Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2887: Tín nhiệm (1)

Sự xuất hiện của Bộ Phương vô cùng kịp thời.
Ít nhất, đối với Minh Vương Nhĩ Ha và Cẩu gia là vô cùng kịp thời.
- Ôi... Thanh niên Bộ Phương, ngươi rốt cục cũng đến rồi, nếu không tới thì Nô gia sẽ bị đánh chết mất...
Minh Vương Nhĩ Ha với vòng sáng trên đỉnh đầu, đôi mắt của hắn ta sáng lên màu hồng nhuận phơn phớt lộng lẫy, nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Bộ Phương thả tay xuống rồi nhàn nhạt liếc nhìn Minh Vương Nhĩ Ha một cái.
- Tên đần độn này là ai...
Bộ Phương nói.
Khoé miệng Cẩu gia co giật.
Minh Vương Nhĩ Ha:
- ...
Phía sau lưng Bộ Phương, Vân Thiên Y với vẻ mặt kinh hãi đang đứng đấy, nàng ta liếc nhìn Cẩu gia một cái rồi lại nhìn Minh Vương Nhĩ Ha một cái.
Khí tức đáng sợ truyền ra từ người này khiến nàng ta cảm thấy có chút chấn động.
Cài này... Đây là... Lại là một vị Thiên Thần!
Khí tức nồng đậm mà thánh khiết này... Là Thiên Thần Sinh Mệnh!
Ôi chúa ơi!
Thiên Thần Sinh Mệnh cũng đã trở về rồi sao?
Cùng lúc đó, có những tiếng nổ tung và tiếng ầm vang kinh hoàng lần lượt xảy ra khắp mọi nơi trong Hỗn Độn, trận chiến được khai hoả trong nháy mắt.
- Thanh niên Bộ Phương... Ngươi còn không nhận ra bổn vương sao? Bổn Vương là Nhĩ Ha này! Nhĩ Ha đẹp trai và tuyệt vời!
Hai mắt Minh Vương Nhĩ Ha trừng lớn, hắn ta kém chút nữa thì đã đưa đầu đến bên cạnh Bộ Phương.
Bộ Phương tức giận đẩy đầu Nhĩ Ha ra.
Đương nhiên hắn đã nhận ra thân phận của Nhĩ Ha.
Nhưng thành thật mà nói thì Bộ Phương thật sự không ngờ rằng Minh Vương Nhĩ Ha thế mà lại là Thiên Thần Sinh Mệnh trong truyền thuyết.
Chẳng trách lại có sinh mệnh lực không chết tồn tại giống như Tiểu Cường.
Bị Thiên Thần Luân Hồi dùng một bàn tay đập xuống một cái, thế mà còn không chết.
Cẩu gia cắt ngang lời thăm hỏi của Bộ Phương với Minh Vương Nhĩ Ha.
Nó nói với vẻ vô cùng nghiêm trọng:
- Giữ vững tinh thần... Lão tặc này có chút kỳ quái.
Lần đầu tiên giọng điệu của Cẩu gia có chút nghiêm nghị.
Thiên Thần Luân Hồi dung hợp cánh tay kia khiến nó cảm thấy có chút bất an.
Dù sao, sức mạnh của cánh tay năm đó vẫn khiến trong lòng bọn họ còn cảm thấy sợ hãi, Thiên Thần Cung đều bị đập vỡ nát ra!
Trận pháp của cung Thiên Thần Sinh Mệnh đã bị đập vỡ nát ra.
Trên bầu trời.
Thiên Thần Luân Hồi này chậm rãi từng bước từng bước một đi xuống, mang theo một luồng uy áp đáng sợ, loại uy áp này làm cho người ta không nhịn được phải quỳ lạy.
Vân Thiên Y vô cùng lo lắng.
Ở cấp độ trận chiến này, nàng ta cảm thấy mình đến đây là có chút không sáng suốt.
- Khí tức Hồn Ma...
Bộ Phương vô cùng nhạy cảm đối với khí tức Hồn Ma, khí tức Hồn Ma truyền đến từ cơ thể của Thiên Thần Luân Hồi, điều này cũng không nằm ngoài dự đoán của hắn.
Dù sao, tai họa Hồn Ma trong Hỗn Độn Vũ Trụ lúc trước cũng là do vị Thiên Thần Luân Hồi này gây ra.
Bộ Phương có thể đoán được từ lâu rằng Thiên Thần Luân Hồi và Hồn Ma này đã bị cuốn vào nhau.
Nhiều sinh mệnh như vậy mà... Đều bị Hồn Ma tàn sát, rơi vào kiếp luân hồi rồi hóa thành sức mạnh của Thiên Thần Luân Hồi trước mắt này.
Không thể không nói rằng điều này thật sự có chút điên rồ.
- Ngươi đến rồi... Ta đã đợi ngươi rất lâu.
Thiên Thần Luân Hồi cười nhạt rồi nói.
Cánh tay Hồn Ma thô kệch kia của hắn ta giơ lên, khí tức tội ác trên đó đang chìm nổi, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Sát ý của hắn ta đối với Bộ Phương còn lớn hơn cả sát ý đối với Cẩu gia và Minh Vương Nhĩ Ha.
- Thiên Thần Thời Gian, Thiên Thần Sinh Mệnh, lại còn cả cả tên đầu bếp thối… Thật đáng tiếc, ta vốn là để cho các ngươi một nhà đoàn tụ nhưng đáng tiếc lại thiếu đi Thiên Thần Không Gian và Thiên Thần Hủy Diệt.
Thiên Thần Luân Hồi lắc đầu rồi cười rộ lên.
Vù...
Mất đi sự trói buộc của trận pháp.
Hắn ta liền được tự do.
Trong nháy mắt.
Không khí đều bị nổ tung.
Tốc độ của hắn ta quá nhanh khiến mắt người thường cũng khó có thể nhìn được.
Vô số năm trôi qua, thực lực của Thiên Thần Luân Hồi này đã đạt tới trình độ khó có thể đoán được, lại thêm cánh tay kia... Thực lực tự nhiên là vô cùng cường đại.
Bộ Phương chỉ cảm thấy làn sóng không khí đánh thẳng tới.
Tinh Thần Hải Tinh Không của hắn động một cái
Sau đó, cuồng phong gào thét lên.
Ầm ầm!
Trong một ý niệm của Bộ Phương, nồi Huyền Vũ xoay tròn trước người hắn.
Bùm!
Thiên Thần Luân Hồi siết chặt nắm đấm rồi đột nhiên nện xuống phía trên nồi Huyền Vũ.
Nồi Huyền Vũ trực tiếp bị nện rơi xuống mặt đất, mặt đất sụp đổ trong nháy mắt, cung Thiên Thần Sinh Mệnh cũng rung chuyển không ngừng...
Nồi Huyền Vũ chỉ hơi cản trở Thiên Thần Luân Hồi một chút, ngay sau đó, Thiên Thần Luân Hồi đã áp sát tới.
Thân hình Cẩu gia lóe lên.
Nó đứng chặn trước người Bộ Phương.
Vù...
Thời Gian Pháp Tắc hóa thành tấm lụa buông xuống.
Một chiếc đồng hồ khổng lồ nổi lên, đồng hồ này được ngưng tụ từ Thời Gian Pháp Tắc, cản trước người nó.
- Thời Gian Pháp Tắc?
Thiên Thần Luân Hồi nheo mắt lại, một bên mắt thư thái nhưng một bên còn lại có chút màu đỏ tươi, vô cùng hung bạo.
Đối mặt với Thời Gian Pháp Tắc, hắn ta vung ra một quyền.
Đồng hồ bị nổ tung trong nháy mắt.
Thân hình Cẩu gia đột nhiên bị một cỗ lực đạo cực lớn đánh trúng, thân thể bay ngược ra rồi hung hăng đào ra một cái mương trên mặt đất.
Bành một tiếng...
Thân hình Cẩu gia đập vào vách tường, vách tường kia đổ sụp xuống, thân hình Cẩu gia bị cắm sâu vào trong đó.
Trong lòng Minh Vương Nhĩ Ha cũng đang run rẩy.
- Tại sao phải đối xử với Thiên Thần Cung của ta như thế.
Trong lòng Minh Vương Nhĩ Ha vô cùng phiền muộn.
Chẳng lẽ cung Thiên Thần Sinh Mệnh vừa mới khôi phục xong lại sắp rơi vào cảnh hoang tàn sao?
- Lão tặc... Oan có đầu, nợ có chủ. Có việc thì chúng ta hãy đại chiến ba trăm hiệp trong cung Thiên Thần Thời Gian?
Minh Vương Nhĩ Ha chống hai tay lên vòng eo duyên dáng của mình rồi quát lên.
Cẩu gia:
- Ngớ ngẩn...
Bộ Phương trợn trừng mắt một cái.
Vân Thiên Y:
- ...
Thiên Thần Luân Hồi nhàn nhạt liếc nhìn Minh Vương Nhĩ Ha một cái.
Sau đó, bàn chân giẫm mạnh lên trên mặt đất, mặt đất cung Thiên Thần Sinh Mệnh trong nháy mắt sụp đổ.
Cùng với âm thanh ầm vang, Thiên Thần Luân Hồi xuất hiện trước mặt Minh Vương Nhĩ Ha, một chưởng vỗ mạnh xuống, đó là một chưởng đánh ra từ cánh tay Hồn Ma, chưởng phong tà ác làm cho đôi mắt Minh Vương Nhĩ Ha đều co rụt lại.
Vù...
Vô số cánh hoa bay nhanh rồi tụ lại, chặn trước người hắn ta.
Tuy nhiên, hắn ta vẫn không thể ngăn cản nổi mà bị một quyền của Thiên Thần Luân Hồi nổ tung, vô số cánh hoa bay tứ tung.
Cơ thể Minh Vương Nhĩ Ha bị đập bắt đầu vặn vẹo rồi hoá thành một bóng trắng rồi đập mạnh vào vách tường.
Vô địch!
Giờ phút này, Thiên Thần Luân Hồi gần như là vô địch.
Hai vị Thiên Thần Đương Đại hoàn toàn không phải là đối thủ của Thiên Thần Luân Hồi.
- Thực lực của ta vang dội cổ kim! Ta muốn trấn áp Chư Thiên Vạn Giới!
Đôi mắt của Thiên Thần Luân Hồi tràn ngập ánh sáng màu đỏ tươi, hắn ta ngạo mạn nói.
Bộ Phương thở ra một hơi.
Hắn nhìn Thiên Thần Luân Hồi, trong mắt có chút ngưng trọng ...
Bùm!
Chỉ trong nháy mắt, Thiên Thần Luân Hồi đã biến mất.
Khi hắn ta lại xuất hiện lần nữa thì đã ở ngay trước mặt Bộ Phương.
Cánh tay Hồn Ma đột nhiên đập xuống.
Bộ Phương giơ cánh tay Thao Thiết của mình lên mà va chạm với nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận