Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1134: Hoàng Tuyền Thảo trên bờ sông Hoàng Tuyền (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tuy nhiên Hoàng Tuyền Thảo ở các khu vực cũng khác nhau.
Hoàng Tuyền Thảo sinh ra lớn lên ở đầu nguồn, thượng du, vùng trung du hay vùng hạ du tất cả đều không giống nhau.
- Một lá Hoàng Tuyền Thảo nơi đầu nguồn sông Hoàng Tuyền là đủ rồi.
Bộ Phương rất nghiêm túc nói ra.
Cẩu gia lập tức trừng lớn mắt chó, Minh Vương Nhĩ Ha không thể không nhìn sang.
Tiểu U khóe miệng co quắp.
- Tiểu tử Bộ Phương... Ngươi thật sự không khách khí chút nào nha, Hoàng Tuyền Thảo chỗ đầu nguồn là Hoàng Tuyền Thảo trân quý nhất, may mắn ngươi chỉ muốn một lá Hoàng Tuyền Thảo, nếu như là chín lá, lão thất phu Hoàng Tuyền Đại Thánh kia không dốc sức liều mạng với ngưới mới là lạ.
Cẩu gia giật giật miệng chó, vẻ mặt trầm mặc.
Minh Vương Nhĩ Ha hiếm khi đồng ý với thuyết pháp của Cẩu gia.
Một đoàn người tiếp tục đi về phía trước.
- Đi phía trước một trăm dặm chính là sông Hoàng Tuyền... Tiểu U với tiểu tử Bộ Phương cùng đi đi, Minh Vương ở tại chỗ này đợi, ta đi tìm Hoàng Tuyền Đại Thánh tán dóc...
Cẩu gia miễn cưỡng nói.
- Vì cái gì ta ở lại chỗ này chứ?
- Vậy ngươi đi nói chuyện? Cẩu gia ta đợi tại chỗ này?
Cẩu gia liếc mắt nhìn Minh Vương.
Minh Vương lập tức sợ hãi rồi:
- Được rồi, vẫn là ngươi đi đi, ta sợ lão thất phu kia dốc sức liều mạng với ta... Lần trước ta hái trộm quả Luân Hồi, hắn còn chưa có tìm ta tính sổ đây này.
- Hề hước.
Cẩu gia nhếch lên miệng chó, cười lạnh nói.
Khoảnh khắc tiếp theo, nện bước đầy mê hoặc bay lên không trung.
- Cẩu gia tán gẫu cùng Hoàng Tuyền Đại Thánh, các ngươi đâu rồi, thừa cơ đi hái Hoàng Tuyền Thảo đi. Nhớ kĩ... Chỉ có thể hái một lá Hoàng Tuyền Thảo không thể hái nhiều hơn, nhớ kỹ đấy!
Cẩu gia dặn dò xong lắc lắc mông chó béo ục ịch biến mất không thấy tăm hơi.
Minh Vương Nhĩ Ha ngồi ở trên mặt đất, ra ra vào vào lấy ra que cay ăn.
- Các ngươi đi thôi, bản vương cản phía sau cho các ngươi, có chuyện gì dùng que cay gọi bổn vương.
Minh Vương Nhĩ Ha miệng ngậm một que cay, chăm chú nói với Bộ Phương.
Dùng que cay gọi ngươi, mệt cho ngươi nghĩ ra được chủ ý này.
Tiểu U liếc mắt, kéo Bộ Phương đi lên phía trước.
- Đi theo ta, Địa Ngục không thể so với Tiềm Long đại lục... Rất nguy hiểm!
Đi theo sau lưng Tiểu U, hai người đi đại khái hơn mười dặm.
Bộ Phương nghi hoặc nhìn về phía Tiểu U, có vẻ như không có gì nguy hiểm mà, đi nãy giờ bình thản cỡ nào nha.
Nhưng mà một bước Bộ Phương đạp xuống, lông mày của hắn hơi hơi nhảy lên.
Ầm ầm!
Mặt đất dưới chân sụp đổ vỡ ra, một tiếng thú rống, mặt đất đột nhiên giật ra hai bên, cái miệng cực lớn cắn xé về phía Bộ Phương!
...
Thiên Cơ Thánh Địa.
Bóng tối bao trùm lấy toàn trường, thần đài lắc lư trong hư không, nỗ lực để tách ra ánh sáng, chống đỡ bóng tối.
Thân hình Mạc bà bà vô cùng chật vật, sợi tóc tung bay mất trật tự, rơi trên mặt đất thở phì phò từng ngụm từng ngụm.
Tay nàng nắm Thí Thần Giản run rẩy rất nhỏ.
Bốn phía Thiên Cơ Thánh Địa đã sớm hoàn toàn tan vỡ biến thành đống đổ nát trên mặt đất, tất cả đá bay lên, cực kỳ lộn xộn.
Gió thổi tới đìu hiu, các đệ tử Thiên Cơ Thánh Địa được trận pháp bao phủ đều cảm thấy tâm tình trầm trọng.
Bọn họ trơ mắt ra nhìn Mạc bà bà anh dũng chiến đấu nhưng lại không làm được cái gì cả.
Phía trên vòm trời, phân thân Ma Sát cũng tiêu tán hết, chỉ còn lại có thân hình Ma Sát nắm Tam Xoa Kích đứng ở phía trên Thương Khung.
Ma Dạ có hai con mắt Thụ Nhãn dọc trên trán đạm mạc nhìn xem.
- Khặc khặc khặc.... Nếu như không có Đại Đạo Pháp Tắc áp chế, lão tử sớm đã sống sờ sờ xé nát ngươi!
Trong lỗ mũi Ma Tát phun ra khí đen, giọng nói lạnh như băng.
Đầu lưỡi Ma Sát duỗi ra thật dài, thè lưỡi ra liếm lưỡi đao Tam Xoa Kích lạnh như băng.
- Xem ngươi còn có thể chống đỡ bao lâu...
- Đừng đùa, quyết chiến luôn, đoạt Tinh La Thiên Bàn rồi rời đi.
Ma Dạ nói.
- Mục đích của ma đầu Thiên Hư các ngươi là Tinh La Thiên Bàn sao? Nghĩ khá lắm... Các ngươi vĩnh viễn đều đừng nghĩ đến nữa!
Mạc bà bà lạnh như băng mở miệng, ngay sau đó trong tay của nàng xuất hiện một cái la bàn.
Bàn tay nàng ấn xuống, la bàn kia lập tức bị ấn nứt vỡ.
Phía trên vòm trời, thần đài nứt vỡ, hỏa thần bất ngờ bùng lên.
Khí tức trên thân thể Mạc bà bà bắt đầu kéo lên, đạt đến một trình độ cực kỳ đáng sợ, thân hình sáng chói, tạo ra Hắc Ám.
- Người ngấp nghé Tinh La Thiên Bàn, đều phải chết!
Mạc bà bà tay cầm Thí Thần Giản, nổi trận lôi đình quát lớn.
Ngay sau đó, thân hình xẹt qua vài tàn ảnh, xé rách không gian đánh tới.
- Không đúng?! Tinh La Thiên Bàn không ở chỗ này!
Ma Sát híp mắt, đột nhiên ánh mắt trừng lớn, nó lửa giận bừng bừng.
Ma Dạ nhướng mày, Tinh La Thiên Bàn không ở chỗ này?!
- Không có ở đó sao? Nói nhảm cái gì với bà già này nữa... Cường giả thánh địa khác sắp chạy tới rồi, giết bà ta đi rồi chúng ta rút lui!
- Muốn đi rồi hả? Ở lại cho lão thân!
Thí Thần Giản vắt ngang, triệt để đánh nứt vỡ hư không!
Mạc bà bà, người đã kích nổ hỏa thần, có thực lực cường đại đến trình độ cực kỳ khủng bố.
Cả sắc mặt Ma Sát và Ma Tát đều run lên.
- Cái bà điên này!
Ma Sát gào thét một tiếng, cánh chim đập một cái muốn tránh đi.
Nhưng mà bị Thí Thần Giản đánh xuống chắn ngang không gian khiến nó muốn tránh cũng không tránh được, cứ thế bị hung hăng đập vào người.
Ma Sát lập tức phun ra một ngụm máu tươi đen kịt, rơi trên mặt đất giống như đạn pháo, cuộn lên bụi bặm.
Ma Tát gào thét, dáng người đột nhiên nhướng lên, cơ bắp kích động, đấm tới Thí Thần Giản khổng lồ kia.
Trong đôi mắt Mạc bà bà tựa hồ cũng tựa hồ cũng có hỏa thần thiêu đốt.
Thân hình nở rộ ánh sáng vô cùng rực rỡ.
Oanh!
Ma Tát rú thảm, hai tay trực tiếp bị Thí Thần Giản cắt đứt!
Uy thế Thí Thần Giản không giảm, dồn thẳng vào đầu Ma Tát, nếu đầu bị đánh trúng, Ma Tát chắc hẳn phải chết!
- Đủ rồi!
Phía xa xa, Ma Dạ rốt cục quát to một tiếng, nó không thể nhìn Ma Tát bị giết.
Hai con mắt Thụ Nhãn trên trán nó mở ra.
Đôi mắt Thụ Nhãn tối đen như mực, những vòng tròn ánh sáng trắng đang uốn lượn quấn quanh.
Một tia sáng đen kịt bắn ra từ đôi mắt, khoảnh khắc tiếp theo nó nổ tung trên cơ thể Mạc bà bà.
Đôi mắt Mạc bà bà co rụt lại, từ miệng phun ra một ít máu pha lẫn ánh sáng vàng, ngã ở phía trên trận pháp phòng ngự, thân hình vô lực trượt xuống.
Ở phía xa có âm thanh ầm ầm vang vọng lên.
Khí tức khủng bố lập tức lan tràn đến, như là có mặt trời lướt ngang, trận pháp bay lên không.
Một vài thân ảnh gào thét bay nhanh đến, lớn giọng quát tháo ầm ĩ:
- Nghiệt súc! Nhận lấy cái chết đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận