Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1482: Tiểu đội Tiên trù cố tình gây sự (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cẩu gia không thể cùng hắn tiến vào di tích, cho nên đến lúc đó Đồng gia có thể sẽ phái người xuất thủ.
Nêu như gặp phải cấp bậc tồn tại như Đồng Mộc Hà, chỉ dựa vào hắn đúng là chưa chắc đã có thể giải quyết được.
Cho nên, quả thực hắn cần phải chuẩn bị tốt một chút.
Mục Lưu Nhi cũng không ép Bộ Phương ở lại, chi là nhắc nhở Bộ Phương một chút, sau khi đưa Bộ Phương rời khỏi phủ đệ Mục gia thì quay người trở về.
Bầu trời đêm ở Tiên Thành không có một ánh sao nào, Bộ Phương đi trên đường, hài bên đèn đuốc sáng trưng.
Chậm rãi đi, Bộ Phương cảm thấy có chút hài lòng.
Trong không khí tràn ngập mùi thơm của đủ loại quà vặt, khiến tinh thần Bộ phương sảng khoái hơn một chút.
Trở lại trong tiểu điếm của Tiên trù, Bộ Phương đi vào nhà bếp, bắt đầu luyện tập trù nghệ hàng ngày.
Trảm Tiên thúc, là một loại đao công hoàn toàn mới, không giống Bá Vương Thập Tam Đao, loại đao công này chỉ có một đao một thức.
Mà một thức một dao kia cần ngưng tụ Tinh Khí Thần của toàn thân Bộ Phương, cần Tinh Thần Lực lớn để trợ giúp.
Với Tinh Thần Lực của Bộ Phương hiện nay có thể so sánh với Cảnh giới Nhị Tinh Chân Thần nhưng cũng chỉ có thể trợ giúp Trảm Tiên thức một lần…
Đối với uy lực của một đao kia, Bộ Phương cũng rất mong chờ.
Cầm Long Cốt thái đao, Khí thế trên người Bộ Phương thay đổi, đôi mắt trở nên sắc bén mười phần, Tinh Thần Lực trong tinh thần hải dường như sục sôi lên.
Tất cả Tinh Khí Thần đều hội tụ trong một đao kia
Thời giạn trôi qua.
Bộ Phương ở trong phủ đệ của Mục gia dạy đấm Hùng hài tử học trù nghệ cũng đã gần được một tháng rồi.
Trong thời gian một tháng này, Bộ Phương chính thức trở thành thần tượng của đám hài tử, ánh mắt của mỗi đứa bé nhìn Bộ Phương cũng tràn đầy kính trọng và say mê.
Kính nể đương nhiên là bởi vì trù nghệ của Bộ Phương.
Còn say mê … là vì que cay trong tay Bộ Phương.
Nói đến que cay, quả thực là một loại mỹ thực có sức hấp dẫn.
Hi Hi thích khóc nhè là người giành được phần thưởng que cay đầu tiên, thiên phú trù nghệ của Hi Hi rất cao, lại có thể chưa đến hai ngày đã nắm chắc được Lưu Tinh đao công do Bộ Phương chỉ dạy.
Điều này cũng là lần đầu tiên khiến Bộ Phương cảm nhận được thiên phú về trù nghệ kinh người của đệ tử thế gia.
Lúc Hi Hi giành được que cay, sau khi tò mò ăn một miếng.
Trong nháy mắt nha đầu thích khóc này lại khóc lớn lên, không phải vì đồ ăn quá ngon mà khóc, mà là bởi vì quá cay…
Nhưng vị cay này khiến Hi Hi vo cùng hưng phấn, khen không dứt lời.
Ăn một cây còn muốn ăn cây thứ hai nên biểu hiện cũng vô cùng tốt.
Đám Hùng hài tử còn lại dường như cũng bị que cay hấp dẫn, nhao nhao nỗ lực biểu hiển bản thân.
Trong nhất thời, bọn nhỏ trong Thảnh Tiên thục giống như được bơm máu gà tiến bộ nhanh chóng.
Lúc Mục Lưu Nhi bắt đầu khảo hạch, đều bị sự tiến bộ của bọn chúng dọa cho kêu to một tiến, hoàn toàn không dám tin.
Những hài tử này trong một tháng ngắn nhủi mà trình độ trù nghệ đã đạt tới trình độ đầu bếp trung đẳng rồi.
Phỉa biết rằng, Hi Hi nhỏ nhất trong đám nhỏ mới có sáu tuổi thôi đấy!
Ánh mắt Mục Lưu Nhi nhìn về phía Bộ Phương không bình thường, đơn giản là giống như đang nhìn thấy Thần Nhân.
Thì ra Bộ lão bản còn có một mặt thiên tài đạo sự như vậy…
Nhưng Mục Lưu Nhi không biết là, nàng chú ý đến trù nghệ của đám Hùng hài tử được năng cao, mà Bộ Phương thì lại đang quan tâm đến tiểu hài tử có thiên tài trù nghệ cao nhất, đến lúc đó tốt nhất là bắt cóc đến Tiên trù tiểu điểm làm học đồ.
Nếu như Mục Lưu Nhi biết được ý nghĩ của Bộ Phương sợ rằng mặt sẽ đen lên, cầm chuổi đuổi Bộ Phương đi.
Nàng thành tâm thành ý để cho Bộ Phương làm đạo sư nhưng Bộ Phương lại muốn bắt cóc hài tử của Mục gia bọn họ!
- Bộ lãobản, hai ngày tiếp theo chính là thời gian di tích mở ra, hai ngày này cũng không cần tới giảng bài, trở về chuẩn bị tốt một chút, tiến vào di tích cũng không phải là chuyện đùa đâu.
Mục Lưu Nhi trịnh trọng nói với Bộ Phương.
Bộ Phương hơi giật mình, thì ra bất tri bất giác đã hơn một tháng trôi qua rồi sao?
Ban ngày mở tiệm buôn bán, bạn đêm dạy bảo trêu chọc đám Hùng hài tử một chút, sau đó lại trở về luyện tập Trảm Tiên thức một chút…
Cuộc sống trôi qua như vậy cũng rất là hài lòng.
Bộ Phương có chút lưu luyến.
Đương nhiên, nếu như không phải bởi vì muốn thu hoạch được Tiên Hỏa thì Bộ Phương dự định tiếp tục sống như vậy.
- Được … Hai ngày sau ta lại đến phủ đệ của Mục gia.
Bộ Phương nghiêm túc gật gật đầu nói.
Theo đó di tích muốn mở ra.
Bầu không khí bên trong tòa Tiên Thành cũng trở nên hơi khác biệt.
Mỗi lần di tích muốn mở ra, Tiên Trù bên trong toàn Tiên Thành bình thường khó gặp được đều đi ra trà trộn.
Thậm chí ở ngoại vi cũng có thể nhìn thấy không ít Tiên trù.
Lúc này, chính là lúc dân chúng trong Tiên Thành vui vẻ bởi vì bọn hắn có thể nhìn thấy không ít Tiên trù trong truyền thuyết.
Di tích của Tiên trù giới cũng phân đẳng cấp, tiến vào Tiên trù cũng có sự khác biệt.
Giống như di tích lúc này, chỉ là di tích cấp một, tiến vào bên trong phần lớn đều là Tiên trù nhất phẩm, bởi vì thứ trong di tích không chỉ hấp dẫn Tiên trù cấp hai, đừng nói đến Tiên trù cấp ba và Lận Trù cao cấp hơn.
Những Tiên trù đẳng cấp cao này, mục tiêu của bọn họ đương nhiên là đẳng cấp cao hơn di tích cấp hai và di tích cấp ba.
Bởi vì bọn hắn cần những tài nguyên khác nhau.
Chỉ có tất cả những tài nguyên đẳng cấp cao trong di tích mới có thể thu hút bọn họ.
Tiểu đội của các đại thế gia đang chuẩn bị tiến vào di tích, chờ di tích mở ra.
Công Thâu gia, tiểu đội Tiên trù đã sớm chờ xuất phát, hơn mười vị Tiên trù mỗi vị đều giữ sức chờ đợi, Hiên Viên Hạ Huệ cùng với những Tiên trù khác đang mỉm cười nói chuyện với nhau, trong mắt có hiện lên vẻ hứng phấn.
Các tiểu đội Tiên trù của Đồng gia, Trương gia cũng đang sôi nổi chờ đợi.
Mà giờ khắc này, tiểu đội Tiên trù của Mục gia.
Một nam tử trên mặt có một vết sẹo chau mày, nhìn về phía trước người Mục Lưu Nhi.
- Thiếu Các Chủ, ngươi có ý gì đây? Không phải là thành viên của tiểu đội Tiên trù sao có thể tiến vào di tích chứ! Lão tử gia nhập vào Mục gia chính là vì tư cách tiến vào di tích, kết quả là một tên tiểu tử không gia nhập vào Mục gia mà cũng có thể đi vào di tích … Thiếu Các Chủ, ngươi đây là cố tình gây sự.
Tên mặt sẹo lạnh lùng nói.
Lời của tên mặt sẹo khiến cho thành viên của tiểu đội Tiên trù như có chung mối thù.
Những thành viên khác cũng lạnh lùng nhìn Mục Lưu Nhi.
Sắc mặt Mục Lưu Nhi hơi trắng bệch, nàng làm sao cũng không ngờ tới, tiểu đội Tiên trù nhà mình vậy mà lại không đồng ý cho Bộ Phương gia nhập.
Rõ ràng đã nói xong rồi!
- Tại sao chứ? Trước đó ở trước mặt phụ thân ta các ngươi cũng không nói như vậy!
Mục Lưu Nhi chau mày nói.
Tên mặt sẹo nhếch miệng cười một tiếng, ánh mắt liếc Mục Lưu Nhi một cái.
- Đúng vậy, chúng ta đồng ý Thành Chủ Đại Nhân … nhưng mà, hiện tại Thành Chủ Đại Nhân đã qua tầng hai của Tiên Trù giới, bây giờ làm chủ là tại hạ, tiểu đội trưởng của Tiên trù!
- Ta nói không được … thì không được! Đầu bếp phàm nhân nhân, trong có tư cách cùng bọn ta ở một chỗ tiến vào di tích!
Tên mặt sẹo lạnh lùng nói.
Sắc mặt Mục Lưu Nhi trắng bệch, thế này … nàng nên ăn nói như thế nào với Bộ lão bản chứ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận