Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1764: Tâm tư thiếu nữ của lão phu! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngay lập tức, những cây kem đó rơi xuống bên trong bát sứ thanh hoa.
Sau đó, ba cây kem đã được hoàn tất.
Chén kem đầu tiên giống như một đóa hoa hồng đang khoe sắc, cánh hoa không mỏng mà rất dày, cong lên, để lộ ra một đường cong đẹp mắt.
Chén kem thứ hai là hình một con Loan Điểu đang sải cánh bay cao, đôi cánh đều được chạm khắc cực ký sống động như thật, như thể thật sự sắp sống lại, dang rộng đôi cánh bay lên.
Chén kem thứ ba được Bộ Phương khắc thành hình một chú gấu nhỏ ngây ngô, chú gấu nhỏ ngồi trong bát sứ nheo mắt liếc nhìn, trông rất giản dị và đáng yêu.
Ba bát kem vừa được bưng ra, tất cả nữ nhân ở đây đều nhìn đến mức ngây người.
Bọn họ tuyệt đối không ngờ được rằng, Bộ Phương lại có thể làm ra một món ăn như vậy.
Những ly kem đó có màu sắc rực rỡ, tỏa ra ánh sáng lấp lánh, nhưng ngay khi vừa xuất hiện, nó đã hoàn toàn thu hút ánh nhìn của họ và khiến họ hoàn toàn không thể rời mắt.
- Đẹp quá! Thật là dễ thương!
- Thứ này có thể ăn được sao? Cảm giác thật sự rất... tinh xảo!
- Thật không ngờ, đồ ăn lại còn có thể được làm như vậy, cảm giác... giống như đã thay đổi thế giới quan!
...
Đám đông vây xem xung quanh bùng nổ trong nháy mắt.
Không có mùi thơm, nhưng chỉ bằng với vẻ bề ngoài, nó đã chiếm được trái tim của tất cả các nữ nhân ở đây.
Đầu bếp Cảnh Diên thẫn thờ nhìn món ăn đã hoàn thành của Bộ Phương.
Đây là đồ ăn sao?
Một món ăn được làm từ băng?
Thật là xinh đẹp... đáng yêu quá... nó giống như có ma lực vậy...
Đầu bếp Cảnh Diên trong lòng không thể giải thích được...
Nàng bỗng mất tự tin với món ăn của mình.
Bộ Phương dùng khăn trắng lau sạch các vết bắn xung quanh bát sứ thanh hoa, sau đó lấy lấy khăn trắng đặt dưới bát sứ thanh hoa, khẽ run tay một cái, một chiếc thìa nhỏ được làm từ bạc được để lên phía trên chiếc khăn trắng đã được trải ra.
Sau đó, Bộ Phương lui về phía sau một bước, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Chắp tay trước ngực, thản nhiên nói.
- Kem thủ công bí truyền, hoàn thành!
Lời nói vừa dứt, những người có mặt ở đó đều hò reo cổ vũ.
Mặc dù những nữ nhân này cũng không biết đang hoan hô cái gì.
...
Trên ngai vàng linh kim ở đằng xa.
Nữ Vương Bích Lạc thò chiếc cổ thon dài như thiên nga ra, nheo mắt nhìn ba bát kem được Bộ Phương đặt trên bếp lò ở phía xa, trên mặt lộ rõ vẻ bàng hoàng.
- U muội muội, tên tiểu đầu bếp này làm món gì vậy? Sao tỷ tỷ chưa từng nhìn thấy... món ăn nào dễ thương như vậy chứ?
Nữ Vương Bích Lạc hỏi với vẻ nghi ngờ.
Tiểu U cũng có chút ngơ ngác, nàng cũng lần đầu tiên nhìn thấy Bộ Phương làm món ăn như vậy.
Nàng cũng chưa từng được ăn, cho nên không biết phải trả lời như thế nào.
- Thứ này có thể ăn được sao sao? Một thứ chỉ có thể nhìn mà không thể ăn... thì cho dù làm được nhưng cũng đừng mơ tưởng thắng nổi Cảnh Diên.
Nữ Vương Bích Lạc nói.
Tiểu U lườm Nữ Vương Bích Lạc một cái, nói.
- Món ăn của Bộ Phương vẫn luôn nằm ngoài dự đoán mọi người, ngươi từng nghe thấy Que Cay chưa? Ngươi có biết món lẩu không? Ngoài ra còn có món Tôm Huyết Long Xào Cay với hương vị đặc biệt siêu ngon kia, ngươi đã được chưa hả?
Tiểu U mấp máy miệng, nói ra tên của các món ăn.
Điều này làm cho Nữ Vương Bích Lạc sửng sốt một chốt.
Dường như nghe có vẻ đều rất lạ lùng.
Que Cay... là thứ gì?
Lẩu? Nồi được làm từ lửa hả?
Tôm Huyết Long Xào Cay, cái này có vẻ cũng rất không tệ...
Ọt ọt.
Nghĩ đến điều này, Nữ Vương Bích Lạc cũng không khỏi nuốt nước miếng một cái.
- Được rồi... Miễn cưỡng tin muội.
Nữ Vương Bích Lạc nói.
- Bích Lạc tỷ tỷ, tỷ phải nhớ kỹ... ván cược của chúng ta.
Tiểu U nói.
- Muội yên tâm đi, bản vương đánh cuộc chưa bao giờ thua.
Nữ Vương Bích Lạc nhăn chiếc mũi nhỏ nhắn, lẩm bẩm một tiếng.
...
Bộ Phương di chuyển tâm thần, khiến ba đĩa đồ ăn đều lơ lửng xung quanh hắn, sau khi bưng ba món ăn đó đi tới trước mặt đám người Xích Ti, Bộ Phương nhìn một cách thản nhiên.
- Ba bát kem này, mỗi người các ngươi chọn một bát đi.
Bộ Phương nhìn ba người rồi nói bằng vẻ mặt không chút cảm xúc.
Ba bát kem này có bề ngoài không giống nhau, hình dạng khác nhau tượng trưng cho những vị khác nhau.
Còn có thể tự mình chọn sao?
Đám người Xích Ti nhìn nhau một cái, đều nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.
Sau đó đều khẽ gật đầu.
Ngón tay trắng nõn của Xích Ti đặt trên đôi môi đỏ mọng, nhìn ba bát kem đang không ngừng xoay tròn bên cạnh Bộ Phương, ánh mắt của nàng bỗng sáng rực lên.
- Ta chọn hoa hồng!
Xích Ti nói.
Bộ Phương khẽ gật đầu, sau đó tâm thần khẽ động, bát kem được khắc hình hoa hồng tinh xảo kia bay đến trước mặt Xích Ti.
Tiếp theo, Bộ Phương quay đầu nhìn về phía Lâm Đại Mỹ.
- Ta chọn con gấu!
Làn da màu lúa mì của Lâm Đại Mỹ sáng lên, nhếch miệng cười.
Bộ Phương gật đầu, bát kem khắc hình con gấu lớn cũng nhẹ nhàng bay tới.
Tướng quân Hắc Mộc của Hắc Long Giang còn lại, tất nhiên chỉ có thể ăn kem khắc hình Loan Điểu rồi.
Mặc dù nàng ta cũng không chọn.
Đầu bếp Cảnh Diên đặt món ăn của nàng ở phía xa, cau mày nhìn Bộ Phương, nàng cắn chặt cặp môi đỏ mọng...
Nhìn chằm chằm vào mấy người Xích Ti đang chuẩn bị bắt đầu nếm thử kem.
Xa xa.
Đám người vây xem cũng đều dỏng cổ lên, nheo mắt.
Mặc dù vẻ ngoài của cây kem đã thu hút bọn họ, nhưng... không biết mùi vị của món này như thế nào.
Nếu như chỉ có vẻ bề ngoài, mà lại không có khẩu vị phù hợp, vậy thì nhất định sẽ không được coi là một món ăn ngon.
Không chỉ đám đông vây xem đang nhìn chăm chú.
Nữ Vương Bích Lạc, Tiểu U và cả Minh Vương Nhĩ Cáp vẫn đang ngậm Que Cay cũng không khỏi chăm chú theo dõi.
Bàn tay xinh đẹp của Xích Ti cầm lấy chiếc thìa bạc trong tay, ngón út hơi nhếch lên.
Nàng liếc nhìn Bộ Phương một cái, sau đó cầm chiếc thìa bạc nhẹ nhàng múc lên trên lớp kem hoa hồng.
Khi chiếc thìa bạc chạm vào cây kem, nó ngay lập tức chìm xuống, lớp kem mềm mại khiến mắt Xích Ti sáng rực lên, mùi thơm êm dịu của sữa tỏa ra ngay lập tức.
Chiếc thìa bạc nâng lên, múc một muỗng kem đầy ắp cho vào trong miệng, đôi môi đỏ mọng mấy máy, thè lưỡi ra liếm phía trên thìa bạc một chút.
Ngay sau đó, ánh mắt của Xích Ti đột nhiên đông cứng lại.
Bên kia, Lâm Đại Mỹ cũng múc một thìa kem đưa vào trong miệng theo Xích Ti.
Hắc Mộc rất bình tĩnh, động tác của nàng không nhanh cũng không chậm.
Tuy nhiên, vào khoảnh khắc đang nếm thử kem, động tác của ba người bọn họ đều trở nên cứng đờ.
Tít một tiếng.
Cả ba người gần như rút chiếc thìa bạc ra khỏi miệng.
Vẻ mờ mịt hiện lên trên khuôn mặt của Xích Ti.
Hai gò má của Lâm Đại Mỹ đỏ ửng lên, cầm lấy thìa bạc, ánh mắt mê man, nhếch miệng cười thật to.
- Cái kem này... một miếng đã chạm đến trái tim thiếu nữ của lão phu rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận