Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1337: Bản tôn là Ma Oa, không phải là ễnh ương lớn! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ầm!
Mặt hồ bỗng có nước văng tung tóe, bắn lên cao!
Sau đó, nước hồ bắn lên trời cao rồi bỗng dưng ào ào rơi xuống giống như một trận mưa tầm tã.
Khai Dương Thánh Chủ lơ lửng ở trên hư không, cả thân thể đỏ thẫm, trên thân thể có khí nóng bốc lên.
Khí nóng cuồn cuộn, nước hồ rơi vào người hắn nháy mắt đều bị bốc hơi đi mất.
- Nóng quá! Nhưng... sảng khoái quá!
Thánh Chủ Khai Dương há miệng gầm thét, từng sợi tóc giống như mũi tên sắt muốn xuyên thủng xé rách hư không.
Phía sau đầu hắn ta còn hiện lên một vòng tròn màu vàng.
Bùm!
- Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt! Ộp! Con kiến hôi mà cũng dám phản kích à!
Ma Oa Ma Chủ lao ra khỏi hồ, há miệng gầm thét, hai má đột nhiên phồng lên, quanh thân có thủy long uốn lượn xoay tròn.
Tâm niệm vừa động, thủy long xoay tròn đã giảo sát về phía Khai Dương thánh chủ.
Đối mặt với một chiêu trước đó đã từng nghiền ép bức hắn vô cùng khó chịu, giờ phút này Khai Dương thánh chủ thống khoái cưởi to.
Một quyền đánh ra, như Liệt Nhật phát sáng.
Thủy long ngay lập tức nổ tung.
Chân giẫm lên hư không, không khí nổ nát, thân hình hắn giống như thuấn di xuất hiện bên cạnh Ma Oa Ma Chủ.
- Thời gian của rượu Hoàng Tuyền Nại Hà có hạn, phải tốc chiến tốc thắng!
Hai mắt Khai Dương thánh chủ đỏ bừng, trong mũi có hơi nóng dâng lên trào ra.
Bùm bùm bùm bùm!
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Khai Dương Thánh Chủ dường như đã biến thành một cái máy bay chiến đấu hình người.
Liệt Dương Quyền không ngừng oanh kích đánh ra, Ma Oa Ma Chủ hoàn toàn không thể ngăn cản, liên tục bị oanh kích trúng!
Thân thể Ma Oa rơi nện vào trong hồ nước, Khai Dương Thánh Chủ điên cuồng hét lên, giống như dã thú nổi giận nhảy vào trong hồ nước.
Hồ nước nổ tung, không ngừng bốc hơi!
Ven hồ Lạc Nhật.
Một con cá sấu khổng lồ với thần sắc hốt hoảng từ bên trong bò ra... lắc lắc mông nhân cơ hội chạy trốn, lập tức rời xa hồ Lạc Nhật.
Diêu Quang Thánh chủ đang tao nhã thưởng thức một ngụm rượu Hoàng Tuyền Nại Hà của Bộ lão bản, khuôn mặt trắng nõn lập tức chuyển sang đỏ bừng, đôi mắt trở nên mê ly, cặp môi đỏ mọng cong lên, khẽ liếm môi, thân hình chợt động, giết về phía Ma Ưng Ma Chủ trên bầu trời.
Vút vút vút!
Từng dãi lụa trắng giống như trường thương đâm xuyên thủng hư không, Ma Ưng Ma Chủ vốn định cất cánh bay đi hít sâu một hơi, lập tức bị dây dưa giữ lại!
Ánh mắt của Ma Ưng Ma Chủ co rút lại, kêu lên một tiếng, ngay sau đó, tốc độ bộc phát giết thẳng về phía Diêu Quang Thánh Chủ.
Nữ nhân uống rượu vào, không hề cảm thấy sợ hãi!
Tay của Diêu Quang Thánh Chủ run lên, nghìn vạn dãi lụa trắng rơi xuống. Chân của Diêu Thánh Chủ giẫm lên dãi lụa trắng như giẫm lên cầu vồng, lập tức giết đến.
Cả hai chiến đấu với nhau, thực lực ngang nhau, không phân biệt được cao thấp.
Đám thánh chủ vốn còn đang bị nghiền ép, phút chốc giống như xoay người làm chủ, lại còn có lực lượng tương đương với đám ma chủ, thậm chí... Còn có thể trực tiếp nghiền ép!
Đám Ma Chủ rất nhanh đã phát hiện ra có điều gì đó không ổn, tu vi của những Thánh Chủ này không ngừng tăng mạnh, làm cho bọn họ cảm giác có chút kỳ lạ.
Khí tức suy yếu của Ma Nhãn Ma Chủ cũng khiến họ giật mình sợ hãi.
Vì vậy, rất nhiều Ma Chủ đều không muốn ham chiến, bắt đầu từ từ rời khỏi chiến trường.
Đám thánh chủ cũng không có cách nào khác.
Mặc dù uống rượu Hoàng Tuyền Nại Hà có thể làm cho sức chiến đấu của bọn họ bùng nổ gấp mấy lần, nhưng muốn giữ chân những Ma Chủ này lại vẫn như cũ có chút khó khăn, đối phương đã muốn chạy trốn, bọn họ cũng không thể giữ lại được.
Có Ma Chủ trả giá lớn liều mạng trọng thương cũng muốn bỏ trốn, thảm bại của Ma Nhãn Ma Chủ đã làm cho những Ma Chủ này đánh hơi được ẩn ý đáng sợ.
Vốn dĩ lần này bọn họ đến tấn công Thao Thiết Cốc trong lòng vẫn còn có chút không nắm chắc, dù sao ngay cả Ma Chủ tối cường ở chỗ này cũng phải ngạc nhiên kia mà.
Bọn họ tự nhiên cũng phải cẩn thận.
Trong Thao Thiết tửu lâu.
Minh Vương Nhĩ Ha có vẻ hơi sầu muộn đang ngậm một thanh que cay, lại còn không ngừng phun ra nuốt vào.
Cẩu Gia thì lại lẩm bẩm một tiếng, nghiêng đầu, nằm dưới tàng cây Ngộ Đạo.
Tiểu Hoa ngoan ngoãn ngồi xếp bằng, toàn thân có linh khí quấn quanh.
- Thiếu niên Bộ Phương, hiện tại các Thánh Chủ trong Thao Thiết Cốc này hẳn là đều đã uống rượu Hoàng Tuyền Nại Hà của ngươi, sức chiến đấu bạo tăng. Những Ma Chủ kia có thể có chút rắc rối...
Mặc dù Minh Vương Nhĩ Ha đang phun ra nuốt vào que cay nhưng vẫn có thể cảm ứng được tình hình trên chiến trường. Bộ Phương hỏi:
- Ồ, vậy tiếp theo thế nào?
Những chén rượu Hoàng Tuyền Nại Hà đó, quả nhiên đều bị những Thánh Chủ này tráo đổi, những Thánh Chủ này trước đó cũng không có uống, ngược lại đến lần đại chiến này mới lấy ra uống.
Hiển nhiên, những Thánh Chủ này đúng là coi trọng tác dụng bạo tăng sức chiến đấu của Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà.
Điều này làm cho Bộ Phương có chút ưu thương, rượu của hắn trọng yếu nhất không phải là hiệu quả này, mà là hương vị thơm ngon của rượu...
- Đúng rồi, Thiếu niên Bộ Phương, bổn vương quên nói với ngươi, phần lớn các Ma Chủ trong Khư Ngục đều là nguyên liệu nấu ăn không tồi. Dù sao, nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Chủ vẫn rất khan hiếm ...
Minh Vương Nhĩ Ha tựa lưng vào ghế, một tay cầm que cay, để que cay vào trong miệng mút mút.
Hắn ta dường như nhớ đến điều gì đó, quay đầu lại nhìn Bộ Phương đang nằm trên ghế, thoải mái nhàn nhã nói với Bộ Phương.
Bộ Phương sửng sốt trong giây lát.
Nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Chủ à?
Nghe có vẻ... có vẻ cũng không tệ nhỉ!
Bộ Phương chớp mắt, liếc mắt nhìn Minh Vương Nhĩ Ha một cái.
Minh Vương Nhĩ Ha nở nụ cười sầu muộn nhìn Bộ Phương:
- Vừa rồi Bổn vương bị đâm vào lòng, bây giờ không có khí lực, chỉ muốn ăn que cay cho bớt phiền muộn.
Đối với cái này, Bộ Phương chỉ bĩu môi mà không nói gì.
Bị đâm vào lòng, không có khí lực, có quỷ mới tin cái cớ này của hắn ta...
Lười thì nói lười đi, còn hơn là lấy cái cớ bản thân bị đâm đau lòng này!
Bộ Phương lắc lắc đầu, nhìn về phía Cẩu Gia, thấy Cẩu Gia đang nằm dưới tàng cây Ngộ Đạo ngủ ngáy khò khò, miệng hé ra rồi lập tức đóng lại, nuốt những lời vừa ra tới miệng ngược trở về.
- Quên đi, không phiền Cẩu Gia, bây giờ Cẩu Gia hẳn là đang bị một câu chó độc thân của Tiểu Ha kích thích.
Bộ Phương đứng dậy, đi tới cửa.
Minh Vương Nhĩ Ha nhất thời tò mò, không biết thiếu niên Bộ Phương này đang muốn làm cái gì.
Sở Trường Sinh dựa vào góc tường bên cạnh cũng có chút tò mò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận