Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1464: Công cuộc phản kích của Đồng gia... Bắt đầu (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bát Bảo Trư bỗng dưng không biết làm thế nào vẫn đứng nguyên tại chỗ.
Bộ Phương chắp hai tay vào nhau, dạo bước thong thả đi tới trước mặt của Bát Bảo Trư.
- Tiên Tài Bát Bảo Trư…
Mặt Bộ Phương không có cảm xúc gì đang chăm chú đánh giá con heo mập này.
Khó trách Ngưu Hán Tán không nhận ra được, con Bát Bảo Trư này nhìn qua thì chẳng có chỗ nào đặc biệt cả.
Nhưng mà, Tinh Thần Lực của Bộ Phương khi nhìn vào trong cơ thể của Bát Bảo Trư này cảm nhận được một năng lượng đáng sợ đang ẩn chứa.
Đây là một con heo ẩn chứa Tiên Khí.
Nếu nướng thịt con heo này lên, rất dễ dàng để nấu ra một món ăn có ẩn chứa Tiên Khí.
Nói đơn giản hơn là, dùng thịt heo nào, rất dễ dàng khiến cho người ta trở thành Tiên Trù.
Bộ Phương dám khẳng định, nếu như thịt heo này xuất hiện ở Tiên Trù Giới, chắc chắn tất cả mọi người sẽ đi truy lùng nó.
Vỗ vỗ vào bụng con heo, thịt trên thân thể của Bát Bảo Trư đang rung lên.
- Có nhiều thịt đấy...
Ánh mắt kỳ lạ của Bộ Phương nhìn chằm chằm về phía Bát Bảo Trư, sau đó khóe miệng hơi cong lên một chút.
Cả người Bát Bảo Trư bị nhìn chằm chằm mà đổ mồ hôi lạnh, lỗ mũi con heo mở lớn.
Một lát sau.
Bên ngoài nhà gỗ, Bát Bảo Trư chạy như điên, tốc độ cực nhanh, không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết của loài heo...
Bộ Phương đánh giá khối thịt ngực heo trong tay một chút, đôi mắt lại nổi lên vẻ kì lạ...
Khối thịt ngực heo trắng mập này cũng có những sợi tiên khí thoang thoảng.
Ngưu Hán Tam trợn mắt chữ O mồm chữ A nhìn sang khối thịt heo này.
Con heo ủi mất cải trắng, hình như là loại nguyên liệu nấu ăn khó lường.
Bộ Phương phát hiện, dường như Bát Bảo Trư và Tiểu Bát có đặc tính giống nhau, vết thương của nó có thể khôi phục rất nhanh.
Cho thiếu cánh tay hay là gãy chân, cũng có thể mọc ra nhanh chóng.
Nói đơn giản một chút, chính là một con có đặc tính giống hệt với Tiểu Bát, có thể lại lợi dụng con heo này.
Cầm thịt Bát Bảo Trư trong tay, Bộ Phương vừa lòng thỏa mãn rời khỏi Điền Viên Thiên Địa.
Chỉ để lại Ngưu Hán Tam trong miệng đang chảy dầu hôi, nhìn chằm chằm vào Bát Bảo Trư đang rú thảm thiết ở phía trước.
Tiểu Bát ở bên trong bụi cỏ, vươn cái đầu nhỏ ra, sau khi nhìn thấy Bộ Phương rời đi, mới loạng choạng lắc mông một cái, vội vàng chạy về.
...
Thời điểm mà Bộ Phương trở tại Tiên Trù tiểu điếm.
Hắn bước vào trong phòng bếp, lục lạc treo trên cửa phát ra tiếng "đinh linh linh" vang vọng.
Bộ Phương nhìn thấy thịt ngực của con heo trên tay, trong lòng có chút vội vàng muốn nếm thử hiệu quả của thịt Bát Bảo Trư một phen.
Nên làm món ăn nào mới tốt đây?
Hồng Thiêu Nhục? Túy Bài Cốt? Hay là thịt nướng?
Bộ Phương vuốt cằm, nhìn thấy thịt ngực heo, miệng nhếch lên, cuối cùng đánh nhịp một phương pháp nấu ăn của món ăn.
- Vậy thì làm Đông Pha Nhục đi!
Đông Pha Nhục, đó là một món ăn nổi tiếng của Bộ Phương ở kiếp trước.
Dùng thịt heo tốt nhất để nấu nướng, trong lòng Bộ Phương bỗng dưng có chút vội vàng không kịp chờ đợi.

Tiên Thành, bên trong thành.
Trong phủ vô cùng to lớn của Đồng gia.
Một tiếng gào thét thê thảm vang vọng ra ngoài.
- Chết tiệt! Chết tiệt! Cái tên phàm nhân kia... Nhất định hắn ta phải chết!
Con mắt của Đồng Trình đỏ au, máu và nước mắt chảy xuống, trong đôi mắt tràn đầy vẻ điên cuồng.
Trên đầu của hắn ta còn dùng băng gạc quấn từng tầng từng tầng một, cả người không còn chút sức lực nằm ở trên giường, không thể động đậy được.
Nhưng cho dù không động đậy được, vẫn khó có thể che dấu vẻ phẫn nộ và điên cuồng của hắn ta.
Tinh Thần Hải của hắn bị phá...
Hắn cũng không thể cảm nhận được Tinh Thần Lực trong cơ thể của mình.
“Nếu không có Tinh Thần lực, hắn làm sao có thể nấu nướng được nữa?”
“Không thể nấu nướng được, thì hắn có còn được coi là Tiên Trù hay không đây?”
“Không thể nấu nướng được, hắn chẳng là cái thá gì cả!”
Nằm ở trên giường, nhìn lên trần nhà, Đồng Trình không thể không thừa nhận một sự việc, đó chính là... Hắn bị phế.
Cái tên phàm nhân đáng chết kia, dùng một cái hắc oa, khiến cho Tinh Thần Hải của hắn đang bình thường bỗng nhiên bị vỡ nát.
Mỗi lần nhớ tới, tích tụ lại trong lòng của Đồng Trình, miệng phun ra máu tươi.
Cộc cộc cộc...
Một loạt âm thanh của tiếng bước chân bỗng vang lên.
Chỉ chốc lát sau, đã có một đạo thân ảnh, bước vào trong phòng của Đồng Trình.
Đây là một vị tuổi trung niên, sắc mặt uể oải, tràn ngập vẻ tang thương.
Hắn ta đi tới trước giường của Đồng Trình, nhìn thấy khí tức lờ đờ ở trên giường, Đồng Trình không có nổi một chút Tinh Thần Ba Động, trên mặt lộ ra nỗi thống khổ.
- Cha! Cha! Người phải thay hài nhi báo thù... Hài nhi bị phế rồi! Hài nhi không cam tâm!
Đồng Trình nhìn thấy được bóng người, gian nan vặn vẹo cổ một chút, nước mắt không ngừng chảy xuống.
Chảy nước mắt, vẻ giận giữ trên mặt lại càng thêm nồng đậm!
- Kiến nghị này... Ngươi yên tâm, cha sẽ không để cho ngươi cứ như vậy mà bị phế đi... Tên phàm nhân kia, sẽ phải trả một cái giá vô cùng đắt! Tam thúc của ngươi... Cũng không thể chết vô ích!
Vị trung niên cắn chặt răng, trong đôi mắt toát lên vẻ đau thương, nói.
- Tại sao tam thúc lại chết được chứ! Tên phàm nhân kia, làm sao mà có thể giết được tam thúc cơ chứ!
Đồng Trình cảm nhận được ngực của hắn bắt đầu đau, lại muốn ho ra máu.
- Tên phàm nhân đó có bối cảnh... Nhưng cha sẽ để cho hắn ta phải trả một cái giá đắt, Đồng gia của ta, không phải bất kỳ người nào cũng có thể đắc tội được!
Vị trung niên lạnh lùng nói:
- Tất nhiên, ngươi cứ dưỡng thương cho tốt đi, đợi cho di tích mở ra, cha ngay lập tức đi tìm thứ chữa trị Tiên Tai Tinh Thần Hải cho ngươi...
Ánh mắt của Đồng Trình dại ra.
Vị trung niên kia đã rời khỏi phòng, đóng cửa phòng lại.
Hắn ta xoay người, nhìn về phía một vị thủ hạ đang mặc Ngân Sắc Chiến Khải bên cạnh.
Đây đều là những người tinh nhuệ của Đồng gia, mỗi một vị đều đạt tới Chân Thần Cảnh tinh tồn tại, trong đó thống lĩnh Đồng Mộc Hà là một vị đạt được Chân Thần Cảnh nhị tinh trong tồn tại cấp đỉnh phong.
- Nhị trưởng lão, ta đã chuẩn bị tốt rồi.
Sắc mặt của Đồng Mộc Hà vừa lạnh lẽo vừa nghiêm túc, hướng về phía vị trung niên kia mà gật đầu, nói.
- Uy nghiêm của Đồng gia không thể xúc phạm vào, cho dù các thế gia khác xúc phạm chúng ta, chúng ta cũng đuổi giết tất cả, huống chi là bị một tên phàm nhân xúc phạm! Các ngươi nhanh chóng đi ra bên ngoài Tiên Thành, truy nã tên phàm nhân kia! Để tránh vạn nhất, cầm cái Tiên Cụ này đi.
Vị trung niên nói, tay rung lên một cái, sau đó có một luồng ánh sáng bắn về phía nam tử cầm đầu.
- Cái này chính là Trung Đẳng Tiên Cụ, sau khi thôi động, đủ để cho Đồng Mộc Hà ngươi đạt tới Chân Thần Cảnh tam tinh, nhiệm vụ truy nã và giết chết tên tội phạm phàm nhân đã sát hại tam trưởng lão liền giao cho ngươi.
Vị trung niên nghiêm túc mà nói.
Đồng Mộc Hà đang mặc Ngân Khải, một tay đang cầm trường thương, tay kia thì nhận lấy Tiên Cụ mà vị trung niên mới ném tới.
Ánh sáng của Tiên Cụ tỏa ra, sau cùng là hóa thành một cái Thanh Sắc Đại Oa.
Tiên Cụ đây sao?
Đôi mắt Đồng Mộc Hà nhíu lại, có thêm Tiên Cụ giúp đỡ, Đồng Mộc Hà hắn có thể nắm chắc lực chiến Chân Thần Cảnh tam tinh!
Đuổi giết tên phàm nhân kia, chắc chắn dễ dàng!
- Nhị trưởng lão chờ đợi Đồng Mộc Hà chiến thắng trở về đi, kẻ cầm đầu làm Đồng Trình thiếu gia bị thường, chắc chắn phải đền tội, xúc phạm người của Đồng gia, xa đến đâu cũng phải chết!
- Đồng Mộc Hà hét lớn một tiếng, chí khí lan ra cả đất trời.
Ngay sau đó, hơn mười vị cường giả Ngân Khải cũng đi theo sau lưng Đồng Mộc Hà chảy ra khỏi phủ của Đồng gia, hóa thành từng luồng sáng màu bạc bay nhanh về phía bên ngoài của Tiêm Thành.
Ngay thời khắc này, rất nhiều thế gia đều đang chờ đợi một màn này xảy ra.
Rất nhiều thiên tài của thế gia khác cũng cảm nhận được khí tức của những luồng sáng màu bạc cắt ngang qua bầu trời kia, sắc mặt bỗng trở nên đông cứng lại.
- Đồng gia, Đồng Mộc Hà... quả thật là cường hãn!
Vòng bên trong của quan đạo, một chiếc xe ngựa chậm rãi chạy đi.
Hiên Viên Hạ Huệ vén cửa sổ của xe ngựa lên, nhìn ra bên ngoài, cảm nhận được khí tức đáng sợ cắt qua hư không, thở một hơi thật dài.
- Đồng gia bắt đầu phản công rồi... Bộ lão bản, ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận