Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1038: Ngươi không thể giết ta! (2)

Notice: Undefined offset: 145
Con chó đen này, sao lại khủng bố như thế?
Vô số cường giả đều chấn động, nhìn một màn kia không nói thành lời.
Mạc Lưu Cơ cũng hoảng sợ, hắn dựa trên vách tường, gỡ quần áo trước ngực ra, thở phì phò, trên trán đầy mồ hôi rơi xuống.
Con chó đen kia… một móng vuốt có thể cản phá một quyền gần với Thần Linh cảnh?
Chẳng lẽ con chó này cũng là Thần Linh cảnh?
Nhìn thấy Minh Khí khuếch tán của thuyền U Minh trên bầu trời, Mạc Lưu Cơ bỗng nhiên cảm thấy lo lắng.
Hắn lại nghĩ tới hình ảnh kia.
Đôi mắt to giống như một ngôi nhà, sự tồn tại khủng khiếp đó đang cúi xuống như thể nhìn nguyên liệu nấu ăn.
Đó là Đại Minh Khư kinh khủng trong truyền thuyết…
Mỗi một Thánh Chủ Thánh Địa đều run rẩy e sợ sự tồn tại này.
Con chó đáng yêu mập mập trước mặt đây, thế mà lại cho hắn cảm giác hoảng sợ như thế.
Lại thêm Minh Khí nồng đậm.
Con chó đen kia chắc chắn cũng là Minh Khư Sinh Linh.
Bên trong Tiềm Long Đại Lục thế mà lại xuất hiện loại Minh Khư Sinh Linh này, có thể so với Thần Linh cảnh…
Chẳng lẽ Mạc bà bà nói tới tận thế đại lúc… đúng là sẽ tới sao?
Toàn thân Mạc Lưu Cơ đều run nhè nhẹ, hắn bỗng nhiên cảm thấy như có gì đè trước ngực mình, cố gắng để cho hô hấp thuận lợi lại.
Ngay sau đó, hắn run rẩy giơ Tinh Bàn trong tay lên.
Hắn liếc nhìn Cẩu Gia một chút, lại nhìn Tinh Bàn trong tay, sau đó khẽ cắn môi.
Tinh Thần Lực mãnh liệt tràn ra, giống như từng ngôi sao tràn ngập xung quanh thân thể hắn.
Phốc phốc!
Nhưng Tinh Thần Lực của Mạc Lưu Cơ vừa thôi động đã giống như là bị kích thích, sắc mặt bắt đầu trở nên tái nhợt, trong miệng phút ra máu màu đen.
Đầu giống như bị kim đâm vô cùng đau đớn.
Đáng chết!
Chẳng lẽ hắn đụng vào sự tồn tại cấm kỵ?
Thánh Địa Tuyên Cơ có danh xương tính chỉ chuyện thiên hạ, hắn tu luyện công pháp cũng thành thạo. Nhưng khả năng của bọn họ có giới hạn, thậm chí nếu đụng phải truyền thuyết cấm kỵ, sẽ nhận phải phản phệ vô cùng khủng bố.
Tinh Bàn nứt toạc ra, ánh sáng lấp lóe rồi biến mất.
Cả người Mạc Lưu Cơ đều tê liệt trên mặt đất.
Ở giữa không trung, lông chó của Cẩu Gia hơi động, kinh dị quay đầu nhìn xung quanh.
Hắn phát hiện có người đang nhòm ngó hắn…
Nhưng mà thực lực của người này có chút cặn bã…
Dám thăm dò hắn, người kia cũng to gan quá rồi.
Cẩu Gia ngáp một cái, cảm thấy nhàm chán…
Nhàn nhạt nhìn người khổng lồ đang quỳ thở hộc hộc ở phía xa, lại mở bước chân mèo ưu nhã.
Xung quanh đều vì tiếng bước chân của hắn mà rung động.
- Thứ rác rưởi như tâm Thao Thiết thì dung hợp làm cái gì? Còn không bằng lấy ra xào lăn mà ăn…
Giọng Cẩu Gia tràn đầy từ tính tràn ngập hư không.
Vang vọng bên tai tất cả mọi người.
Ngay sau đó, trên mặt mọi người đều tỏ vẻ quái dị.
Bộ Phương cũng im lặng, khóe miệng co lại nhìn Cẩu Gia ở trên không trung.
- Tim xào sẽ khiến thịt tim hơi già. Thực ra, món này dùng để hầm rất tốt. Thêm chút linh dược vào hầm, món canh hầm sẽ rất thơm và rất bổ.
Bộ Phương sờ sờ cằm, nghiêm túc nói.
Sắc mặt mọi người lại càng thêm cổ quái.
Một người một chó kia lại trịnh trọng ngồi bàn luận về vấn đề nấu nướng tâm Thao Thiết thế nào.
Đó là tâm Thao Thiết, không phải tim lợn…
Có thể giúp ngươi đột phá cảnh giới, thậm chí có thể trợ giúp Ngụy Thần Linh cảnh lên tới nhóm lửa Thần Hỏa, thành tựu Nhất Phương Giáo Chủ!
Dùng phương thức nấu tim lợn đàm luận về tâm Thao Thiết, có quá đáng quá không?
Sinh lực của người khổng lồ đang bay vụt qua, hắn dần gầy gò, sinh khí trên lồng ngực hoàn toàn bị tiêu hao...
Trong mắt toát lên vẻ sắp đối mặt với cái chết thật đáng sợ!
- Ngươi không thể giết ta! Ta là người bảo vệ truyền thừa của Cốc Chủ Thao Thiết Cốc đời thứ nhất! Ngươi không thể giết ta!
Người khổng lồ hoảng sợ nói ra, âm thanh của hắn chấn động hư không khiến cho không gian đều run rẩy.
Ở nơi xa, sắc mặt Sở Trường Sinh trở nên trắng bệch.
Quay đầu đối với lời nói của người khổng lồ kia phỉ một ngụm.
Ngươi còn có mặt mũi nói vậy!
Nếu như không phải người khổng lồ này dung hợp tim hắn với tâm Thao Thiết, sao Thao Thiết Cốc lại suy bại? Truyền thừa của Thao Thiết Cốc sao lại đoạn tuyệt lâu như vậy?
Các đời Cốc Chủ của Thao Thiết Cốc đều bị Thánh Chủ của các Đại Thánh Địa thảo phạt rồi cuối cùng mất tích?
Tất cả đều lo do người khổng lồ kia!
Hắn còn có mặt mũi dám nhắc tới Cốc Chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc sao!
Cẩu Gia nện bước chân như mèo lơ lửng trong không trung hướng về phía người khổng lồ kia. Mắt chó nhìn xuống khuôn mặt tràn đầy run rẩy và hoảng sợ của người khổng lồ kia.
- Cốc Chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc… là cái thứ gì?
Giọng Cẩu Gia trần ngập từ tính vang lên!
Đôi mắt người khổng lồ co rụt lại, há mồm gào thét.
- Cốc Chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc, uy chấn Tiềm Long Đại Lúc, trấn áp Tiềm Long Vương Đình, cường giả tuyệt đỉnh! Cường giả cấp bậc Thánh Chủ vô địch! Ngươi giết ta! Cốc Chủ tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi!
Người khổng lồ trừng to mắt gào thét, mặt mũi tràn đầy dữ tợn!
Thống trị Thần Linh cảnh?
Mũi chó Cẩu Gia hơi động động…
Ngay sau đó, tay chó lại nhẹ nhàng vung qua, điểm trên mi tâm.
- Cốc Chủ cái gì, liên quan gì đến Cẩu Gia ta? Dám đến... ăn một trảo trước. Nếu một trảo không đủ, thì hai trảo.
Âm thanh từ tính của Cẩu Gia phiêu đãng.
Sau đó, thân thể người khổng lồ cứng đờ.
Oanh!
Tiếng vang lớn nổ ra, thân thể người khổng lồ nổ tung!
Bạn cần đăng nhập để bình luận