Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3063: Hồn Thần một tay (1)

Hồn Thần?
Khóe miệng Bộ Phương giật một cái lại liếc nhìn Tiểu Loli ở bên cạnh một chút. Không phải Tiểu Chú bị sắc sữa rồi chứ? Lão đại như Hồn Thần tỉnh rồi sao? Nhưng mà…
Ánh mắt Bộ Phương nghiêm túc suy nghĩ, khả năng lớn là Thiên Thần Luân Hồi, dù sao thì linh hồn lúc trước ở trong thân thể Ai Tư Lạp cũng là Thiên Thần Luân Hồi. Nhưng tại sao Thiên Thần Luân Hồi lại muốn cứu A Hồn? Thậm chí còn không tiếc quay trở lại Thành Hư Vô mà ban đầu hắn muốn chạy trốn? Vì sao? Đây cũng chính là điểm mà Bộ Phương cảm thấy nghi ngờ.
Trong hư không, thân thể Ai Tư Lạp rách ra thành hai nửa, một bóng người xuất hiện. Sợi tóc màu đen, vô cùng rậm rạp, xõa trên bờ vai. Phía trên sợi tóc vẫn còn dịch nhờn, nhìn vô cùng buồn nôn.
Tiếng thở dốc rõ ràng vang vọng khắp nơi.
Tất cả mọi người dừng động tác lại, kinh hãi nhìn chằm chằm hư không. A Hồn thì có chút mê mang, nàng cứ nghĩ là mình chết rồi, không ngờ nàng còn có thể sống sót!
Tròng mắt của nàng di chuyển nhìn về phía bóng người trước mặt. Sức mạnh Tội Ác lan tràn, giống như một con rắn quấn quanh thân thể hắn.
Người này chậm rãi ngẩng đầu lên. Không có khuôn mặt, không có chân, không có một cánh tay, chỉ có một cánh tay đơn độc. Tình huống này khiến cho tất cả mọi người đều kinh hãi.
Chuyện này là thế nào, không có mặt, chỉ độc một cánh tay. Tên này là thế nào đây?
Một tiếng nổ vang lên, bao phủ khắp nơi. Thân hình Hầu Tước Lãng Cổ nện xuống đất, trong miệng hắn tràn đầy máu tươi. Hắn hóa thành hình người, lăn lộn kêu gào trên mặt đất.
Công Tước Mộng Yểm và Công Tước Vân Lan đều hít sâu, người này từ đâu tới? Công Tước Thiên Liên thì lại thả lỏng một hơi. A Hồn không chết, vẫn còn ở Thành Hư Vô.
- A Hồn… đi nhanh đi.
Công Tước Thiên Liên nói ra. Thân hình nàng lại lần nữa hóa thành cánh hoa bay tán loạn, quấn chặt lấy hai vị Công Tước. Công Tước Vân Lan và Công Tước Mộng Yểm anh dũng xuất kích, Thiên Liên liên tục ho ra máu.
Trong hư không, bóng người một tay kia phóng ra một tia. Mặc dù không có khuôn mặt nhưng mọi người vẫn cảm nhận được áp lực lớn tới từ phía hắn, trong lòng nhiều người đều trầm xuống.
Thương thế của Hầu Tước Lãng Cổ hồi phục rất nhanh, dù sao hắn cũng là Thánh Nhân Hỗn Độn. Hắn đứng lên, sợ hãi nhìn người không mặt một tay kia. Chỉ có hắn là rõ, trong nháy mắt vừa rồi người kia đã bộc phát khí tức khủng bố tới mức độ nào! Có vẻ còn mạnh hơn Công Tước!
Mấy quý tộc tu vi Thánh Nhân Đại Đạo híp mắt. A Hồn bây giờ yếu đuối thậm chí còn như tầng thứ Thánh Nhân Đại Đạo, bọn hắn có cơ hội khắc chế nàng.
Tinh thần nhất động, mấy quý tộc kia bắn ra phóng về phía A Hồn.
Ánh mắt Hầu Tước Lãng Cổ co rụt lại, còn chưa kịp ngăn cản. Tất cả mọi người đều hít vào hơi lạnh, đôi mắt thít chặt. Bộ Phương thì nhướng mày, ngẩng đầu nhìn nam tử không mặt trong hư không kia. Người kia mang đến cho Bộ Phương cảm giác khí tức kiềm chế tới cực hạn.
Uỳnh!
Mấy quý tộc Thánh Nhân Đại Đạo tới gần, khí tức trùng thiên. Nhưng mà lúc áp sát, thì nam tử không mặt một tay kia giơ lên, nhẹ nhàng đánh về phía trước… Thân thể mấy Thánh Nhân Đại Đạo kia nổ tung hóa thành máu thịt bay đầy trời. Thậm chí cả tàn hồn cũng vỡ nát, rồi bị nam tử kia hút vào.
Một chiêu? Chỉ một chiêu thôi có thể nhẹ nhàng đánh chết đám Thánh Nhân Đại Đạo này? Đơn giản như đập chết một con ruồi? Rốt cuộc người này là ai?
Thậm chí đến ba Đại Hồn Chủ đang bị giam cầm ở phía xa cũng phải rùng mình nghi hoặc. Bởi vì bọn hắn cũng không biết người trước mặt này là ai! Nhưng mà nếu cứu A Hồn thì chắc cũng đứng về phía bọn hắn!
A Hồn kinh ngạc liếc nhìn người trước mắt.
Hắn không có ngũ quan trên mặt, nhúc nhích một hồi như là ợ một hơi no nê. Sau đó hắn giơ tay lên xoa xoa đầu A hồn, động tác vô cùng dịu dàng và cưng chiều.
Thân thể A Hồn nhất thời chấn động mạnh. Ngay sau đó vành mắt nàng đỏ bừng, nước mắt cuồn cuộn trào ra.
- Đại… đại nhân…
A Hồn nghẹn ngào kích động. Cảm giác quen thuộc này chắc chắn nàng không cảm nhận sai. Khí tức của người đã từng đưa nàng đi tới nơi có phong cảnh đẹp nhất trong Vũ Trụ Hồn Ma, đã từng mang tới ánh sáng khi nàng chìm trong sự tối tăm mịt mù, làm sao mà nàng nhận lầm được!
Tuy khí tức đã suy yếu đi không ít, thậm chí ngũ quan và thân thể đều biến mất nhưng nàng nhận ra!
A Hồn gọi đại nhân? Trong nhà tù Hư Vô, ba Đại Hồn Chủ ngây ra như phỗng, ngay sau đó thân thể run rẩy kích động không nói rõ chữ.
- Đại nhân?
- Hồn Thần đại nhân?
- Thực sự là đại nhân sao?

Ba Đại Hồn Chủ thậm chí còn có cả đám Hồn Ma ở phía xa cũng vô cùng kích động. Đám cường giả Thành Hư Vô thì giật mình. Ánh mắt của Công Tước Thiên Liên thít chặt lại, sau đó nàng trở nên lạnh lùng vô cùng.
Tới rồi… người này cũng tới rồi!
Công Tước Mộng Yểm híp mắt.
- Ngươi chính là cái tên lúc trước đã chạy trốn?
Lúc trước Nữ Vương có hạ lệnh cho nàng truy sát hắn, đáng tiếc là được một cường giả ở Vũ Trụ Hồn Ma cứu đi. Thực lực của cường giả kia thật sự quá mạnh. Tên này thế mà lại trở về, bên trong còn có một quái vật chui ra.
Uỳnh!
Thân thể Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp đột nhiên lóe lên, xuất hiện bên cạnh Bộ Phương, sắc mặt của cả hai đều vô cùng nghiêm trọng. Tiểu Bạch và Tiểu Hồ cũng nhao nhao tụ họp lại.
- Làm sao?
Bộ Phương nhìn Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp, còn có cả Tiểu Hồ đang xù lông, nhíu mày.
- Tên này chính là chủ nhân của cánh tay một chưởng vỗ nát Hỗn Độn, đập sập Cung Thiên Thần! Khí tức này giống như đúc, chúng ta không nhận lầm đâu!
Bộ Phương sững sờ, sau đó hít sâu một hơi. Hắn đã sớm đoán ra được người đánh một chưởng về phía Hỗn Độn, đập nát Cung Thiên Thần chính là Hồn Thần.
Nhưng thật sự tên không mặt một tay trước mắt chính là Hồn Thần sao? Nếu thật sự là như vậy thì hỏng bét rồi! Thiên Thần Luân Hồi chắc lại bị Hồn Thần thức tỉnh ý chí nuốt chửng đến cái cặn cũng không còn nữa.
Hồn Thần là sự tồn tại như là Nữ Vương Nguyền Rủa. Tuy Tiểu U đã kế thừa ý chí của Nữ Vương ngồi lên vương tọa nhưng bây giờ nàng vẫn chưa thể đối mặt được với Hồn Thần!
Trên bầu trời, A Hồn khóc không ngừng, giống như kìm nén lâu rồi mới được phóng thích.
- Đại nhân rốt cuộc cũng trở về.
A Hồn khóc vô cùng thương tâm. Nam tử không mặt kia xoa đầu nàng, vô cùng dịu dàng.
Sắc mặt Công Tước Thiên Liên trắng bệch, vô cùng tuyệt vọng. Nữ Vương Nguyền Rủa ngủ say không tỉnh, bọn họ làm sao có thể ngăn cản được Hồn Thần đây?
Nàng vẫn luôn cảm thấy chỉ có A Hồn mới cả thể là người thừa kế thích hợp nhất để Hồn Ma không tấn công vào đây. Dù cho bây giờ nàng có dẫn đại quân Hồn Ma vào. Nhưng chỉ cần A Hồn không chết thì Thành Hư Vô vĩnh viễn không bị tiêu diệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận