Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1891: Bộ lừa bịp, đã online (1)

Trên bầu trời đầy sao vô ngần, có một hòn đảo màu đỏ trôi lơ lửng.
Hòn đảo rất lớn, có hình dạng chiếc dùi ngược, góc nhọn buông xuống không ngừng tựa như thạch nhũ, thoạt nhìn giống như một thanh trường kiếm sắc bén muốn đục khoét thành một góc trên hư không.
Hòn đảo màu đỏ kia không ngừng trôi lơ lửng trên không trung, hiện ra một đường cong đều đặn.
Bên trên hòn đảo có một khe hẹp thật lớn tựa như bị người ta khảm ra bằng một thanh đao, khe hẹp đó chót vót mà lại hiểm trở, được gọi là Thâm Uyên.
Lịch sử của Thâm Uyên rất dài, nhưng kết cục lại rất bi thảm, sau khi bị Minh Ngục xâm chiếm thì tất cả tài nguyên đều bị cướp đoạt hết, vô số Thâm Uyên Ác Ma cũng bị xóa sổ.
Hiện giờ, thứ tồn tại nhiều nhất bên trong Thâm Uyên Ác Ma là các dòng máu hỗn hợp của chúng.
Đến mức máu Thâm Uyên Ác Ma tinh khiết cũng rất hiếm thấy.
Bên trên hòn đảo thật lớn.
Từng chiếc thuyền chiến trôi nổi phóng vút tới từ bốn phương tám hướng.
Có tiếng rồng ngâm vang lên, Thâm Uyên Dực Long vụng về vỗ hai cánh, chậm rãi mà bay vút tới, dừng ở phía trên.
Ở nơi cách Thâm Uyên không xa, bên ngoài hòn đảo có chiến thuyền và Thâm Uyên Dực Long cập bến.
Chiến thuyền đại biểu cho cường giả Minh Ngục, mà Thâm Uyên Dực Long, có thể là những cường giả đến tìm kho báu, hoặc cũng là thương nhân đến Thâm Uyên để giao dịch.
Bên trong một chiếc chiến thuyền cao lớn mà tràn ngập hàn ý.
Cửa ở khoang thuyền mở ra.
Làm dâng lên từng tầng bụi bặm màu đỏ trên hòn đảo.
Có đoàn người chậm rãi đi ra từ bên trong.
Ảnh Nha và Lưu Nha đi ra với vẻ không nhanh không chậm, sắc mặt Ảnh Nha ôn hòa, để lộ ra ý cười.
Nhưng Lưu Nha lại vô cùng lạnh lùng.
- Cuối cùng cũng đến Thâm Uyên rồi…
Ảnh Nha cười rồi nói.
- Lân trù yến đã chờ mong chúng ta, chẳng qua thì mấy người của Tiên Trù Giới kia có thể chạy tới đây được hay không đây?
Một vị nam tử mặc áo choàng đầu bếp đen kịt đi ra từ bên trong chiến thuyền, hắn ta cười nhạt.
Nam tử này chính là người đã uống rượu với Ảnh Nha trên chiến thuyền lúc trước.
- Đến thì làm sao, không đến thì thế nào… dù sao thì ban đầu lúc phát thiệp mời cũng không cảm thấy bọn chúng có thể đến được Thâm Uyên, suy cho cùng… cũng có nhiều đại lễ đang chờ bọn chúng như vậy.
Ảnh Nha cười mà nói.
Gió thổi phất đến làm dâng lên bão cát màu đỏ cuồn cuộn, khiến cho mái tóc bạc trắng của Ảnh Nha bay phất phới không ngừng.
Nam tử kia cười nhẹ rồi lắc đầu.
- Ngươi không hiểu, tuy rằng ngươi đã học được không ít trù nghệ từ Minh Trù Nhất Mạch ta, nhưng ngươi không hiểu được ý nghĩa của Tiên Trù Giới đối với Minh Trù Nhất Mạch, nếu ta có thể chân chính đánh bại Tiên Trù của Tiên Trù Giới trong trù nghệ thì sẽ vô cùng có lợi cho tương lai phát triển của ta, thế cho nên ngược lại ta rất hy vọng bọn chúng có thể tới đây.
- Già mồm cãi láo, nếu hy vọng bọn chúng có thể tới, ngươi còn phái người đi chặn giết…
Ảnh Nha nhếch khóe miệng, nụ cười của hắn trở nên có hơi làm người khác phát lạnh.
- Muốn là một chuyện, làm lại là một chuyện khác…
Nam tử cười khẽ, hắn ta sải bước đi về phía bên trong vực sâu vô tận kia.
Ánh mắt nhìn hắn ta của Ảnh Nha cứng lại, hắn thở nhẹ một hơi, cuối cùng cũng cất bước đi theo.
Tuy rằng hắn không phải là người của Minh Trù Nhất Mạch, nhưng nếu có thể giành được truyền thừa của Thần Trù thì sẽ giúp ích vô cùng lớn đối với tương lai của hắn.
Hiện giờ hắn là nhân vật lĩnh quân lứa trẻ tuổi, nhưng… nếu mà giành được truyền thừa của Thần Trù.
Tương lai, hắn mới có thể trở thành nhân vật lĩnh quân của cả Minh Ngục.
Đây là một khái niệm khác.
Chỉ cần có dã tâm, tương lai sẽ luôn có sự khác biệt lớn.
Lân trù yến lần này, người thật sự có tính uy hiếp với hắn ta… Chỉ có mấy tên yêu nghiệt của Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch thôi.
Về phần đám người của Tiên Trù Giới…
Có lẽ bây giờ bọn chúng đã bị chém giết thành cặn rồi.

Quả thật là bị chém giết thành cặn.
Nhưng cũng không phải đám người Bộ Phương bị đập thành cặn, mà là chiến thuyền Ảnh Ma ở xa xa.
Áo choàng lông vũ đỏ sậm trên người Bộ Phương cuồn cuộn bay phần phật.
Hai cánh lửa phía sau lưng đang đong đưa, hỏa vũ bay tán loạn.
Hắn gập tay lại rồi bắn ra, một đạo lưu quang màu bạc phóng vụt về phía chiến thuyền ở xa xa tựa như lưu tinh.
Hình dáng của lưu tinh rất nhỏ, so sánh với chiến thuyền sừng sững kia lại giống như một hạt bụi.
Nhưng trong quá trình vút bay, hạt bụi đó lại cuồn cuộn lên làm cho ánh mắt của một đám người trên chiến thuyền đột nhiên cứng đờ.
Dương Chính thật không ngờ tới Bộ Phương vẫn còn mánh khóe, rốt cuộc tên thanh niên này có bao nhiêu con bài chưa lật vậy?
Vào lúc cứ cho rằng hắn đã cùng đường bí lối rồi, hắn lại lấy ra con át chủ bài đáng sợ làm cho người ta khó có thể tưởng tượng được.
Lúc trước là Nguyệt Nha Giáo, bây giờ… lại là một chiếc Kiền Oa khổng lồ.
So với Nguyệt Nha Giáo, dao động đáng sợ ẩn chứa bên trong chiếc Kiền Oa này càng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi hơn.
Một tiếng xoẹt xoẹt vang lên, dường như màn trời cũng bị xé nát.
Kiền Oa đang xoay tròn không ngừng, có một mùi thơm nồng đậm khuếch tán ra từ bên trong.
Liên Hoa màu bạc, phía dưới có ngọn lửa trắng đục thiêu đốt, bên trong nồi có khí nóng không ngừng bốc lên, tiên khí quấn quanh.
Để người ta ngửi một cái sẽ cảm nhận được một sự khác biệt.
Chiến thuyền của Ảnh Ma Nhất Mạch nghiền áp hư không, mang đến áp lực khủng bố.
Không ngừng bay vụt tới chỗ Bộ Phương.
Còn có một vị Tiểu Thánh của Ảnh Ma Nhất Mạch đứng thẳng đằng trước chiến thuyền.
Ánh mắt của vị Tiểu Thánh này đông cứng lại, hắn ta không dám có một chút sơ suất nào cả.
Phải biết rằng, ngay vừa rồi… hắn ta đã tận mắt nhìn một vị Tiểu Thánh sống sờ sờ bị tên thanh niên kia đánh chết.
Đó là Tiểu Thánh đó, Tiểu Thánh của Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch đó!
Xếp hạng của Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch trong chín tộc ở Minh Ngục còn đứng trước cả Ảnh Ma Nhất Mạch nữa, Tiểu Thánh của đối phương tuyệt đối không yếu hơn hắn ta đâu.
Nhưng mà…
Tiểu Thánh có tu vi thế này cũng đã bị xử lý rồi.
Đây mới là điều khiến người khác hoảng sợ.
Cho nên, Tiểu Thánh của Ảnh Ma Nhất Mạch không dám sơ ý một chút nào.
- Chiến thuyền công phạt… chém giết bọn chúng!
Nhìn chiếc Kiền Oa màu bạc phóng như bay tới kia, cả thể xác và tinh thần của Tiểu Thánh đều buộc chặt lại, hắn ta quát lớn một tiếng.
Ngay lập tức, giọng nói vang vọng khắp cả hư không.
Khiến cho hư không chấn động.
Lời nói rơi xuống.
Phía trên chiến thuyền lập tức có từng cái cửa động sâu thăm thẳm ầm ầm mở ra.
Bên trong cửa động đó có năng lượng đáng sợ đang hội tụ lại.
Từng đạo hào quang màu trắng hội tụ phía trên chiến thuyền, cuối cùng thì phụt bắn ra.
Tốc độ cực nhanh, giống như hóa thành từng luồng cầu vồng trong hư không vô tận, nghiền áp về phía Hủy Diệt Kiền Oa, muốn xóa sổ nó đi hoàn toàn.
Chỉ có điều, có lẽ bọn họ còn chưa hiểu rõ uy lực của Hủy Diệt Kiền Oa.
Cũng không quá hiểu nguyên lý của nó.
Nhìn thấy năng lượng cuồn cuộn tỏa ra phía trên Hủy Diệt Kiền Oa kia, ánh mắt Bộ Phương lập tức cứng lại.
Sau đó hắn bảo Tiểu U mở thuyền U Minh ra, một đám người bèn rơi lên phía trên, để Tiểu U đưa đi trong nháy mắt.
Bản thân Hủy Diệt Kiền Oa đã vô cùng táo bạo, bây giờ còn nhét nhiều kíp nổ năng lượng vào như vậy…
Dao động hủy diệt mà nó sinh ra…
Đủ để xóa bỏ tất cả mọi thứ…
Cho tới bây giờ, uy lực của Hủy Diệt Kiền Oa đã không nằm trong phạm vi khống chế của Bộ Phương nữa rồi.
Chủ yếu là năng lượng hội tụ bên trong chiến thuyền khiến cho năng lượng trong Kiền Oa đạt tới điểm cực hạn của sự hủy diệt.
Rầm!!!
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên.
Trận nổ mạnh ầm ầm dội đến.
Trong hư không, Hủy Diệt Kiền Oa xoay tròn rồi đột nhiên nở rộ ra quang hoa lóng lánh, quang mang màu trắng tựa như ánh mặt trời chói chan dâng lên, rực rỡ mà loá mắt, quang hoa phát ra chiếu rọi khắp cả hư không như ban ngày.
Trên chiến thuyền Ảnh Ma, tất cả mọi người đều nhìn đến ngây người, vị Tiểu Thánh kia thì lại ngơ ngác mà nhìn hào quang màu trắng rực rỡ ngay đằng trước chiến thuyền.
Hắn ta chưa từng nhìn thấy loại sáng chói như thế này.
Ầm ầm ầm!!
Hào quang chói mắt, một hồi lâu sau, bên tai mới dội đến tiếng gầm rú đinh tai nhức óc.
Khiến cho màng tai của hắn ta tựa như bị phá vỡ, tâm thần cũng chấn động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận