi ngửi thấy mùi đó thì dạ dày hắn lại quặn lên, cơn buồn nôn trào ra, hắn không thể thi triển được sức mạnh.
Bên dưới, hai thủ vệ Hồn Ma kia không nhúc nhích, đã ngất đi. Không sai, bọn hắn bị mùi thơm làm cho ngất đi, choáng váng. Đây đúng là chuyện không thể tin được! Trước đây bọn hắn chưa từng trải qua chuyện như thế này.
Bọn hắn bị đồ ăn làm cho buồn nôn tới mức ngất đi thì đây chính là lần đầu tiên!
Người thủ miếu rơi xuống mặt đất, thân thể to lớn vô cùng dữ tợn. Ánh mắt của hắn tràn đầy hung lệ, tròng mắt lít nha lít nhít xoay tròn, gắt gao khóa chặt lên người Bộ Phương.
- Vẫn cứ cảm thấy thiếu cái gì đó…
Bộ Phương đang suy nghĩ, lại nhìn bát mỳ trong tay, lại suy nghĩ.
Đột nhiên, đôi mắt hắn sáng lên, sau đó giơ tay ra. Trên bàn tay có Thần Hỏa màu bạc đang thiêu đốt. Nhiệt độ dần tăng cao, ngay sau đó một quả trứng linh thú lơ lửng trong tay Bộ Phương. Bộ Phương dùng thần thực đập vỡ nó.
Dùng nước sôi chần qua trứng, sau đó Bộ Phương để nó vào trong bát sứ Thanh Hoa.
Cuối cùng món ăn cũng hoàn hảo rồi.
Mùi trứng chần nồng đậm hòa vào với mùi mì tôm như một trận phong ba khiến đám Hồn Ma kia phải tuyệt vọng.
Quá thơm!
Sau lưng Bộ Phương, đám người Đế Tử sớm đã híp mắt, rướn cổ lên ngửi ngửi, mùi thơm này khiến bọn họ không thể nhịn được, nước miếng như muốn trào ra.
Trong mắt Tiểu Hồ trừng tròn vo, móng vuốt nắm lấy vai Bộ Phương, lè lưỡi.
- Đừng vội.
Bộ Phương xoa đầu Tiều Hồ.
- Vội cũng vô dụng, mì tôm không phải để cho ngươi ăn đâu.
Bộ Phương nói ra.
Tiểu Hồ.
- ?
Không phải đã nói là người và cáo cùng tin tưởng nhau sao? Ngươi không cần ta hun chết bọn hắn à?
Tiểu Hồ có chút bi thương.
Trứng, mì tôm tạo nên một mùi thơm khiến cho người thủ miếu như hồn bay phách lạc.
Bộ Phương nhìn hai gã thủ vệ Hồn Ma nằm trên mặt đất, tâm thần nhất động, cong ngón búng ra.
Thần Hỏa hóa thành mũi tên bắn ra với tốc độ chóng mặt, trong nháy mắt mặt đất nổ tung.
Hai Hồn Ma số thứ tự kia bị Thần Hỏa nuốt chửng, triệt để hóa thành hư vô. Thần Hỏa của Bộ Phương dung hợp vô số Pháp Tắc, đương nhiên có thể khắc chế những Hồn Ma này. Điều đó Bộ Phương đã sớm biết.
Mùi thơm tỏa ra khắp nơi cộng với Thần Hỏa, đương nhiên Bộ Phương cũng biết đây chính là khắc tinh của Hồn Ma. Điều đó có vẻ bọn người Đế Tử cũng đã nhận ra.
Người thủ miếu nheo mắt lại, mùi thơm của mì tôm khiến tứ chi hắn nhũn ra.
Một tay Bộ Phương nâng bát mì, một tay khống chế Thần Hỏa. Thần Hỏa nhất thời bắn ra, hóa thành Thần Long gào thét!
Đây là cái gì!
Ánh mắt người thủ miếu thít chặt lại, hắn hé miệng phát ra tiếng gào thét, ngay sau đó vảy trên thân bắn ra trùng kích về phía Thần Hỏa. Vảy côn trùng của hắn bị đốt thành tro tàn.
Hắn gào thét một tiếng, sau đó nổ bắn ra, phóng lên tận trời, vỡ ra hư không.
Mùi mì tôm vẫn tản ra, từng vòng từng vòng. Bộ Phương cũng có chút không chịu được, mùi vị này quá quen thuộc, kích thích hắn.
- Mùi thơm của mỹ thực đối với Hồn Ma thì lại vô cùng thối.
Ngửi ngửi mì tôm, Bộ Phương chợt nhớ tới một vấn đề, thậm chí còn có chút triết học.
Bộ Phương cầm đũa, ăn một miếng mì. Sợi mì đàn hồi co dãn, cộng thêm vị chua cay của nước dùng và vị trứng chần rất đặc biệt.
Bẹp một tiếng, nước canh bắn trên mặt Bộ Phương. Bộ Phương lè lưỡi liếm hết vào trong miệng.
Vị chua cay khiến bờ môi Bộ Phương có hơi nóng.
Người xung quanh trợn mắt há hốc mồm. Một bát mì tôm hấp dẫn ánh nhìn của tất cả mọi người!
Tiểu Hồ ghé vào vai Bộ Phương, thèm không chịu nổi, con mắt nhìn chằm chằm. Mùi vị đó quá mê người, Bộ Phương gọi một tiếng.
- Tiểu Hồ, há miệng…
Bộ Phương vẫn quyết định cho Tiểu Hồ ăn một miếng.
Con mắt Tiểu Hồ sáng lên, quả nhiên Bộ Phương vẫn thương ta!
Tiểu Hồ hưng phấn đến mức lông toàn thân dựng cả lên! Bộ Phương đưa cái bát sứ Thanh Hoa tới.
Bẹp một tiếng, Tiểu Hồ ăn ngon lành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận