Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2085: Sen Vong Tình thì không có, có Kiếm Oa này... muốn lấy không? (1)

Trương Cầu Bại!
Thiên tài Kiếm Ma Nhất Mạch đỉnh cấp, cũng là một trong những người của đệ nhất thê đội Minh Ngục lọt vào vòng chung kết!
Thực lực của hắn ta rất mạnh, tuy rằng không được gọi là Tam Hoàng trẻ tuổi nhưng có thể xem là cường giả trẻ tuổi của đệ nhất thê đội, cũng chính là yêu nghiệt không tầm thường.
Nhất kiếm lăng trần (*), dường như bụi mù dưới một kiếm kia đều bay lên!
Tiếng của thanh kiếm kia vang lên như muốn xé rách cả màn trời, nó đang chém về phía của Bộ Phương.
Giống như muốn chém Bộ Phương thành hai nửa!
Tốc độ vô cùng nhanh vượt ra ngoài dự liệu của mọi người.
Lỗ Ban chắp hai tay vào nhau, sắc mặt hắn lạnh lùng.
Trương Cầu Bại ra tay thật sự là ngoài dự đoán của hắn.
"Tên Trương Cầu Bại này lĩnh ngộ được Kiếm Ma Nhất Mạch kiếm ý nên thực lực vô cùng mạnh mẽ, cũng là một kình địch."
Nhưng mà Lỗ Ban cũng không thèm coi hắn ta ra gì.
Trong mắt của Lỗ Ban thì trận chung kết này, chỉ có hai vị khác của Tam Hoàng mới có tư cách làm đối thủ của hắn.
Về phần Trương Cầu Bại còn kém rất xa.
Ánh kiếm khủng khiếp đang lao đến.
Nhóm cường giả của Tiên Trù Giới đã toát mồ hôi lạnh từ lâu, bọn họ giống như hoàn toàn bị hàn băng bao vây lại làm cho toàn thân rét run.
Lãnh ý khủng bố khiến cho bọn họ sắp vỡ ra đến nơi.
- Chết chắc rồi!
- Đầu bếp đến từ Tiên Trù Giới này chết chắc rồi! Một khi Trương Cầu Bại đã rút kiếm thì không ai có thể sống!
- Đây là cái giá lớn mà hắn phải trả, ai kêu hắn ở giữa vòng bán kết giết chết Trương Hiên.
...
Nhóm cường giả Minh Ngục đều lộ ra vẻ vui sướng khi người gặp họa.
Khóe miệng Lỗ Vũ nhếch lên, hắn nhìn thấy Bộ Phương lập tức phải ngã xuống dưới kiếm của Trương Cầu Bại thì liền cảm thấy có cảm giác hưng phấn đến khó hiểu!
Mặt của Pháp Vụ hòa thượng cứng lại, trên mặt hắn ta hiện ra vẻ chua sót.
"Thật không ngờ... Cường giả của Minh Ngục vừa nói đã lập tức ra tay... Bọn hắn hoàn toàn không để những người dự thi này vào mắt."
"Lần này, Bộ lão bản sợ là phải chết."
Cường giả Địa Ngục lại càng sợ hãi, e dè.
Bọn họ e ngại khi nhìn thấy một màn này.
Thế hệ trẻ tuổi của Địa Ngục bây giờ, đúng là không có nhân vật nào đáng để khen ngợi.
Rất khó để Địa Ngục lại xuất hiện một tuyệt thế thiên kiêu (*) như lão Minh Vương Thiên Tàng.
Bộ Phương thản nhiên nhìn thanh kiếm sắc bén đang lao đến muốn giết mình.
Ánh mắt của hắn bỗng trở nên sắc bén.
"Vậy mà đối phương chẳng nói lời nào liền muốn giết ta."
"Không nhìn thấy ta đang chuẩn bị mua khôi lỗi chi tâm hay sao?"
"Một chút nữa là giao dịch thành công... thế mà lại bị quấy rối!"
Cho nên trong lòng Bộ Phương có chút bực bội.
- Không nhìn thấy ta đang thương lượng mua bán sao?
Bộ Phương thản nhiên nói.
- Ngươi có biết ta xem trọng con khôi lỗi kia như thế nào không hả?"
Mặt Bộ Phương không đối sắc nhìn thẳng vào thanh kiếm kia.
Ngay sau đó, tay hắn lật lên.
Một chiếc sủi cảo Thất Thải hiện ra rồi lơ lửng trong tay của hắn.
Bên trên sủi cảo kia còn có quang hoa bảy màu đang tỏa ra...
Giống như là cầu vồng chói sáng.
"Hả?"
Nhóm cường giả của Minh Ngục đều ngây ra, "đây là... sủi cảo sao?"
"Đối mặt với một kiếm của Trương Cầu Bại... Ngươi còn đặc biệt dùng sủi cảo để đáp lại hả?"
"Dù sao cũng phải cho một chút mặt mũi chứ..."
Đôi mắt của Lỗ Ban cũng co rút lại.
Sắc mặt Trương Cầu Bại lạnh lùng, dường như toàn thân hắn ta đều hóa thành một đạo kiếm quang, thân kiếm rung lên giống như hóa thành một đạo trường kiếm rực rỡ.
Một tiếng xoẹt vang lên.
Một kiếm chém ngang qua sủi cảo Thất Thải.
Sủi cảo Phong Thần bỗng nhiên lại bị chém vỡ!
Sủi cảo nổ tung.
Mùi thơm ngào ngạt bắt đầu tỏa ra khiến cho mọi người ở đây đều thấy nao nao.
Một kiếm của Trương Cầu Bại vẫn không ngừng chém đến, nhưng mà sủi cảo kia làm sao có thể ngăn cản hắn ta chứ?
Thế như khi sủi cảo Thất Thải vỡ nát.
Một đám bụi mù bỗng tràn ra và bao phủ toàn thân hắn ta ở trong đó, cái loại cảm giác này khiến cả người hắn ta bỗng nổi lên sự lạnh lùng...
"Loại cảm giác này!"
Ánh mắt của Trương Cầu Bại chợt co rút lại, hắn ta cảm nhận được toàn thân giống như đã trở thành hóa thạch.
Hoàn toàn cứng lại...
- Chuyện này...
Bộ Phương chậm rãi đứng lên.
Sắc mặt hắn lạnh lùng.
Băng vải trên tay hắn bỗng tuột ra, từng đoạn băng vải bay trên không trung.
Ngay sau đó.
Nhị khí âm dương lưu chuyển, Bộ Phương giơ nắm tay lên.
Ong...
Bỗng nhiên có một tiếng thú gầm đang gào thét trên nắm tay của Bộ Phương, tiếng gầm quay xung quanh đó vô cùng đinh tai nhức óc.
Trên nắm tay của hắn hình như có bóng dáng của một con thú hiện lên.
Một quyền đột nhiên đánh ra!
Phần phật.
Lúc ấy, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Một quyền bao gồm cả thú ảnh này đánh thẳng vào mặt của Trương Cầu Bại.
Oành!
Một tiếng nổ vang trời.
Ánh mắt của Trương Cầu Bại đột nhiên co rụt lại, trong nháy mắt thì lực đạo đáng sợ đã bắt đầu lan ra trên mặt hắn ta, hắn ta cảm giác nhưng sống mũi của mình sắp nát bét đến nơi rồi.
Cả người hắn ta trực tiệp bị bay ngược ra sau.
Tại giờ khắc này, kiếm khí của hắn ta hoàn toàn vỡ nát...
Nhóm cường giả của Minh Ngục trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt bọn họ khi nhìn thấy cảnh đó liền ngây dại.
Trương Cầu Bại mang theo kiếm quang xông lên liều chết bây giờ lại giống như viên đạn bay ngược lại, hắn ta đập mạnh vào một cái bàn ở xa khiến cái bàn kia cũng vỡ nát theo!
"Vẻn vẹn chỉ một chiêu..."
"Mà đã đánh bại... Trương Cầu Bại sao?"
"Đã xảy ra cái gì thế?"
"Khủng bố như thế hả?"
Nhóm cường giả của Minh Ngục đều trở nên yên lặng, ai ai cũng không nghĩ tới... lại có thể xuất hiện tình huống như thế này.
"Đó chính là Trương Cầu Bại đấy... Yêu nghiệt lĩnh ngộ được Sát Lục Kiếm Ý Kiếm Ma Nhất Mạch đỉnh phong."
"Thế nhưng mà hắn ta lại bị đầu bếp của Tiên Trù Giới kia, dùng một quyền đánh bay."
Trương Cầu Bại cũng tự cảm thấy có chút mơ hồ.
Hắn ta ngã ở trên mặt đất bắt đầu ngây ra.
Sau đó hắn ta xoay người đứng lên, xương mũi đã gãy... Trong mũi còn có máu đang không ngừng chảy ra ngoài.
Đầu của hắn ta... Có chút mơ màng.
- Hóa ra là có chút thủ đoạn, khó trách có thể lấy được Sen Vong Tình.
Lỗ Vũ hít sâu một hơi, ánh mắt hắn đờ đẫn đi vài phần.
"Thảo nào hắn có thể giết chết Trương Hiên..."
Trương Cầu Bại chống mặt đất rồi đứng lên, hắn ta lau máu tươi ở mũi rồi híp mắt đánh giá nhìn Bộ Phương.
- Có chút thủ đoạn... Nhưng mà sức mạnh của ngươi còn yếu lắm, với loại sức mạnh này ngươi không tiến xa được đâu."
Trương Cầu Bại tra trường kiếm vào vỏ, đó là Thanh Đồng Kiếm mang phong cách cổ xưa, rồi hắn ta đeo kiếm lên lưng.
Hắn ta chính là thiên tài Kiếm Ma Nhất Mạch, tất nhiên cũng có sự kiêu ngạo của chính mình.
Lúc này mà bị Bộ Phương giết thì coi như tài nghệ của hắn ta không bằng người, chủ quan lật thuyền.
Cho nên hắn ta sẽ không vì thẹn quá thành giận mà lại xuất kiếm một lần nữa, hắn ta có phong cách của riêng mình.
- Trương Hiên chết không oan... Đầu bếp như ngươi có chút thủ đoạn, nhưng mà... Gặp nhau trong trận đấu ta sẽ không nói nữa, đến lúc đó... Ta nhất định sẽ giết ngươi.
Trương Cầu Bại nói.
Hắn ta nói xong cũng không quan tâm đống hỗn độn đầy đất liền xoay người, hướng về phía tiệc rượu dưới lầu mà đi.
"Kiếm Ma Trương Cầu Bại, tính cách đúng là khác lạ..."
"Bị thua thiệt như vậy mà không có quay lại trả thù sao?"
Nhóm cường giả của Minh Ngục nhìn thấy bóng dáng Trương Cầu Bại rời đi cũng bắt đầu yên lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận