Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2174: Cường giả cấp Lão Tổ vẫn phải bỏ mạng (2)

Notice: Undefined offset: 242
Hắn cưỡi trên lưng con tê giác ba sừng, giơ quả đấm thật to lên, nện từng quyền từng quyền xuống.
Bụp bụp bụp!
Mỗi một quyền nện xuống đều khiến cho con tê giác ba sừng phun máu ra đầy tinh không...
Đám người Kiếm Ma Lão Tổ nhìn tới nỗi thất thần.
- Nếu còn tiếp tục như vậy... Giác Thú sẽ bị đánh chết mất!
Nếu lão tổ của Minh Ngục Cửu Tộc bị chết, đây chắc chắn sẽ là một việc đại sự kinh thiên động địa đối với Minh Ngục!
Bọn họ không đảm đương nổi loại trách nhiệm này!
- Nhanh đi cầu cứu viện binh!
Kiếm Ma Lão Tổ thét lên.
Ngàn vạn kiếm quang từ trên người của hắn cuộn trào dâng lên.
- Vạn Kiếm Quy Tông!
Bùm bùm bùm!
Kiếm quang thoát khỏi sự ngăn cản của Hoàng Tuyền Đại Thánh, biến thành một dòng sông kiếm quang, như trút xuống bầu trời, bắn về phía Minh Vương Thiên Tàng.
Dòng sông kiếm quang này mang theo sức mạnh khủng khiếp, như muốn cắt đứt mọi thứ.
Đây là thủ đoạn mạnh nhất của Kiếm Ma Lão Tổ.
Năm đó, hắn cũng đã từng sử dụng một chiêu này khi đối mặt với Minh Vương Thiên Tàng!
Vù vù...
Minh Vương Thiên Tàng cầm Minh Vương Kích trong tay, ánh mắt trở nên sắc bén.
Bất ngờ vung Minh Vương Kích lên, tạo thành một vòng tròn trên đầu.
Bùm bùm bùm!
Dòng sông kiếm quang trút xuống, đập vào trên vòng tròn đó, nhưng cũng không tiến thêm được chút nào!
Mỗi một chuôi kiếm đều bị đẩy lùi!
Nhưng nắm đấm to lớn lại tiếp tục nện xuống, đập trên người tê giác ba sừng.
Băng Thánh ngây người nhìn cảnh tượng này, mũi cuối cùng đã đỏ lên, đưa bàn tay thon dài trắng nõn lên bịt miệng lại.
Trên Thuyền U Minh.
Đôi mắt của Tiểu U chớp chớp.
U Cơ thì mím môi.
Bộ Phương mặt không chút biểu cảm.
Minh Vương Nhĩ Cáp không ngừng nhướn mày khiêu khích.
- Phụ thân này của ta, thủ đoạn trêu chọc nữ nhân vẫn đỉnh như xưa.
Đột nhiên.
Bộ Phương khẽ động tâm thần, nheo lại mắt.
Rầm rầm rầm!
Một uy áp khủng khiếp bất ngờ ập đến.
Cỗ uy áp này vô cùng đáng sợ.
Ngay khi vừa xuất hiện, dường như muốn hủy diệt cả đất trời!
Hắn chợt nhìn về một hướng.
Ở nơi đó, bầu trời chiến trường tinh không đều bị xé nứt ra.
Một bóng người chậm rãi bước ra từ đó trong!
Tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh.
Hư không của chiến trường tinh không vô cùng chắc chắn, muốn xé rách nó cần phải có một lực lượng rất cường đại.
Người đến lại có thể trực tiếp xé rách hư không đi ra.
Người này phải mạnh đến mức nào?
Đây là một vị cường giả tỏa ra Kim Quang khắp người, cực kỳ vạm vỡ, sắc mặt nghiêm túc.
Ánh mắt lạnh lùng và tàn nhẫn, như hủy diệt tất cả.
Những dao động khủng khiếp làm rung chuyển khoảng không.
- Bá Thể Lão Tổ?
Nam tử này bước đi trên tinh không, hư không xung quanh người hắn dường như cũng đang vặn vẹo, dòng hư không hỗn loạn ập vào trên người hắn, nhưng hắn lại không quan tâm.
Chỉ dựa vào thân thể, mà đã có thể chống lại dòng chảy hỗn loạn khoảng không này.
Vô cùng mạnh mẽ.
Uy áp khủng khiếp quét sạch toàn trường, khiến cho mỗi người đều cảm thấy hô hấp như bị dừng lại...
Bá Thể Lão Tổ... Đó là lão tổ nằm trong danh sách ba người mạnh nhất trong Minh Ngục Cửu Tộc.
Không biết thực lực mạnh hơn bao nhiêu lần so với những người như Kiếm Ma Lão Tổ này.
Lần này Minh Ngục tấn công Địa Ngục, Bá Thể Lão Tổ vốn dĩ không đến đây, nhưng không ai ngờ được rằng vào thời khắc này, Bá Thể Lão Tổ lại xé rách hư không mà xuất hiện.
Vù vù...
Ánh sáng trong mắt giống như một luồng sáng sắc bén chiếu rọi vào khiến cho hư không nổ tung.
Không ít người đều cảm thấy đôi mắt của mình trở nên đau đớn khi nhìn vào ánh mắt đó.
Bộ Phương hơi nheo mắt lại.
- Minh Vương Thiên Tàng... âm hồn bất tán, đã chết rồi thì ngoan ngoãn làm vong hồn đi, tại sao lại xuất hiện ở trần gian, buông Giác Thú ra.
Bá Thể Lão Tổ bước đi trong hư không, giọng điệu độc đoán vang vọng cả bầu trời.
Minh Vương Thiên Tàng cưỡi cưỡi trên đỉnh đầu của con tê giác ba sừng, hờ hững liếc nhìn Bá Thể Lão Tổ một cái.
Minh Vương Kích trong tay đâm vào trong đầu của con tê giác ba sừng.
- Ngươi nói buông ra thì buông ra sao, ngươi là cái thá cái gì chứ?
Minh Vương Kích đâm vào.
Đôi mắt của của con tê giác ba sừng lập tức chảy đầy máu, tiếng gào rú thảm thiết vang vọng khắp thế gian.
Cơ thể run rẩy dữ dội, hơi thở dường như lập tức sắp đứt quãng.
- Hỗn láo!
Một tiếng gầm lớn, hư không nổ tung.
Bá Thể Lão Tổ bước ra một bước, giơ một nắm đấm lên.
Phía trên cú đấm này dường như có năng lượng màu vàng đang lưu chuyển, uy lực của một cú đấm này như muốn nổ tung cả đất trời.
- Nếu đã như vậy, ngươi lại chết thêm một lần nữa đi!
Một cú đấm đột ngột tung ra, biến thành một nắm đấm to lớn rung chuyển bầu trời.
Đột nhiên.
Một bóng người đầu trọc đáp xuống.
Cũng giơ nắm đấm lên, tung ra một quyền với Bá Thể Lão Tổ, không hề lùi bước mà xông lên.
Một tiếng bụp thật lớn vang lên.
Quả đấm vàng đột ngột vỡ tan.
Cả người Hoàng Tuyền Đại Thánh cũng khẽ run lên...
- Tiểu tử Thiên Tàng, cứ làm việc mà ngươi muốn làm đi... để bổn thánh ngăn cản tên đầu trọc này cho, cũng coi như là bổn thánh tưởng niệm ngươi.
Hoàng Tuyền Đại Thánh nói.
Đúng vậy, Bá Thể Lão Tổ cũng là một tên đầu trọc.
Ánh mắt của Minh Vương Thiên Tàng chợt lóe lên.
Ngay sau đó, hắn nở một nụ cười tà mị.
Minh Vương Kích lại chém xuống lần nữa.
Khịt mũi một tiếng, bất ngờ đâm xuống.
Con tê giác ba sừng đó run rẩy kịch liệt, bắt đầu dần dần suy yếu...
Sinh cơ bắt đầu tiêu tán ra khắp nơi.
Ánh mắt của Bộ Phương lóe lên, nhìn chằm chằm vào con tê giác ba sừng khổng lồ kia, hơi thở trở nên gấp gáp...
Đó là nguyên liệu nấu ăn cấp bậc Đại Thánh Cửu Chuyển đấy, không thể lãng phí được!
Một tiếng xoẹt vang lên.
Minh Vương Kích bất ngờ đâm xuống từ trên lưng của con tê giác ba sừng.
Xé toạc phần lưng của con tê giác ba sừng thành một vết đâm đầy máu cực lớn.
Máu tươi chảy ra đầm đìa, giống như một cơn mưa máu.
Ở đằng xa.
Hoàng Tuyền Đại Thánh lao tới chỗ Bá Thể Lão Tổ.
Tung một quyền ra.
Một lần nữa va chạm với cú đấm của Bá Thể Lão Tổ...
Một tiếng bụp thật lớn vang lên.
Hoàng Tuyền Đại Thánh trợn tròn mắt, lập tức bị đánh bay ra ngoài...
Khí tức cường hãn trên người cũng bắt đầu giảm xuống nhanh chóng, mấy sợi tóc cũng bắt đầu nhú ra từ trên chiếc đầu trọc lóc đó.
Hỏng bét rồi! Thời gian của tạo hóa đã sắp đến rồi...
Trái tim của Hoàng Tuyền Đại Thánh chùng xuống.
Hắn sờ lên đầu thấy có mấy sợi tóc mọc dài ra, có chút vui mừng.
Ở đằng xa.
Bóng dáng của Minh Vương Thiên Tàng cũng bắt đầu trở nên càng ngày càng mơ hồ, hắc khí không ngừng tản ra...
Thi thể của con tê giác ba sừng bị rạch nát da bụng, nổi lềnh bềnh trong hư không, không ngừng trôi dạt...
Không còn chút sinh khí nào, một vị lão tổ của Minh Ngục Cửu Tộc đã bị giết chết như vậy.
Tuy nhiên, Minh Vương Thiên Tàng không hề quan tâm một chút nào.
Ánh mắt cuối cùng rơi vào trên người Băng Thánh.
Không nói lời nào, chỉ có sự trao đổi bằng ánh mắt, cùng với một tiếng thở dài.
Một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua.
Thân hình của Minh Vương Thiên Tàng hóa thành một làn khói xanh bay đi và biến mất trong chiến trường tinh không.
Băng Thánh để tay xuống, mím chặt cặp môi đỏ mọng, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ đau khổ.
Trên Thuyền U Minh.
Ánh mắt của Minh Vương Nhĩ Cáp dại ra.
Nhìn thấy Minh Vương Thiên Tàng biến mắt giữa đất trời, trong lòng hắn nhất thời cảm thấy có chút nghẹn ngào.
- Bộ Phương, cho ta bánh đi, ta muốn ăn bánh...
Minh Vương Nhĩ Cáp quay đầu nhìn về phía Bộ Phương, nói một cách nghiêm túc.
- Vô dụng thôi
Bộ Phương nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp một cái, mở miệng nói.
Nhưng mà vẫn đưa Bánh Vận May cho hắn, nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp không ngừng nhét Bánh Vận May vào trong miệng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận