Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1276: Cơm Chiên Trứng Phượng Hoàng (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Siêu Thoát mà hắn khổ sở tìm kiếm, không phải là để có thể tiến vào Tiên Trù Giới sao?
Hôm nay, cuối cũng cũng đã bắt được một chút hy vọng.
Lão giả có được tin tức xong cũng đã bình tĩnh trở lại, không có nói cái gì.
Về phần Tử Tôn, đó là mâu thuẫn giữa hắn với Minh Vương Nhĩ Cáp, tất nhiên, Bộ Phương sẽ không thèm quan tâm.
Sau khi xử lý xong xuôi mọi chuyện, Bộ Phương bước ra khỏi đại điện, trở về phòng của hắn.
Đã đến lúc hắn phải nghĩ cách nên làm thế nào để giải quyết tình trạng thương tích của Nghê Nhan rồi.
- Hệ thống, có cách nào có thể chữa trị Tinh Thần Hải của Nghê Nhan hay không?
Bộ Phương hỏi hệ thống.
Vốn dĩ, Bộ Phương cũng không trông chờ hệ thống có thể trả lời, hắn chỉ hỏi theo bản năng mà thôi, trong đầu của hắn vẫn đang nghĩ cách.
Tuy nhiên, nằm ngoài dự đoán của hắn, lần này, hệ thống lại trả lời.
- Muốn chữa trị những tổn thương của Tinh Thần Hải, kí chủ có thể nấu những món ăn có thể tẩm bổ cho Tinh Thần Lực, dưới đây, hệ thống đã sàng lọc ra những món ăn chữa trị cho vết thương của Tinh Thần Hải mà hiện tại kí chủ có thể nấu được.
Âm đàm thoại khô khan mà nghiêm túc của hệ thống vang lên, làm cho Bộ Phương hơi sững sờ một lúc, sau đó Bộ Phương chợt vui mừng, vẫn còn có cơ hội?
- Các món ăn chữa trị tổn thương tinh thần: Thịt Rồng Hầm Tiên Sâm, Móng Kỳ Lân, Huyền Vũ Ninh Long Cốt, Cơm Chiên Trứng Phượng Hoàng.
Trong khi Bộ Phương đang ngây người ra thì hệ thống đã đọc ra tên của bốn món ăn.
Nghe thấy tên của những món ăn này, khóe miệng của Bộ Phương không khỏi co rúm lại.
Có thể đừng ngang ngược như vậy được không, vừa há mồm ngậm miệng đều yêu cầu Thịt Rồng, Kỳ Lân...
Mẹ kiếp, đây đều là Thượng Cổ Thần Thú đấy!
Từ trước tới nay, Thượng Cổ Thần Thú mà Bộ Phương đã từng gặp được cũng chỉ một con Thao Thiết, mà cũng chỉ là Thao Thiết Chi Tâm.
Những món ăn mà hệ thống đưa ra này đều là... nằm ngoài tầm với quá mức.
Bộ Phương bụm miệng, biểu cảm trên mặt có chút rối rắm.
Đột nhiên.
Cả người Bộ Phương đều sững ra.
Cơm Chiên Trứng Phượng Hoàng... Món này hình như có thể có.
Nếu như Bộ Phương nhớ không lầm thì hình như hắn có một quả trứng Phượng Hoàng vẫn đang để ở trong nhà hàng.
Nếu như trứng Phượng Hoàng kết hợp với Gạo Long Huyết thượng hạng, Cơm Chiên Trứng Phượng Hoàng được nấu ra chắc hẳn có thể đáp ứng được yêu cầu của hệ thống, có tác dụng khôi phục Tinh Thần Hải?
Có điều là hắn lại để quả trứng Phượng Hoàng đó ở trong nhà hàng Vân Lam.
Nếu Bộ Phương muốn lấy được quả trứng đó, thì hắn cần phải đi đến nhà hàng Vân Lam.
Bộ Phương sờ lên cằm, cuối cùng không chần chừ lâu mà đưa ra quyết định.
Những việc ở Nam Cương Chi của Đế Quốc Thanh Phong gần như đã được giải quyết xong xuôi rồi.
Hắn đi tới nơi này là vì muốn để cho Nghê Nhan có thể hoàn toàn khống chế được Tinh La Thiên Bàn kia, bây giờ, Tinh Thần Hải của Nghê Nhan đang bị tổn thương, Bộ Phương cũng không có lựa chọn khác.
Lần trở lại nhà hàng Vân Lam này, vừa hay Bộ Phương có thể dẫn tiểu gia hỏa Tiểu Bát kia tới bên trong Điền Viên Thiên, ở trong đó, cuối cùng Tiểu Bát có thể dang rộng cánh, chạy nhảy thỏa thích rồi.
Nói làm là làm, Bộ Phương lôi cổ Cẩu Gia đang ngáy khò khò kia dậy, mang theo Nghê Nhan, gọi thêm cả Tiểu U rồi chuẩn bị rời khỏi Xà Nhân Đại Thành ở Huyễn Hư Linh Trạch.
Thuyền U Minh bay lên trời, Cẩu Gia ngáp một cái, những khối mỡ trên thân thể mập mạp của hắn đang rung rung, nằm ở đầu thuyền tiếp tục ngáy khò khò dưới làn gió thổi du dương.
Tiểu U thì bắt chéo hai tay lại, đứng ở trên boong thuyền một cách duyên dáng, làn gió nhẹ thổi tới làm lay động tà váy đen đang bay phất phơ của nàng.
Trên khuôn mặt thanh tú không có biểu hiện gì.
Nghê Nhan được đưa vào trong khoang thuyền của thuyền U Minh, Bộ Phương cũng ngồi xếp bằng trên boong thuyền kia.
Minh Vương Nhĩ Cáp và Tử Vân Thánh Nữ cũng ngồi ở trên đấy, một đám người ngồi quây quanh lại một chỗ.
Ầm ầm ầm!
Thuyền U Minh phóng lên bầu trời, cuốn theo minh khí dày đặc, sau đó bay vút đi tạo thành một làn sóng khí cuồn cuộn...
Gào thét một tiếng rồi bay đi thật xa.
Rất nhiều cường giả của Xà Nhân Đại Thành đều nhìn thuyền U Minh rời đi với vẻ cung kính.
Ánh mắt của Vũ Phù có chút phức tạp, nàng chắp tay trước ngực nhìn Bộ Phương rời đi, trong lòng lặng lẽ thề rằng nhất định phải nâng cao tay nghề nấu nướng của mình.
Bóng dáng của Tử Tôn xẹt ngang bầu trời như một tia chớp, đứng ngạo nghễ tại trên trời cao, sắc mặt đen như đáy nồi.
Minh Vương Nhĩ Cáp chết tiệt lại bắt cóc nữ nhi của hắn đi rồi!
Khóe miệng của Tử Tôn đều đang co giật, tức đến nỗi cả người đều run lên bần bật.
Lão đầu lão đang đứng trên bầu trời với một mớ tóc bạc trắng trên đỉnh đầu, hắn liếc mắt nhìn Tử Tôn một cái, cười khà khà rồi bắt chéo hai tay lại, ung dung rời đi.
Bị mắc kẹt ở trong cung điện bằng đồng mấy nghìn năm, lão giả cuối cùng cũng có thể thoát ra ngoài, nỗi phấn khích trong lòng không thể nói thành lời.
Bây giờ hắn không thể chờ đợi được mà muốn đi đến khắp mọi ngóc ngách trên Đại Lục, sau đó trở về Thao Thiết Cốc.
...
Thuyền U Minh đang lao vút trên bầu trời.
Khi đi ngang qua Đế Quốc Thanh Phong, Bộ Phương bảo Tiểu U dừng lại một chút, Bộ Phương trở lại trong cửa tiệm Phương Phương, nói một tiếng với mấy người Tiêu Tiểu Long và u Dương Tiểu Nghệ.
Người dân của Đế Quốc Thanh Phong thấy được thuyền U Minh trên bầu trời thì đều dồn dập quỳ xuống, thuyền U Minh kia đã cứu vớt bọn họ trong lúc nguy nan, còn cả Tiểu U, đều là nữ thần trong suy nghĩ của bọn họ.
- Ha ha ha... U Minh Nữ bị nguyền rủa lại được người ta tôn sùng như một nữ thần sao? Thật là thú vị quá đi…
Minh Vương Nhĩ Cáp thò đầu ra, nhìn cảnh tượng dân chúng đang quỳ lạy ở phía dưới, không khỏi vui mừng nói.
- Ngươi không nói thì cũng không ai bảo ngươi câm đâu...
Tiểu U liếc xéo Minh Vương Nhĩ Cáp một cái, nói với vẻ thờ ơ.
Thân hình bay lên trời, Bộ Phương lại đáp xuống trên thuyền U Minh lần nữa.
Sau khi hắn trao đổi một số chuyện và kinh nghiệm nấu nướng của mình với Tiêu Tiểu Long, thì cũng đã đến lúc rời đi.
Tiểu U nhẹ gật đầu, tâm thần khẽ động, thuyền U Minh lập tức vang lên tiếng nổ, hóa thành một luồng ánh sáng màu đen, xé toạc bầu trời.
Mặc dù, tốc độ của thuyền U Minh rất nhanh, nhưng khoảng cách giữa Nam Cương Chi tới Thiên Lam Thành ít nhất mấy vạn dặm, còn phải mất thêm một khoảng thời gian nữa mới tới được đó.
Trong khoảng thời gian chờ thuyền bay này, một đám người ngồi vây quanh trên boong thuyền U Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận