Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2891: Chỉ ước Hồn Ma không ước Thần? (1)

Thời gian, có đôi khi làm cho người ta vừa yêu vừa hận.
Chí ít là giờ phút này, Thiên Thần Luân Hồi vô cùng căm hận thời gian!
Một trảo kia của Cẩu Gia đã thao túng thời gian, khiến cho thời gian lập tức tăng tốc rồi chui vào bên trong cánh tay Hồn Ma của hắn ta.
Thiên Thần Luân Hồi lập tức cảm giác cả đầu óc mình giống như muốn nổ tung ra, ầm vang không ngừng, đôi mắt hắn ta cũng trở nên đỏ bừng.
Thời gian chậm rãi chảy xuôi làm cho thân thể hắn ta liên tục lắc lư trong hư ảo.
Trên cánh tay có mạch máu màu đỏ hiển hiện rõ ràng, càng thêm dữ tợn, giống như một trái tim đang đập bịch bịch không ngừng.
- Ngươi đã làm cái gì rồi?
Ánh mắt Thiên Thần Luân Hồi thít chặt lại, một tay bưng kín đầu, đôi mắt thu nhỏ lại, tràn đầy vẻ thống khổ.
Thật sự là rất đau đớn, hắn ta cảm giác như đầu mình sắp nổ tung ra luôn rồi.
Tiếng động đó lại vang lên điếc tai nhức óc, không ngừng nghỉ một giây, giống như đang kêu gọi hắn ta, dụ dỗ hắn.
“Tiếp nhận ta, ta có thể cho ngươi sức mạnh!”
“Hòa làm một thể đi, ngươi sẽ trở thành Hỗn Độn Chi Chủ chân chính!”
“Tiếp nhận sức mạnh của ta, sẽ không có bất kỳ kẻ nào có thể ngăn cản được ngươi.”
Tiếng nói kia rất dịu dàng, giống như mê hoặc tâm trí người ta, khiến cho toàn thân Thiên Thần Luân Hồi run rẩy không thôi.
Phụt phụt!
Pháp Tắc Luân Hồi bùng phát, Tội Ác Chi Lực vô cùng mãnh liệt, hai loại năng lượng này va chạm vào nhau, khiến cho thân thể của Thiên Thần Luân Hồi giống như muốn rạn nứt ra, hắn ta không khỏi ho ra một ngụm máu tươi.
Cẩu gia lơ lửng trong hư không, chậm rãi đi tới.
Nó đã khôi phục thực lực chí cao vô thượng, có nó ở đây, toàn bộ Hỗn Độn dường như cũng bình yên hơn rất nhiều.
Minh Vương Nhĩ Ha phóng lên tận trời rồi đáp xuống bên cạnh Cẩu gia.
- Lão tặc này bị sao vậy?
Minh Vương Nhĩ Ha nhìn thấy bộ dạng thống khổ của Thiên Thần Luân Hồi, trong lòng hắn ta mừng thầm.
Kẻ địch bị thương chính là niềm vui của hắn ta!
Bộ Phương chắp tay ra sau lưng, một tay hắn giơ lên, đống phế tích phía xa nổ ầm vang một trận.
Mặt đất rạn nứt ra, bùm một tiếng, nồi Huyền Vũ lao vùn vụt vào trong tay Bộ Phương.
Minh Vương Nhĩ Ha nhìn thoáng qua cái hắc động bị nồi Huyền Vũ đập ra kia, đôi mắt hắn ta lập tức nhướng lên.
- Đây chắc là phản phệ, sức mạnh của Hồn Ma mà cũng dám tuỳ tiện lây nhiễm, thật là ngu xuẩn.
Bộ Phương lạnh lùng nói.
Cẩu gia gật nhẹ đầu.
Hồn Ma tà ác như thế nào bọn hắn đều đã được khắc ghi trong tim rồi.
Thông đạo không gian của Hỗn Độn Vũ Trụ đã bị bọn hắn phong tỏa, lúc này mới miễn cưỡng không để kiếp nạn Hồn Ma tiếp tục mở rộng.
Nếu như Hồn Chủ của thất đại tội ác trong Hồn Ma Vũ Trụ kéo đến, đây mới thực sự là việc khiến sinh linh đồ thán.
Phải biết mỗi một vị Đại Hồn Chủ đều tương đương với cường giả cấp Thiên Thần đương đại đó.
Ầm ầm!
Cơ thể của Thiên Thần Luân Hồi phồng lên.
Hiển nhiên, trước sự thôi hóa của thời gian, hắn ta đã càng ngày càng không thể khống chế được sức mạnh của chính bản thân mình nữa rồi.
Một khi lực lượng nổ tung, rất có thể hắn ta sẽ ngã xuống hoàn toàn.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cái tên Thiên Thần Luân Hồi tham lam này muốn sở hữu sức mạnh của Hồn Ma.
Dù sao thì cũng là Thiên Thần, chỉ cần chặt đứt cánh tay của Hồn Ma, vứt bỏ sức mạnh, năm tháng dài đằng đẵng, hắn ta vẫn còn có thể khôi phục lại như cũ.
Nhưng mà, nếu như không chặt đứt cánh tay thì chắc chắn phải chết.
Thiên Thần Luân Hồi sẽ vứt bỏ cánh tay này sao?
Bọn người Bộ Phương không nắm chắc.
Bọn hắn híp mắt lại mà quan sát.
Kết giới do Cẩu gia bố trí đã phong tỏa bốn phía xung quanh cơ thể của Thiên Thần Luân Hồi, khóa chặt lại tất cả năng lượng vào trong đó.
Làm như vậy, nếu như năng lượng của hắn ta có nổ tung đi nữa thì cũng sẽ không đến nỗi hủy diệt cả Hỗn Độn.
Răng rắc răng rắc
Trên mặt Luân Hồi Thiên Xà đã bắt đầu nổi lên các vết rạn vỡ vụn.
Hả?
Ánh mắt bọn người Bộ Phương đều ngưng trọng lại.
- Bắt đầu rồi
Cẩu Gia nói.
Sự phản phệ của năng lượng đã bắt đầu phá hủy thân thể của Thiên Thần Luân Hồi.
Trên bầu trời.
Thiên Thần Luân Hồi ôm đầu, không ngừng ho ra máu, sức mạnh đáng sợ làm hắn ta cực kỳ khó chịu.
Vì sao chứ?
Hắn ta cất công mưu đồ vô số năm như thế.
Vì sao vẫn không được? Hắn ta đã hiến tế biết bao nhiêu là sinh linh, thôn tính hàng loạt sinh linh luân hồi như vậy.
Vì sao vẫn không thể thành công?
Đôi mắt của Thiên Thần Luân Hồi đỏ bừng, hắn ta ôm đầu, huyệt thái dương phình lên như sắp phun trào.
Mạch máu theo đường vân không ngừng bao trùm thân thể hắn ta, giống như một con ác ma dữ tợn vậy!
- Điên rồi điên rồi, lão tặc này, sao lại mê luyến sức mạnh như thế cơ chứ?
Minh Vương Nhĩ Ha che miệng mà nói với vẻ mặt không thể tin được.
Cứ như vậy, chắc chắn phải chết mà.
- Đây chính là hậu quả của việc tham lam, cho dù có là Thần thì cũng không ngoại lệ, sức mạnh của Hồn Ma chính là vì vậy mà sinh ra, bảy đại tội, tham lam, lười biếng, kiêu ngạo vân vân, trên thực tế, đều là căn cứ vào cảm xúc và dục vọng nguyên thủy nhất của nhân loại.
Cẩu gia cảm khái nói.
- Từ bỏ đi.
Cẩu gia nói với Thiên Thần Luân Hồi.
Sức mạnh của Hồn Ma không phải là Thần thì có khả năng khống chế được, đây vốn là hai loại sức mạnh bài xích nhau.
- Cút đi!
Thiên Thần Luân Hồi gào lên!
Ánh mắt của hắn ta đỏ bừng, không ngừng gào thét.
Hắn ta gần như muốn cào nát lớp da của mình ra.
Luân hồi màu xám dường như cũng bị màu đen xâm nhiễm, biến thành một màu tối đen như mực, bộ dạng vô cùng cổ quái.
- Ta muốn trở thành Hỗn Độn Chi Chủ, ta muốn có sức mạnh tối thượng!
Thiên Thần Luân Hồi bỗng nhiên gào thét thấu trời xanh.
Bùm!!!
Một luồng khí tức kinh khủng nổ tung từ trên thân thể của hắn ta như thể muốn hủy diệt hết thảy tất cả mọi thứ.
Thiên địa đều chấn động vào thời khắc này!
Ánh mắt Cẩu gia càng ngưng trọng hơn.
- Cái tên điên này
Minh Vương Nhĩ Ha nhếch miệng.
Xoạt xoạt!
Đột nhiên.
Sắc mặt của bọn người Bộ Phương đều thay đổi trong chốc lát.
- Lần này, hắn ta phát điên thật rồi!
Cẩu gia nói.
Bên trong ánh mắt ngưng trọng của nó, Thiên Thần Luân Hồi vậy mà còn nhếch miệng cười lạnh.
Hắn ta bỗng nhiên thò tay ra rồi đâm thẳng vào bên trong lồng ngực mình phát ra một tiếng xoạt.
Lồng ngực lập tức vỡ nát, máu thịt tan vỡ rồi bắn tung tóe ra ngoài.
Một trái tim còn đang đập bình bịch bị hắn ta moi ra, hắn ta bóp mạnh một cái, trái tim lập kia lập tức vỡ nát!
Hóa thành một đống thịt vụn
Khà khà
Trái tim bị bóp nát, trên người Thiên Thần Luân Hồi dường như có một cỗ sức mạnh vô hình đang thoát ra.
Loại cảm giác này, muốn có bao nhiêu quỷ dị thì có bấy nhiêu quỷ dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận