Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1029: Lạt Điều trong tay, ta có cả thiên hạ! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Năng lượng đầy màu sắc đang tiêu tán, nhưng theo nhịp đập của trái tim Thao Thiết, nó không ngừng dâng trào.
Tất cả mọi người bị hành động của Bộ Phương làm cho kinh ngạc đến ngây người, bởi vì người sáng suốt đều có thể nhìn được, tâm Thao Thiết muốn dung hợp thành một thể với Bộ Phương.
Dung hợp với trái tim của Linh Thú Thượng Cổ, dù sao cũng có thể thu được lợi ích đáng kể, không chừng có thể thu hoạch được Huyết Mạch Thần Thú, thu hoạch được huyết mạch chi lực trong truyền thuyết.
Huyết mạch chi lực! Đây là thứ quý giá nhất của một loại vật. Huyết mạch chi lực của một Thần Thú bình thường không phải trân quý bình thường mà là vô cùng trân quý. Thu hoạch được cũng là vô cùng may mắn rồi.
Nhưng người trước mắt này, sống sờ sờ giao loại may mắn đó ra.
Tiểu Nha và Tiểu Hoa ngồi trên đài cao, hai đôi chân trắng nõn.
Tiểu Hoa nghiêng đầu tựa vào Tiểu Nha, trên mắt cũng toát ra vẻ kinh ngạc nhìn lấy Bộ Phương. Trong đôi mắt có cái gì đó lóe lên rồi nhanh chóng biến mất.
Người kia thế mà lại từ chối dung hợp với tâm Thao Thiết?
Phải biết đây là thứ mà bao nhiêu người mơ ước.
Bộ Phương này lấy trái tim Thao Thiết ra, khuôn mặt vô cùng tái nhợt, trong đôi mắt còn có vẻ mệt mỏi.
Tâm Thao Thiết đã dung hợp được một nửa, bị hắn túm ra sống sờ sờ, điều này cũng gây đến tổn thương cực lớn với hắn. Huống hồ lúc ở trong Tinh Thần Hải hắn còn điều động Tinh Thần Lực, bóp nát linh tính của tâm Thao Thiết!
Giờ phút này Bộ Phương cảm thấy vô cùng mệt mỏi, chỉ muốn trở lại phòng mình, nằm trên giường ngủ.
Nhưng mà hắn vẫn còn việc chưa làm xong.
Trái tim Thao Thiết đang giãy dụa, nhảy nhót không thể hoàn thành dung hợp, muốn chạy đi.
Tuy nhiên, ánh mắt Bộ Phương lạnh lùng hơn nhiều, linh khí trong lòng cảm thấy tuyệt đối không có ý tốt tốt.
Tuy là dung hợp với tâm Thao Thiết có nhiều lợi ích nhưng cả người sẽ bị khống chế, Bộ Phương tuyệt đối không cho phép chuyện đó xảy ra!
- Hệ thống, nếu ta dung hợp tâm Thao Thiết sẽ có kết quả gì?
Bộ Phương nén cơn buồn ngủ, hỏi hệ thống.
Hệ thống yên lặng một lúc mới mở miệng.
- Tâm Thao Thiết là trái tim của Thần Thú Thượng Cổ, một khi dung hợp sẽ có được huyết mạch Thao Thiết, thực lực mạnh mẽ, sự cải thiện của nó sẽ không bị giới hạn bởi hệ thống.
- Điểm xấu thì sao?
Bộ Phương hỏi.
- Sau khi dung hợp với tâm Thao Thiết, tâm trí chủ ký sinh sẽ bị tâm Thao Thiết ảnh hưởng. Hơn nữa sẽ có hạn chế. Muốn tiến đến thành tựu Trù Thần càng gian nan, muốn đi bước cuối cùng này khó như lên trời, tỉ lệ thất bại là 99%, một khi thất bại, sống chết khó nói.
Hệ thống lạnh lùng nghiêm túc nói ra, âm thanh quanh quẩn trong đầu Bộ Phương, làm cho thân thể hắn cứng ngắc.
Ngay sau đó, Bộ Phương thở phào một hơi.
Quả nhiên, không có cái gì tốt hơn là chính mình.
Lòng Bộ Phương bỗng nhiên cảm thấy có chút may mắn, ta chính là ta, ta là tốt nhất!
Bộ Phương trầm mặc, sau đó nhìn tâm Thao Thiết ở trong tay, khóe miệng kéo lên.
Ý chí hơi chuyển động, khói đen quấn lên, nồi Huyền Vũ hiện lên trước mặt hắn.
Định để trái tim Thao Thiết vào trong nồi Huyền Vũ, rồi chuẩn bị thu hồi lại.
Rống!
Lòng đất rung động, liên tục rạn nứt.
Một cánh tay to thô duỗi ra từ trong lòng đất, hung hăng đập phá, mặt đất đều sụp đổ, giống như có một thứ gì vô cùng kinh khủng đã thức tỉnh.
Tiểu Hoa ngồi thẳng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào vết nứt kia, nhìn thấy một thứ mạnh mẽ leo ra.
Mắt rắn co rụt lại, nhìn chằm chằm.

Con ngươi Tử Tôn di chuyển, nhìn về phía Bộ Phương ở xa.
Tâm Thao Thiết chưa bị dung hợp, hắn thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần tâm Thao Thiết chưa bị nuốt xuống vậy hắn vẫn còn cơ hội.
Nếu như có thể dung hợp tâm Thao Thiết, luyện ra Huyết Mạch Thần Thú, tu vi của Tử Tôn hắn nhất định sẽ đột phá, nâng cao một bước. Giành lấy một vị trí trong các sự kiện sắp tới.
Hắn muốn đập nát cái con rối làm vướng chân hắn, nhưng lại xuất hiện một bóng người ngăn đòn của hắn lại.
Mấy tên yếu ớt bây giờ đều như vậy à?
Đôi mắt Tử Tôn di chuyển, rơi vào người anh tuấn trẻ tuổi trước mặt.
Nhìn một hồi, trong lòng đột nhiên run lên.
Tiểu tử kia có vẻ không tầm thường.
Đôi mắt đen thâm thúy kia như bầu trời đêm…
Tóc đen rủ xuống rối tung, giống như muốn xé toạc hư không!
- Ngươi lại là ai?
Tử Tôn lạnh lùng mở miệng.
Đôi mắt hắn rơi vào cái thứ đen như cục than ở trên tay đối phương, đây là cái loại Thần Khí gì? Lại có thể ngăn cản được một chưởng của hắn?
Mặt mũi Minh Vương Nhĩ Cáp đầu vẻ u buồn, hắn cũng không muốn ra tay. Nhung hắn không thể nào mặc cho cái tên kia đập nát cái cục sắt kia được.
Dù sao thì cục sắt kia cũng là vệ sĩ riêng của Bộ Phương, nếu như cứu được không chừng Bộ Phương có thể đổi cho hắn mấy cây Lạt Điều.
Minh Vương Nhĩ Cáp nghĩ thông rồi, hắn không làm ra được Lạt Điều, làm xong nhìn như cục gạch. Tuy không ăn được nhưng vẫn có thể làm được chuyện khác.
Vẫn là Bộ Phương kia lợi hại, có thể làm ra được Lạt Điều thơm nức như vậy.
Tưởng tượng một cây Lạt Điều đưa vào miệng, lỗi mũi Minh Vương Nhĩ Cáp đều nở ra, trong mắt lóe lên sự mê ly.
- Cái cục sắt nhỏ này, ngươi không thể phá hủy.
Minh Vương Nhĩ Cáp che lại nửa khuôn mặt nói ra.
Khóe miệng Tử Tôn giật giật, tên này từ đâu tới, có thể nói chuyện nghiêm túc được không?
Hít sâu một hơi.
Tử Tôn nhanh như chớp đá ra, muốn đá bay người kia đi.
Thế nhưng rất nhanh, hắn đã ngây người.
Bởi vì vừa lúc chân hắn nâng lên đã bị người thanh niên anh tuấn kia dùng cục than trong tay gõ gõ.
Hoàn toàn bị áp chế lại.
Sao cái cục than đen kia có thể dùng làm Thần Khí?
Trong lòng Tử Tôn lại một lần nữa kinh ngạc!
Rống!
Nhưng mà mặc kệ nó là Thần Khí gì, nếu muốn ngăn cản hắn có được tâm Thao Thiết, thì nhất định phải chết!
Tử Tôn rống lên một tiếng, khí tức trên người đột nhiên bộc phát khủng bố.
Ngay sau ném ra mấy trăm quyền, nổ vang vọng, không gian xung quanh đều rung động.
Sợi tóc Minh Vương Nhĩ Cáp tung bay, cục gạch đen trong tay cũng nhanh chóng được huy động.
- Ta cản, ta cản, ta cản…
Đông đông đông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận