Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2167: Ta đã trở nên mạnh mẽ hơn. . . Nhưng ta lại bị trọc rồi (1)

Một dòng nước sông màu đỏ thẫm như máu từ trên trời chảy xuống, lao vào bàn tay bằng lửa khổng lồ kia.
Đây không chỉ là một vụ va chạm năng lượng đơn thuần, mà còn là một cuộc đối đầu ngắn ngủi của Thiên Đạo Ý Chí.
Xùy xùy xùy!
Nước sông và ngọn lửa quấn lấy nhau, bộc phát ra khí tức ngập trời, năng lượng kinh khủng không ngừng nổ tung ầm ầm.
Ngay sau đó, dưới ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, ngọn lửa và nước sông hòa vào nhau rồi biến mất, hóa thành hơi nước bốc lên đầy trời.
Phần phật.
Huyết Chúc Long to lớn vỗ cánh đáp xuống bên trong thuyền chiến, tiếng nổ đáng sợ vang vọng.
Uy áp mạnh mẽ của Huyết Chúc Long dọa cho những người xung quanh đều sợ hãi câm như hến.
Con Huyết Chúc Long to lớn này cũng là một tồn tại cảnh giới, Đại Thánh thực lực vô cùng kinh khủng.
Ngoại trừ Hoàng Tuyền Đại Thánh, trên đầu Huyết Chúc Long vẫn còn có một bóng người gầy gò, bóng dáng đó không phải ai khác mà chính là Bộ Phương.
Bộ Phương ngồi ở trên đó, vẻ mặt lãnh đạm, áo choàng lông vũ đang tung bay trong gió.
- Kế tiếp giao cho ngươi rồi.
Bộ Phương nhìn Hoàng Tuyền Đại Thánh rồi nói một câu.
Hoàng Tuyền Đại Thánh lập tức khoát tay áo.
Bộ Phương suy nghĩ một chút, hai cái bánh lập tức xuất hiện trong tay hắn, đưa hai miếng Bánh Vận May này cho Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Nhìn thấy chiếc bánh, Hoàng Tuyền Đại Thánh lúc đầu từ chối.
Hắn nhớ tới kỹ năng không ngừng phun lửa suốt ngày suốt đêm của mình, nội tâm của hắn cảm thấy rất đau lòng.
- Cầm lấy đi, vận may của người không thể nào mãi mãi đều tạo vật trêu người như vậy được.
Bộ Phương suy nghĩ một chút, an ủi một câu.
Hoàng Tuyền Đại Thánh thầm nghĩ, cũng đúng, vận may của hắn còn có thể kém hơn sao?
Vì vậy, hắn nhận lấy chiếc Bánh Vận May mà Bộ Phương đưa tới.
Hỏa Yêu Lão Tổ tất nhiên cũng nhìn thấy chiếc Bánh Vận May mà Bộ Phương đưa cho Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Ngọn lửa bùng cháy hừng hực trong mắt hắn.
- Ngươi hẳn là người thừa kế mà Kiếm lão đầu đã nhắc tới của người đó. . . Quả nhiên, cũng chỉ có người thừa kế của người kia mới có thể nấu ra loại bánh này. . .
Hỏa Yêu Lão Tổ nhìn chằm chằm vào Bộ Phương, ánh mắt có chút nghiền ngẫm và lạnh lùng.
Bộ Phương lại rất bình tĩnh, lạnh nhạt lườm Hỏa Yêu Lão Tổ một cái.
Sau đó bước ra một bước, xuống khỏi lưng của Chúc Long, rơi vào trên tường thành của Ngục Long Quan.
Đôi mắt đen láy của Tiểu U nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
- Bộ Phương, sao ngươi lại tới đây?
Tiểu U nhìn Bộ Phương, cặp môi đỏ mọng khẽ mở ra và hỏi.
- Công việc kinh doanh không tốt, ở lại trong nhà hàng cũng không có gì thú vị, vì vậy, đi ra ngoài đi dạo một cái.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, trả lời với vẻ mặt không chút biểu cảm.
Tiểu U nghe xong, cũng không hỏi thêm điều gì nữa, như thể chấp nhận với câu trả lời này của Bộ Phương.
U Cơ ở bên cạnh cũng có chút không nói nên lời, cái gì gọi là nhàm chán quá, cho nên mới đến chiến trường đi dạo một hồi chứ.
Chiến trường là nơi để chơi đùa sao?
Ở chỗ này, chỉ cần không cẩn thận một chút, nhất định sẽ phải chết!
U Cơ thực sự cảm thấy có chút đau đầu đối với Bộ Phương, hắn thế mà lại để cho Tiểu U đến một nơi nguy hiểm như vậy.
Mặc dù bây giờ, tu vi của Tiểu U đã đột phá, trở nên mạnh hơn cả tỷ tỷ này của nàng.
Thế nhưng, trên chiến trường này lại có sự tồn tại của Đại Thánh, một khi phát hiện ra bí mật trên người Tiểu U, đó chắc chắn sẽ là một tai hoạ!
Dường như nhìn thấy vẻ lo lắng trong mắt U Cơ.
Khóe miệng của Bộ Phương khẽ mấp máy, thản nhiên nói.
- Yên tâm đi, không có việc gì đâu, có ta ở đây.
. . .
Trên vòm trời.
Lão tổ Hỏa Yêu Nhất Mạch phát ra tiếng cười sắc lẹm.
Thân hình hóa thành một quả cầu lửa, nhanh chóng bắn ra, lao về phía Hoàng Tuyền Đại Thánh mà đánh.
Hoàng Tuyền Đại Thánh cũng không hề tránh né, mà trở tay đẩy ra một chiêu, trực tiếp đánh cho Hỏa Yêu Lão Tổ lui về sau mấy bước.
Tu vi của Hoàng Tuyền Đại Thánh quả thực rất mạnh mẽ, không hề sợ hãi Hỏa Yêu Lão Tổ một chút nào.
Một tiếng thú rống.
Ở đằng xa, phía trên chiến thuyền của Minh Ngục.
Lão giả đang vuốt ve một con rắn đen ngòm trong tay, cũng là đạp bước mà ra.
Hắn búng tay một cái tách.
Khoảng trống dường như đang run rẩy.
- Tiểu bảo bối, đi ra hít thở không khí đi.
Khóe miệng của Thuần Thú Lão Tổ giật giật, ngay sau đó, búng tay một cái, trận pháp chợt ầm ầm nổi lên.
Trận pháp bất ngờ hiện ra trong hư không, dường như có một con quái vật khổng lồ sắp bò ra từ trong đó.
- Chi!
Trong trận pháp,
Một bóng đen đột nhiên xuất hiện, bóng đen này vô cùng to lớn, bao phủ cả bầu trời.
Hóa ra đó là một con dơi đen rất lớn.
Con dơi trồi lên, giang rộng đôi cánh, đôi cánh đó vụt qua như che khuất cả bầu trời.
Theo từng chuyển động của đôi cánh, dường như nó đã hóa thành một luồng ánh sáng, lao thẳng về phía Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Hoàng Tuyền Đại Thánh nắm chặt ngón trỏ và ngón cái, đặt trong miệng thổi một tiếng.
Huyết Chúc Long suýt chút nữa ngủ say lập tức trợn tròn mắt, vỗ đôi cánh bằng thịt bay thẳng lên bầu trời, vỗ xuống con dơi khổng lồ đó.
Bùm bùm bùm!
Hai con quái vật khổng lồ lao vào đánh nhau trên mặt đất.
Tuần Thú Lão Tổ và Hỏa Yêu Lão Tổ ra tay cùng lúc, trực tiếp ép cho Hoàng Tuyền Đại Thánh đi vào chiến trường tinh không.
Hoàng Tuyền Đại Thánh là Đại Thánh uy tín lâu năm trong Địa Ngục, thực lực vô cùng cường hãn.
Lúc trước, tuy rằng không đi theo Minh Vương Thiên Tàng đánh vào Địa Ngục, nhưng sự hiểu biết của các cường giả Địa Ngục về hắn cũng không kém phần sâu sắc.
Dù sao hắn cũng là một vị Đại Thánh Cửu Chuyển, sao có thể không hiểu rõ được chứ.
Bùm bùm!
Ba vị Đại Thánh đánh vào chiến trường tinh không, khí tức bộc phát ra đã hoàn toàn bao trùm cả chiến trường trong phút chốc.
Trận chiến giữa đám người Ứng Long Ngục Chủ đều bị dồn ép đến một góc.
Hoàng Tuyền Đại Thánh khí thế hiên ngang.
Hắn cầm vò rượu bằng ngọc xanh trong tay, cẩn thận cất vò rượu vào, sau đó Hoàng Tuyền Đại Thánh mới nhìn về phía hai người đối diện.
Hỏa Yêu Lão Tổ và Thuần Thú Lão Tổ là hai vị cường giả có tiếng tăm nhất trong cửu tộc.
Trong số các lão tổ của cửu tộc, thực lực của bọn họ đều có cấp độ Đại Thánh Cửu Chuyển, đương nhiên, trong số Đại Thánh Cửu Chuyển cũng có người mạnh kẻ yếu.
Nếu như lão tổ của Đế Thính và Minh Khôi Nhất Mạch xuất hiện, Hoàng Tuyền Đại Thánh thật sự không dám nói có thể lấy một địch hai, nhưng nếu như là Hỏa Yêu Lão Tổ và Thuần Thú Lão Tổ, thì Hoàng Tuyền Đại Thánh vẫn dám liều mạng một phen.
Bùm bùm bùm!
Chỉ trong một ý niệm, một dòng sông Hoàng Tuyền tuôn trào không ngừng trên đỉnh đầu của Hoàng Tuyền Đại Thánh, dường như hóa thành thực chất, bất ngờ lao về phía trước.
Chiến tranh nổ ra ngay lập tức.
. . .
Trên chiến trường.
Sau khi các Đại Thánh lướt ngang đến bên trong chiến trường tinh không, đám mây mù bao phủ trong lòng mọi người mới hoàn toàn biến mất.
Mà mùi máu tanh trên chiến trường cũng bắt đầu tràn ngập.
Bộ Phương đứng trên tường thành của Ngục Long Quan, theo dõi trận chiến sát khí ngút trời ở phía dưới, sắc mặt thoáng chốc cũng trở nên ngưng trọng.
- Bộ lão bản! Có mang Bánh Vận May đến để bán không?
Đột nhiên, ngay khi Bộ Phương đang thất thần.
Một cường giả Tiểu Thánh của thế gia môn phiệt tràn đầy khí thế đột nhiên xuất hiện, nói với Bộ Phương.
Bộ Phương sửng sốt.
- Đã có Bánh Vận May, ngay cả một may mắn nhỏ nhất cũng có thể làm tăng sức mạnh của đám bọn ta, một lực lượng nhỏ bé như vậy hội tụ thành sông, cũng vô cùng cường đại. . . Nói không chừng có thể làm cho chúng ta thắng được trận chiến này!
Vị cường giả Tiểu Thánh này hiển nhiên là người được lợi từ Bánh Vận May, nhìn bộ dạng kích động của hắn, Bộ Phương cũng không khỏi có chút líu lưỡi.
Nhưng mà, tâm thần của Bộ Phương cũng khẽ động.
Bánh Vận May, mỗi người chỉ được mua nhiều nhất ba cái mỗi ngày, nhưng hôm nay đã sang một ngày mới rồi. . .
Ngược lại có thể bán ra lần nữa. . .
Khóe miệng của Bộ Phương giật giật, trong lòng kỳ kèo với hệ thống một hồi, cuối cùng để cho hệ thống mang Mộc Than Hỏa Lò đến đây.
- Có thể bán, cho ta thời gian làm bánh.
- Các ngươi cứ bình tĩnh, đừng làm rộn.
Bộ Phương suy nghĩ một chút, nói.
Nói xong, Bộ Phương lấy ra Bạch Hổ Thiên Táo, Mộc Than Hỏa Lò, cùng với bột mì và một số thứ khác rồi bắt đầu làm Bánh Vận May.
Nhiều người xung quanh không khỏi bàng hoàng, ngơ ngác nhìn Bộ Phương, nhìn hắn bận rộn nấu ăn với khí thế ngất trời trước chiến trường.
Tất cả đều có chút không nói nên lời.
Lạc Cơ và U Cơ thì trợn trắng mắt.
Tên hàng này ngàn dặm xa xôi đi đến chiến trường, chẳng lẽ chỉ để bán bánh thôi sao?
Xùy xùy xùy. . .
Hơi nóng bốc lên nghi ngút.
Lò nướng đã được dựng lên, ngọn lửa bùng cháy rừng rực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận