Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1472: Cẩu gia vô địch, một chưởng diệt sạch! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Oành!
Từ trên người của Cẩu gia, Minh Khí cuồn cuộn tràn ra ngập cả bầu trời.
Ngay lập tức trong lúc đó, đã khiến cho cả bầu trời giống như trở nên tối sầm lại.
Các cường giả Ngân Khải đang di chuyển thân hình cũng phải run lên, ngay sau đó, tốc độ bắn ra đến mức cực hạn.
Chính là, rất nhanh...
Bọn họ hoảng sợ phát hiện ra, bọn họ thế mà lại không thể tới gần con Hắc Cẩu kia.
Minh Khí tối đen, hóa thành một cái cẩu trảo cực lớn che khuất cả mặt trời, lưới thương trực tiếp bị vỡ tan.
Mà ở bên trong cẩu trảo kia, mười bốn vị cường giả Ngân Khải ở trong đó di chuyển tán loạn không ngừng, mũi thương nhọn như rồng, muốn phá vỡ trói buộc của cẩu trao, giết nó mà đi ra ngoài.
Thế nhưng mà, theo Minh Khí trong cẩu trảo đang chậm rãi trấn áp xuống, hô hấp của bọn họ trở nên vô cùng gấp gáp, sự sợ hãi trong lòng bọn họ cũng tràn ra ngoài.
Bọn họ không thể nào trốn thoát ra khỏi cẩu trảo.
Nhưng mà, bọn họ cũng không muốn đang sống sờ sờ mà bị cẩu trảo đập chết!
Từng tiếng thét dài từ bên trong cẩu trảo vang ra ngoài.
Thế nhưng chính là...
Nhóm quần chúng đang đứng xung quanh vây xem cũng cảm thấy một trận miệng đắng lưỡi khô.
Con chó này... Thành tinh rồi hay sao vậy?
Một trảo này... Giống như muốn cầm cả một phương trời đất mà nghiền áp xuống dưới!
Làm cho tất cả mọi người đều tuyệt vọng!
Oành!
Từng vị cường giả Ngân Khải bị đè ép ở trên mặt đất, bọn họ đang cầm Ngân Sắc Trường Thương trong tay, đâm vào cẩu trảo màu đen, muốn chống một mảnh bầu trời lên.
Thế nhưng Cẩu gia nghiêng đầu sang một bên, chậm rãi hạ thấp cẩu trảo xuống.
Ngay sau đó...
Trường thương gấp khúc rồi đứt thành từng đoạn...
Nhóm cường giả Ngân Khải chỉ có thể mở to mắt ra lấy cánh tay chống cái cẩu trảo lên.
Đồng Mộc Hà đứng ở phía xa xa nhìn thấy cảnh này thì khí huyết trong người dâng trào!
Hét dài một tiếng.
Hắn cầm chặt Ngân Sắc Trường Thương trong tay, một chân đá vào bên trên thương cầm, trong nháy mắt... Ngân Sắc Trường Thương đã hóa thành những mũi tên bay cực nhanh xé gió mà đến.
Tốc độ nhanh như tia chớp.
Giống như một luồng tia chớp muốn xé tan cả bầu trời.
- Phá cho ta!
Đồng Mộc Hà tức giận hét to lên, khí tức trên thân thể bắt đầu khuếch tán, giống như người khổng lồ muốn chống trời đất.
Xoạt xoạt... Xoạt xoạt...
Từng đạo tiếng động nổ tung vang lên.
Từng vị cường giả của Ngân Khải khốn khổ quỳ gối trên mặt đất, áo giáp của bọn họ bị nổ tung hết, mồ hôi và máu đan xen lẫn lộn vào nhau chảy xuôi xuống.
Oành!
Đồng Mộc Hà xuất hiện, đấm ra một quyền.
Một quyền này, giống như dùng hết tất cả năng lượng của trời đất để đánh ra.
- Phá cho ta!
Trường thương đánh thẳng tới, nện lên phía trên cẩu trảo đang phát ra Minh Khí.
Nhưng mà...
Cẩu trảo lại bốc lên một trận Minh Khí.
Ngay sau đó, Ngân Sắc Trường Thương kia trực tiếp xuyên thủng cẩu trảo, xuyên thấu mà ra, đem một vị cường giả Ngân Khải đang chống đỡ cẩu trảo xuyên thủng...
Phốc phốc, cường giả kia trực tiếp xông ra mạnh mẽ!
Đồng Mộc Hà hít sâu một hơi.
Trong đôi mắt đều đã biến thành tia máu.
- Chết tiệt! Chỉ là một con chó... Ta đánh chết ngươi!
Trường Quyền của Đồng Mộc Hà tung ra, đánh ra quyền pháp.
Ở phía sau lưng của hắn ta, giống như có một mảnh màn trời hiện lên.
Phía trên màn trời, có ngôi sao lấp lánh, hào quang tỏa xuống dưới.
Một quyền, đánh ngang mà ra.
Phốc xùy phốc xùy!
Lại vang lên một tiếng nổ to…
Mặt đất lại bị lõm thật sâu xuống bên dưới.
Cẩu trảo vang dội cũng tản đi.
Một quyền của Đồng Mộc Hà hướng về phía của Cẩu gia mà trực tiếp đập tới.
Đôi mắt của Đồng Mộc Hà trở nên đỏ thẫm.
Phía sau lưng của hắn ta, có thân thể của một vị cường giả Ngân Khải ngã xuống, hoàn toàn không còn sức sống...
Thế mà tất cả đang sống sờ sờ đều bị một cái cẩu trảo đập chết.
- Chết đi!
Đôi mắt của Đồng Mộc Hà mở lớn, căn bản là hắn không nghĩ tới, chỉ trong nháy mắt, Ngân Khải Quân của hắn đã bị đánh cho tan tác!
Đối mặt với một quyền của Đồng Mộc Hà.
Mục Lưu Nhi có cảm giác như chính mình đang bị người khác bóp cổ vậy.
Thân hình run rẩy lẩy bẩy đứng lên.
Giống như là cái chết đang bay nhanh đến gần.
- À... Vẫn còn một con cá lọt lưới.
Cuối cùng thì một quyền của Đồng Mộc Hà cũng bị chặn lại.
Bị cẩu trảo lả lướt của Cẩu gia chặn lại.
Ánh mắt của Đồng Mộc Hà cũng có chút dại ra, một quyền này tung ra là tập hợp tất cả năng lượng toàn thân của hắn, thế mà cứ như vậy bị chặn lại hay sao?
Con chó này, chẳng lẽ lại là bậc Chân Thần Cảnh Tam Tinh trong tồn tại cấp đỉnh phong hay sao... Hoặc là... Chân Thần Cảnh Tứ Tinh!
Oành!
Cẩu trảo của Cẩu gia giơ lên, sao đó vỗ xuống.
Đồng Mộc Hà bỗng nhiên chỉ có thể trơ mắt nhìn một cánh tay của chính mình ở dưới cẩu trảo trực tiếp bị nổ tung!
Thân hình bay ngược về phía sau, sau đó ngã xuống trên mặt đất rất mạnh, trong miệng ho ra máu.
Lồm cồm bò dậy.
Ánh mắt Đồng Mộc Hà co rút nhanh.
Hắn quét mắt nhìn bốn phía, người đứng xung quanh ngây ra như phỗng, trong không khí dần dần tràn ngập huyết khí nồng nặc...
Mười lăm vị Ngân Khải Quân của hắn, tất cả đều bị giết chết.
Thất tha thất thểu đứng lên.
Ánh mắt của Đồng Mộc Hà trở nên sắc bén cực độ.
Cộc cộc cộc...
Một trận tiếng bước chân lanh lảnh vang lên.
Bộ Phương từ bên trong tửu lâu đi ra ngoài, thân hình gầy gò, dựa vào bên trên ván cửa.
Ánh mắt của Đồng Mộc Hà gắt gao nhìn chằm chằm vào Bộ Phương, dỡ tợn mở miệng.
Âm thanh của hắn trở nên khàn khàn.
- Ngươi chính là tên đầu bếp phàm nhân đã đả thương Đồng Trình có đúng hay không...
Đồng Mộc Hà lạnh lùng nói.
Bộ Phương đang dựa vào phía trên ván cửa, cau mày một cái.
- Hừm nếu như không có ai khác, thì chính là ta.
Bộ Phương nói.
Ngay sau đó, Đồng Mộc Hà nở một nụ cười.
Màu từ khóe miệng chảy xuống, nụ cười mười phần đáng sợ.
- Nghe nói ngươi đã dùng nồi nện vỡ Tinh Thần Hải của Đồng Trình, hôm nay... Liền dùng nồi, cho tất cả các ngươi đi tìm cái chết.
Oành!
Lời vừa nói xong.
Khí tức trên thân thể của Đồng Mộc Hà tăng vọt, hào quang trong tay tỏa ra xung quanh, Tiên Khí dày đặc bên trên không ngừng lưu chuyển.
- Là Tiên Cụ!
- Khí tức Tiên khí thật là nồng nặc, cái này chắc là Trung Đẳng Tiên Cụ.
- Đồng gia vậy mà lại đưa Tiên Cụ cho Đồng Mộc Hà! Nhìn cục diện này là nhất định phải chết rồi... Thật đáng tiếc, lại lấy Tiên Cụ ra quá muộn.
...
Những người đứng xung quanh bỗng nhiên thì thầm thảo luận, vô cùng sợ hãi và thán phục.
Một cái Thanh Sắc Đại Oa hiện lên trên đỉnh đầu của Đồng Mộc Hà.
Chân khí trên toàn thân Đồng Mộc Hà nhanh chóng dũng mãnh tràn vào bên trong Thanh Sắc Đại Oa, khí huyết cũng nhanh chóng bay vào.
Đây là phương thức điên cuồng nhất mà hắn lựa chọn để khởi động Tiên Cụ!
Ầm ầm!
Bên trên bầu trời hình như có sấm sét nổ vang.
Sau đó!
Đôi mắt của Đồng Mộc Hà trợn to lên dùng một cánh tay còn lại của mình cầm lấy Thanh Sắc Đại Oa hướng về phía tiểu điếm mà đập tới.
Thời điểm Thanh Sắc Đại Oa lướt ngang qua hư không, bỗng nhiên vỡ nát!
Bạn cần đăng nhập để bình luận