Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1856: Cửu Chuyển Thiên Đạo Trà (2)

Notice: Undefined offset: 157
Đương nhiên, những thứ này còn cần nghiên cứu.
Một tháng trôi qua, nói dài cũng không quá dài, nói ngắn cũng không ngắn.
Bộ Phương nghỉ ngơi lâu như vậy, trạng thái tinh thần của hắn cũng đã khôi phục tới mức hưng thịnh.
Trạng thái trù nghệ cả người hắn đã đạt tới đỉnh.
Điền Viên Thiên Địa.
Gió thổi phất qua.
Tiếng cỏ xanh ma sát với nhau truyền đến.
Bộ Phương đi vào trong, hắn hít sâu không khí trong lành một hơi để thanh tẩy phổi rồi đi tới trước nhà gỗ.
Rất nhiều bảo vật Tiên Thụ và cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo trước nhà gỗ sinh trưởng xanh um tươi tốt.
Dường như trên Đoạt Bảo Tiên Thụ còn có trái cây mầm màu xanh.
Sinh trưởng thêm một đoạn thời gian nữa là đã có thể kết quả rồi.
Mà cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo thì lại sinh trưởng sum xuê một chút, ý chí thiên đạo lưu chuyển bên trên, khuếch tán ra khiến cho hơi thở của người ta thoải mái dễ chịu.
Bộ Phương vươn tay ra hái một lá trà.
Lá trà này có hai mặt, mặt chính diện màu xanh biếc, mặt sau màu lam nhạt, bên mép lá trà còn hiện ra hình răng cưa.
Bộ Phương cầm lấy hai lá trà rồi đánh giá cẩn thận, trên lá trà tản mát ra một hương thơm của trà nhàn nhạt.
Hắn bỏ lá trà vào trong miệng rồi khẽ cắn một ngụm, một mùi chan chát mang theo một chút ngọt tràn ngập trong khoang miệng.
Mà khi lá trà được đưa vào miệng, Bộ Phương lập tức cảm nhận được dường như tinh thần lực của mình đang sôi trào lên không thôi.
Ánh mắt hắn đột nhiên sáng bừng lên, Bộ Phương cũng đã nhận ra điểm bất phàm của lá trà này!
Hắn định chế tạo lá trà này thành trà, đương nhiên không thể ngâm mấy lá trà tươi tốt này được, trà Cửu Chuyển Thiên Đạo tuyệt đối khác biệt.
Bộ Phương lấy một cái bát sứ thanh hoa hình cung ra, hắn vô cùng cẩn thận mà ngắt lá trà xanh tươi trên cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo xuống.
Sau đó bỏ vào trong bát.
Hái đầy cả một bát xong thì Bộ Phương mới không hái lá trà nữa.
Hắn thu bát lại, Bộ Phương định quay về Tiên Trù tiểu điếm để tiến hành xử lý lá trà.
Suy nghĩ một chút.
Hắn ngồi trước cửa nhà hàng mà nhìn hoa rơi hoa nở, đợi mây thong thả trôi, sau đó hắn pha một ly trà nóng hôi hổi, mùi trà tràn ngập, hắn hớp một ngụm, loại cảm giác này vô cùng tuyệt vời.
Cảnh Diên và Ngưu Hán Tam vừa nói vừa cười mà đi đến từ phía xa xa.
Trong tay Cảnh Diên còn cầm theo một cái thùng, trong đó có sữa bò màu trắng ngà, mùi sữa tỏa ra khắp bốn phía.
Bộ Phương nhìn thấy Cảnh Diên, sau khi hỏi một vài chuyện về Phương Phương Băng Ẩm điếm thì để Cảnh Diên rời đi.
Thời gian trôi qua, doanh số của Phương Phương Băng Ẩm điếm cũng bắt đầu giảm xuống.
Chủ yếu là cảm giác mới mẻ qua đi, lòng nhiệt tình của nữ nhân ở Thần Nữ Thành cũng sẽ không cao như vậy nữa.
Chỉ có điều, mặc dù có hạ xuống, nhưng doanh số mỗi ngày vẫn duy trì ở một mức độ vô cùng khả quan.
Bộ Phương rất hài lòng, ít nhất thì doanh số của Phương Phương Băng Ẩm điếm còn cao hơn cả Tiên Trù tiểu điếm rất nhiều.
Sức cạnh tranh ở Thần Nữ Thành không lớn, không giống như Tiên Trù Giới, cho dù Bộ Phương có danh tiếng của Đại Ma Vương nhưng vẫn có rất nhiều thực khách sẽ chọn nhà hàng khác.
Bởi vì điều kiện lựa chọn quá nhiều, cho nên khiến cho doanh số bán hàng kém hơn Phương Phương Băng Ẩm điếm rất nhiều.
Tiễn Cảnh Diên đi.
Bộ Phương bèn hỏi Ngưu Hán Tam một vài thông tin liên quan đến Thực Khí Tử Vong.
Hiện giờ Thực Khí Tử Vong chủ yếu là do Ngưu Hán Tam đang nghiên cứu, con trâu này có thể bỏ ý chí thiên đạo của Điền Viên Thiên Địa vào trong nguyên liệu nấu ăn, đây là điểm quan trọng để chế tạo ra Thực Khí Tử Vong.
Từ khi Bộ Phương vẽ Mỹ Thực Trận Pháp cho Ngưu Hán Tam.
Bây giờ ngày nào Ngưu Hán Tam cũng sẽ đeo mắt kính thủy tinh tự chế của mình mà nghiên cứu Thực Khí Tử Vong.
Mục tiêu gần đây của hắn ta là say mê trận pháp “Cấm Cố”.
Hắn cảm thấy trận pháp này cũng không phải yếu, thậm chí còn cực kỳ hữu dụng, nhưng chủ yếu là vẫn chưa tìm được vật dẫn trận pháp phù hợp.
Cũng chính là để có thể chịu đựng được tải trọng mỹ thực của trận pháp này.
Ngưu Hán Tam và Bộ Phương đã thưởng thức rất nhiều mỹ thực, ví dụ như mì sợi, ví dụ như súp bánh bao, vân vân…
Nhưng tất cả đều không được.
Thoạt nhìn, tuy rằng trận pháp “Cấm Cố” không phải quá táo bạo, nhưng yêu cầu đối với vật dẫn mỹ thực hết sức nghiêm khắc.
Vốn mỹ thực bình thường không chịu đựng nổi sức mạnh của trận pháp, sẽ trực tiếp nổ tung.
Hoặc là không nổ tung, nhưng lại không cách nào thi triển ra được uy lực của trận pháp.
Hai người biết, đó là một quá trình dài và quan trọng.
Bộ Phương thương lượng với Ngưu Hán Tam một hồi lâu.
Sau đó, Bộ Phương tạm biệt Ngưu Hán Tam rồi rời khỏi Điền Viên Thiên Địa.
Bộ Phương trở về nhà hàng.
Hắn duỗi người.
Bước vào bên trong phòng bếp.
Bộ Phương khoanh tay lại mà rơi vào trầm tư.
Một tháng trước Địch Thái Giới Chủ đã nói với hắn rằng nên đi khảo hạch trình độ trù nghệ một chút.
Lúc trước Tiên Trù Giới chưa tới thời kỳ thịnh vượng, Bộ Phương cũng lười đi.
Bây giờ đã qua một tháng rồi, Bộ Phương cảm thấy mình cũng nên đi khảo nghiệm một chút.
Đương nhiên, trước đó.
Bộ Phương vẫn định xử lý tốt đám lá trà mà hắn lấy từ trong Điền Viên Thiên Địa ra đã.
Lá trà Cửu Chuyển Thiên Đạo mà hắn tổng kết lại sẽ mang đến cho hắn sự vui mừng khác biệt.
Chế trà là một quá trình phức tạp mà lại phiền phức, cần tiêu tốn rất nhiều thời gian và công sức.
Trên thực tế lá trà cũng có thể làm nguyên liệu nấu ăn, có rất nhiều mỹ thực đều dùng lá trà làm nguyên liệu phụ trợ.
Ví dụ như… trứng trà, thịt chưng trà, tôm nõn trà Long Tĩnh, vân vân.
Những mỹ thực này đều có liên quan đến lá trà.
Cho nên chế tác ra một món trà ngon là một điều vô cùng quan trọng đối với Bộ Phương.
Hắn động tâm thần một cái mà lấy bát sứ thanh hoa ra.
Lá trà đầy một bát, Bộ Phương đổ lá trà ra rồi bày lên trên bàn.
Cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo chỉ có một gốc, tất nhiên cũng không cho ra được nhiều lá trà.
Tuy rằng Bộ Phương đã đựng đầy một bát rồi, nhưng tính đi tính lại thì lá trà cũng chỉ có tám mươi mốt lá, phải cần chín mươi chín mới đủ.
Chỉ có điều, mặc dù chỉ có tám mươi mốt lá trà, nhưng linh khí và năng lượng của lá trà cũng vô cùng mạnh mẽ.
Hắn lấy Huyền Vũ Oa ra.
Làm nóng chảo.
Hắn không đồ dầu vào trong chảo, chỉ đơn thuần làm nóng chảo mà thôi.
Sau khi chảo nóng lên, Bộ Phương bèn đổ hết tám mươi mốt lá trà vào trong đó.
Trên tay có một tầng chân khí bao trùm, Bộ Phương chỉ dùng tay để bắt đầu tiến hành bóp nặn lá trà.
Sau đó, múi lá trà nồng đậm lập tức dâng trào, lan tỏa ra ngoài…
Mùi trà tỏa ra khắp bốn phía, tựa như có một dao động huyền bí nào đó đang khuếch tán.
Dường như trong hương thơm của trà còn có câu tụng kinh văn bằng tiếng Phạn trôi nổi.
Không thể nghi ngờ nữa, trà này… cực kỳ không tầm thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận