Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1767: Lời tiên đoán của Đại Tế Ti (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Từ trước tới nay, Cảnh Diên chưa bao giờ nghĩ tới, lại còn có một đồ ăn ngon như vậy.
Loại mùi vị thơm ngon này hoàn toàn không giống với vị ngon của đồ ăn.
Cảm giác lạnh buốt khi cho vào miệng, trong nháy mắt đã lan ra khắp toàn bộ cơ thể của nàng, cảm giác mềm mịn, mùi sữa đậm đà, hương vị tràn ngập hàm ý đặc biệt đó làm cho nàng hoàn toàn chết lặng.
- Tại sao có thể ngon như vậy!
Cảnh Diên đang cầm chiếc bát sứ thanh hoa, ngậm thìa bạc trong miệng, cả người đều thất thần đứng im một chỗ.
Ánh mắt của nàng trở nên có chút phức tạp.
Sau khi ăn thử một miếng đồ ăn của Bộ Phương, nàng mới hiểu được tại sao mấy người Xích Ti lại nói rằng món ăn của nàng trở nên bình thường rồi...
Mà trên thực tế, món ăn của nàng thực sự rất bình thường so với món ăn này.
Không mùi vị làm người ta cảm thấy kinh ngạc, cũng không có cảm giác có thể lưu lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người khác.
Đó là một món ăn bình thường đã góp phần vào thất bại của nàng.
Tuy nhiên... Nàng đã rất cố gắng rồi.
Nàng đã dành hết tâm huyết và sức lực của mình vào việc nấu các món ăn, nàng đã làm hết trong khả năng có thể của mình.
Nhưng mà... kết quả vẫn giống như vậy.
Nàng thua rồi.
Quả thực nàng không có đủ tư cách để tiếp tục nấu ăn cho Nữ vương bệ hạ với loại trình độ như thế này.
Cầm chiếc bát sứ thanh hoa, lại tiếp tục dùng thìa bạc múc thêm một muỗng kem lên, bỏ vào trong miệng.
Hương vị của kem tan chảy khiến cho nước mắt của Cảnh Diên không ngừng rơi xuống.
Tuy rằng, viên kem này của Bộ Phương không được trang trí bằng bất cứ kỹ thuật cắt tỉa nào, thế nhưng... Cho dù chỉ là một viên kem, nhưng cũng đủ cho Cảnh Diên thưởng thức được mùi vị thơm ngon ẩn chứa bên trong đó.
Cũng làm cho nàng biết được sự chênh lệch giữa nàng và Bộ Phương.
Xích Ti cảm thấy hơi hốt hoảng khi nhìn thấy Cảnh Diên rơi nước mắt.
Lâm Đại Mỹ và Hắc Mộc cũng bất giác đứng dậy, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Một bên là vinh quang của đầu bếp trong Thần Nữ Thành, một bên là Bộ Phương làm ra món kem ngon tuyệt.
Cảnh Diên đang khóc thút thít, bọn họ cũng không biết nên nói gì.
Bộ Phương nhìn Cảnh Diên bằng ánh mắt hờ hững.
- Ngon không?
Bộ Phương hỏi.
Cảnh Diên ăn kem viên, hốc mắt đỏ bừng, chiếc mũi cũng đỏ ửng lên, khẽ gật đầu ừ nhẹ một tiếng.
Nếu nói không ngon thì thật sự trái lương tâm quá.
Cảnh Diên nói không nên lời.
Trên thực tế, món kem này thực sự nằm ngoài sức tưởng tượng của nàng, cắn một miếng dường như khiến nàng nhớ đến sự ngây thơ và tươi đẹp lúc trước khi vừa mới bắt đầu học nấu ăn.
- Vậy thì đừng khóc, ăn đồ ăn ngon thì phải vui vẻ chứ.
Bộ Phương nhìn Cảnh Diên nói.
Cảnh Diên hít một hơi thật sâu, sau đó nhìn Bộ Phương.
- Ngươi nói Trù Đạo Chi Tâm của ta không ngưng tụ, vậy ngươi có thể nói cho ta biết làm thế nào mới có thể ngưng kết được không?
Cảnh Diên hỏi, lúc này, nàng đã mang theo thái độ học hỏi mà hỏi Bộ Phương.
Người xung quanh đều không nói gì.
Sự thất bại của đầu bếp Cảnh Diên khiến cho rất nhiều người trong số bọn họ đều đang choáng váng.
- Trù Đạo Chi Tâm là sự hiểu biết của ngươi về trù đạo, kiến thức về trù đạo rất vô vàn, nếu ngươi muốn đi con đường này thì ngươi phải kiên định với hướng đi mà mình đã chọn, kỹ năng nấu nướng của ngươi lúc trước vẫn luôn dừng lại mà không tiến bộ được, là vì ngươi vẫn chưa tìm được lối đi riêng cho mình, mục tiêu của ngươi chỉ là làm đầu bếp chính nấu nướng cho vương tiệc, thế nhưng một khi mục tiêu này không còn nữa, ngươi sẽ trở nên mờ mịt, chỉ có thể nấu nướng đồ ăn một cách không có mục đích. Những món ăn như vậy sẽ thiếu mất sự tinh túy, cũng như thiếu đi một phần chấp niệm.
Bộ Phương nói.
Xích Ti mím đôi môi đỏ mọng nhìn Bộ Phương, như đang suy nghĩ điều gì đó.
Lâm Đại Mỹ thì cảm thấy mông lung.
Nhiều người xung quanh cũng đều nghe không hiểu gì cả.
Đương nhiên, bọn họ có hiểu hay không không quan trọng, quan trọng là... Cảnh Diên có thể hiểu được.
Ánh mắt của Cảnh Diên mê mang trong chốc lát, sau đó mới từ từ trở nên vững vàng.
Nhìn thấy dáng vẻ này của nàng, khóe miệng của Bộ Phương không khỏi hơi giật giật.
- Nói cho ta nghe xem, ngươi cảm thấy phương hướng trù đạo của mình... là gì?
Bộ Phương nhìn Cảnh Diên, chậm rãi nói.
Cảnh Diên ngẩn ngơ.
Nàng nhìn xung quanh một chút, rồi cúi đầu nhìn xuống hai viên kem trong bát sứ thanh hoa, loại cảm giác tốt đẹp sau khi ăn một miếng đột nhiên hiện lên từ sâu trong tận đáy lòng kia khiến cho ánh mắt của nàng dần dần trở nên kiên định, hai tay nàng bưng chiếc bát sứ thanh hoa thật chặt, hít một hơi thật sâu rồi nhìn về phía Bộ Phương.
- Ta muốn học cách làm kem...
Cảnh Diên nhìn Bộ Phương, nói một cách chân thành.
Nàng có chút thận trọng như thể sợ Bộ Phương không vui.
Câu trả lời của đối phương, dường như không nằm ngoài dự đoán của Bộ Phương, bất kỳ nữ đầu bếp nào cũng muốn học cách làm kem của hắn sau khi được nếm thử món kem ngon tuyệt này.
Hẳn là Cảnh Diên cũng hiểu được rằng, nếu như Bộ Phương rời khỏi Thần Nữ Thành, thì loại đồ ăn thơm ngon này có thể cũng sẽ biến mất.
Sự biến mất của một món ngon giống như cây kem này là một thảm họa đối với Thần Nữ Thành.
Chỉ vừa mới ăn một miếng kem, mà Cảnh Diên đã yêu thích món ngon này một cách sâu sắc.
Nàng cảm thấy rằng mình nhất định phải học cách làm kem.
- Muốn học sao, cũng được thôi... vậy thì hãy làm đầu bếp học việc của ta đi.
Bộ Phương giật giật khóe miệng, bắt chéo hai tay sau lưng nhìn Cảnh Diên mà nói.
Cảnh Diên sửng sốt.
Tất cả mọi người ở xung quanh cũng đều giật mình.
Vậy mà Bộ Phương lại không từ chối?
Xích Ti nhíu mày thật chặt.
Nàng nhìn Bộ Phương với vẻ có chút không hài lòng.
Cảnh Diên là đầu bếp của Xuân Phong Các, làm sao có thể trở thành đầu bếp học việc của một nam nhân được chứ...
Loại chuyện như thế này...
- Ta đồng ý!
Giọng nói của Cảnh Diên vang lên một cách vô cùng chắc nịch, khiến cho đồng tử của Xích Ti bất ngờ co rụt lại, nhìn về phía nàng với vẻ không thể tin nổi.
Làm sao có thể, sao Cảnh Diên có thể đồng ý với yêu cầu như vậy?
- Ta chấp nhận làm đầu bếp học việc của ngươi, ta muốn học cách làm kem!
Cảnh Diên nói một cách nghiêm túc.
Cảnh Diên nói xong những lời này, cảm thấy như thể đã trút được gánh nặng, khí tức trên người đột nhiên thay đổi, càng ngày càng trở nên ngưng thực hơn.
Tiếng tim đập thình thịch vang lên, tựa như vọng ra từ trong cõi vĩnh hằng.
Trù Đạo Chi Tâm... Ngưng thực rồi!
Lúc này, khí tức của Cảnh Diên dường như đã thay đổi một cách chóng mặt.
Bây giờ, Cảnh Diên đã trở thành một Tiên Trù.
Thực ra, chẳng qua nàng chỉ thiếu một niềm tin vững chắc mà thôi.
- Tốt lắm, nếu đã như vậy, thì ngươi theo ta học nấu ăn đi, tuy nhiên, việc quan trọng nhất vẫn là phải hoàn thành vương tiệc trước đã.
Bộ Phương nói.
Không hề nghi ngờ gì nữa, Bộ Phương đã giành được chiến thắng trong cuộc thi nấu ăn lần này và lấy được tư cách nấu nướng cho vương tiệc.
Mà mặc dù Cảnh Diên bị thua, nhưng cũng sẽ làm trợ thủ Bộ Phương để cùng nhau hoàn thành việc nấu nướng cho vương tiệc.
Những người xung quanh đều đang nhìn Bộ Phương bằng ánh mắt có chút phức tạp.
Đương nhiên, thứ mà bọn họ tò mò nhất vẫn là mùi vị của kem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận