Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1026: Ngươi cho rằng Bộ Phương ta là người dễ bắt nạt? (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Rống!
Bóng người trắng kia đột nhiên nở rộ cực kỳ chói mắt, có tiếng gầm thét chói tai.
Phù phù!
Một tiếng nhịp tim đập đinh tai nhức óc, làm hấp dẫn tất cả sự chú ý của mọi người.
Mấy người Tử Tôn cũng quay đầu nhìn về phía trái tim Thao Thiết.
Phù phù phù…
Trái tim nhảy lên kịch liệt, mỗi một lần đập đều có năng lượng đột nhiên xuất hiện. Năm ngón tay Bộ Phương bắt lấy trái tim kia, cảm giác năng lượng khổng lồ tuôn ra nhập vào trong thân thể, sắc mặt có chút ửng hồng…
Hả?
Đôi mắt Bộ Phương bỗng nhiên nhíu lại, bởi vì hắn phát hiện bóng người kia biến mất, một tiếng nổ tung rồi biến mất không thấy gì nữa.
Ngay sau đó, trái tim Thao Thiết trong ta cũng phát ra một lực phản kháng, muốn bắn bàn tay của hắn ra.
Đây là đang sợ hãi sao? Muốn đẩy ta ra?
Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên.
- Ngươi muốn hút liền hút, muốn đẩy người khác ra thì đẩy sao… Ngươi cho rằng Bộ Phương ta là người dễ bị bắt nạt?
Bộ Phương từ tốn nói.
Giọng nói không lớn, nhưng lại vô cùng vang vọng.
Sau đó, dưới ánh mắt kỳ dị của tất cả mọi người, năm ngón tay của Bộ Phương bỗng nhiên mở ra, dùng lực nắm lấy trái tim kia. Thịt của nó đều bị hằn sâu xuống dưới.
Một tiếng hí vang lên từ mặt đất!
Tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hãi.
Nhìn về phía Bộ Phương…
Tiểu tử kia… muốn làm gì? Hắn muốn bóp nát tâm Thao Thiết?
Rống!
Khí tức trên thân Bộ Phương bỗng nhiên tăng vọt. Ngay sau đó băng vải trên tay tản ra, xoáy tròn từng vòng. Băng vải màu trắng đen tương ứng hỗ trợ, lộ ra cánh tay trần trụi của Bộ Phương.
Cánh tay kia vẽ đầy hoa văn Thao Thiết, hai thứ gào thét, làm cho tinh thần người khác chấn động.
Băng vải trắng đen tản ra quấn quanh về phía trái tim Thao Thiết.
Chỉ trong nháy mắt đã quấn kín.
Rầm rầm!
Chỗ xiềng xích hỗ trợ trái tim phát ra va chạm rung động, âm thanh vang vọng.
Bộ Phương thét lớn, nâng cánh tay lên, bỗng nhiên dùng lực giống như muốn xé rách sợi xích kia.
Tiếng gào thét dưới mặt đất càng thêm mãnh liệt!
Tất cả mọi người cảm thấy toàn thân run rẩy, nhìn Bộ Phương bằng ánh mắt không thể tin được!
Ánh mắt Tử Tôn rạng rỡ.
Bạch Sa nhìn con dao cắt thịt của mình, với chiếc lưỡi dài và hẹp thè ra, liếm như chiếc răng lởm chởm...
Đôi mắt Bích Liên Thiên mở to mị hoặc nhìn Bộ Phương, thân thể hơi hơi chập chờn.
Ba người bọn họ rõ ràng đều biết không vội mà ra tay, dự tính sẽ dò xét một phen.
Lối vào.
Mv Nhĩ Cáp và mấy người chậm rãi đi tới, mặt mv đen lại. Hai cánh tay đều cầm thanh Lạt Điều vừa to thô lại đen, thỉnh thoảng còn áng chừng.
Sắc mặt bọn người Sở Trường Sinh cũng trắng bệch, chen chúc đi vào nhìn thấy hình ảnh ở phía xa kia.
Tiểu Bạch khiêng Chiến Thần Côn, con mắt màu xám nhìn chằm chằm về phía Bộ Phương và tâm Thao Thiết, những thứ bén nhọn trên thân chậm rãi nổi lên, thân thể một lần nữa lại có kiếm khí bắn tứ tung!
Khuôn mặt chữ điền của Bộ Phương không có biểu cảm gì, nhưng bời vì năng lượng khổng lồ truyền vào cơ thể làm cho khuôn mặt đều ửng đỏ.
Hắn há to mồm, trong miệng có năng lượng tràn ra.
Sức sống của tâm Thao Thiết quá khủng bố, bị băng vải đen trắng hấp thụ, Hắc Bạch Thao Thiết Chi Hồn càng thêm cuồng bạo.
Xoạt một tiếng…
Sợi xích tâm Thao Thiết lại vỡ nát một cái.
Tiếng gào thét dưới lòng đất càng thêm kịch liệt.
Trái tim tất cả mọi người đều co rụt lại.
Lộc cộc lộc cộc…
Băng vải trói chặt tâm Thao Thiết nhảy lên kịch liệt, nhưng âm thanh kia lại càng nhỏ… tâm Thao Thiết bị băng vải kia quấn lấy trở nên càng ngày càng nhỏ, giống như bị nuốt xuống.
Khỉ chỉ còn một sợi xích quấn lấy trái tim kia.
Đôi mắt Tử Tôn đột nhiên sáng lên! Rốt cuộc hắn cũng không nhịn được!
- Tâm Thao Thiết, là của bổn Tôn!
Thân thể Tử Tôn chuyển động, đứng lên, một chân đạp xuống hư không đều băng liệt. Phóng về phía Bộ Phương, giống như là một tầng thiên thạch màu tím.
Bàn tay to lớn bỗng nhiên mở ra, vồ về phía Bộ Phương.
Nhưng ngay sau đó!
Một đôi cánh kim loại vỗ lên.
Một cây côn in dấu đỏ quét ngang về phía hắn.
Cây côn hung hăng đánh trên người hắn.
Oanh!
Bắp thịt cả người Tử Tôn đều run lên, tóc bay tứ tung, nhưng không hao tổn gì. Con ngươi lạnh lùng đảo qua, dừng trên người Tiểu Bạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận