Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2417: Lạc Tam Nương và Tiểu U (1)

Ở trong Điền Viên Thiên Địa, thực sự là một loại dày vò.
Tiểu U không biết những gì đang xảy ra bên ngoài, đó là một cảm giác vô cùng hoang mang và hoảng sợ.
Nàng biết Bộ Phương phải đối mặt với Mặc gia, gia tộc đó quá cường đại, chỉ một người tùy ý phóng thích ra khí tức đã khiến hắn cảm thấy sợ hãi, vì vậy nàng có chút lo lắng cho Bộ Phương.
May mắn thay, Bộ Phương vẫn ổn.
Sau khi ra khỏi Điền Viên Thiên Địa, nhìn thấy Bộ Phương được bình yên vô sự, Tiểu U thở phào một hơi.
Lần trải nghiệm này cũng khiến nội tâm Tiểu U cảm nhận được tầm quan trọng của lực lượng.
Nếu nàng có đủ sức mạnh, nàng đã có thể giúp Bộ Phương.
Ôi thanh niên Bộ Phương, nhìn thấy ngươi không có việc gì thật tốt!
Khi Minh Vương Nhĩ Ha xuất hiện, hắn ta lập tức hét lên, lao đến và ôm lấy Bộ Phương, gào khóc nức nở.
Bộ Phương không nói nên lời.
Xem ra gia hỏa này ở Điền Viên Thiên Địa, ăn ngon, ngủ kỹ, lúc ra ngoài đã tràn trề tinh lực.
Không sao, mọi chuyện đã giải quyết xong...
Bộ Phương nhẹ nhàng nói.
Hắn nhìn về phía Tiểu U, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc.
Mọi người ở chỗ này, còn Cẩu gia kia đâu? Tiểu Hồ đâu?
Cẩu gia…
Tiểu U và Minh Vương Nhĩ Ha liếc nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy sự bất lực của nhau.
Ta cũng không biết, lúc qua sông trên hư không, ta và Cẩu gia đã bị cuốn trôi, cũng không biết Cẩu gia đã đi đâu …
Tiểu U nói.
Nếu Cẩu gia ở bên cạnh họ, họ sẽ không khốn khổ như vậy.
Rốt cuộc, Cẩu gia là một vị Thần Chi lĩnh ngộ Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường.
Nếu tính ra, sức chiến đấu so với Cao Đẳng Thần Chi hẳn là không có vấn đề gì.
Sau khi Cẩu gia và Tiểu Hồ rời đi, cũng không biết họ đã đi đâu.
Bộ Phương im lặng.
Nhưng thật ra hắn cũng không phải lo lắng, thực lực của Cẩu gia đương nhiên đủ để bảo vệ chính mình... với bản tính đấy của Cẩu gia, có lẽ lúc này đang thuận buồm xuôi gió ấy chứ.
Hắn thở dài một hơi.
Khóe miệng Bộ Phương hơi hếch lên.
Ừm, ta đã mở một tửu lâu ở Thần Triều này. Hôm nay là ngày đầu tiên, mấy người đến đó với ta đi.
Bộ Phương nói.
- Về sau, các ngươi có thể tu luyện trong Thần Trù Cung này, tài nguyên sẽ giao cho các ngươi đúng hạn. Các ngươi chăm chỉ tu luyện, tranh thủ tiến vào Thần Chi Chi Cảnh càng sớm càng tốt, để có sức mạnh tự bảo vệ mình.
Bộ Phương nhìn Tiểu U và nói. Đối với Minh Vương Nhĩ Ha, sức mạnh của hắn ta vẫn còn kém xa.
Cả hai cùng gật đầu.
Còn về Tiểu Hoa, con bé đã làm việc chăm chỉ trong Điền Viên Thiên Địa.
Những gì xảy ra lần này đã mang đến cho con bé một sự kích thích lớn.

Bộ Phương dẫn cả hai ra khỏi căn phòng xa hoa và đi dạo trên đường lớn của Thần Trù Cung.
Các đầu bếp xung quanh nhìn thấy Bộ Phương, vẻ mặt kỳ lạ, chỉ trỏ Bộ Phương.
Bộ Phương mặt không đỏ tim đập, vô cùng bình tĩnh.
Tiểu U và Minh Vương Nhĩ Ha đột nhiên nhìn Bộ Phương đầy nghi ngờ, tại sao mấy người này lại nhìn Bộ Phương như thế này?
Có điều gì đó xảy ra mà họ không biết sao?
Cả ba người rời khỏi Thần Trù Cung.
Bộ Phương phất tay, một chiếc chiến thuyền nổi lên, chiếc chiến thuyền này là Hạ Thiên đưa cho hắn, nói là phúc lợi của cung chủ, Bộ Phương đương nhiên sẽ không từ chối.
Chiến thuyền này rất xa hoa, hơn một chút so với chiến thuyền của Lạc Tam Nương.
Minh Vương Nhĩ Ha sững sờ, nhìn quanh bên trong chiếc chiến thuyền.
Sờ chỗ này, cọ chỗ kia.
Hắn ta chưa bao giờ nghĩ rằng trên thế gian sẽ có một chiếc chiến thuyền xa hoa như vậy.
Tiểu U cũng hơi ngạc nhiên, những chiến thuyền này hơi giống thuyền U Minh của nàng, nhưng nó xa hoa hơn nhiều so với thuyền U Minh của nàng.
Bộ Phương ngồi ở chủ vị.
Tâm thần chuyển động.
Đột nhiên, trận pháp hiện lên, tâm thần của Bộ Phương vừa động, thần thức dâng trào, trận pháp mỹ thực được khắc họa bên trong.
Sửa vài chỗ nhỏ trên chiến thuyền.
Ngồi cho vững.
Bộ Phương liếc nhìn Minh Vương Nhĩ Ha và Tiểu U.
Tiểu U gật đầu và ngồi xuống.
Minh Vương Nhĩ Ha không quan tâm, chạm tay nhẹ vào vật liệu dẻo trong chiến thuyền.
Bộ Phương giật giật khóe miệng.
Ngay sau đó,tâm thần vừa động, trận pháp hình thành.
Bùm!
Sau đó chiến thuyền có khí lãng dâng lên.
Chiếc chiến thuyền như biến thành ngôi sao băng đột ngột lao ra.
Nháy mắt chạy xa, kèm theo tiếng nổ vang.
Bên trong chiến thuyền.
Chiến thuyền chuyển động đột ngột, sinh ra lực quán tính khiến Minh Vương Nhĩ Ha ngã sấp mặt trên chiến thuyền.
Bộ Phương thích cảm giác lái chiến thuyền, máu trong người của lão tài xế sôi trào trong quá trình điều khiển.
Bên trong Triều Đô, đủ loại lầu cao mọc lên từ trên mặt đất mọc lên, vô cùng đồ sộ.
Tất cả các loại chiến thuyền bay trên bầu trời.
Tất nhiên, ngoài chiến thuyền, còn có cả Long Mã xe.
Đây đều là những phương tiện đi lại ở Triều Đô Thần Triều.
Tiểu U nhìn thấy những điều này bên ngoài qua cửa sổ của chiến thuyền, cảm thấy có chút mê hoặc.
Trong chiến thuyền.
Minh Vương Nhĩ Ha giống như một quả bóng, va trái chạm phải.
Liên tục va vào thành chiến thuyền.
Trong chốc lát, khuôn mặt hắn ta trở nên bầm tím và sưng tấy.
Thảm như vậy sao?
Chậm lại! Chậm... Chậm lại!
Minh Vương Nhĩ Ha như đang ở trong tù lao.
Nhưng Bộ Phương vẫn mặt không đổi sắc, tiếp tục điều khiển.
Khí thải của chiến thuyền phun ra, vụt lên không trung với tốc độ rất nhanh.
Hình ảnh đang biến đổi rất nhanh, trời đất quay cuồng.
Minh Vương Nhĩ Ha cảm thấy bụng cồn cào, mắt trợn trừng, chống lại cảm giác say sóng.
Tiểu U không sao, chủ yếu là do nàng đã ngồi đúng vị trí nên không bị va chạm như vậy.
Sau một hồi.
Chiến thuyền trở nên ổn định và di chuyển chậm lại.
Bỏ neo đậu trong chỗ đậu thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận