Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2146: Ba cú đấm giết chết Đại Thánh (2)

Notice: Undefined offset: 207
Nắm đấm màu vàng óng bỗng nhiên che khuất bầu trời, bất ngờ bắn ra từ chỗ của Bộ Phương, đập vào bên trên làn sương đen kịt.
Bụp một tiếng.
Màn sương đen nổ tung.
Đôi mắt của Hắc Ma như muốn nứt ra, cả người hắn bị một cú đấm cứng rắn đánh rơi từ trên trời xuống, đập trên mặt đất, khói bụi bay mù mịt.
Bộ Phương chậm rãi bước đi tới trước người Hắc Ma.
Tất cả những người theo dõi trận đấu đều nín thở, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Cảnh tượng tưởng chừng như hủy diệt thế giới này khiến bọn họ vô cùng rung động.
Tiểu Thánh Nhị Chuyển... lại đuổi giết Đại Thánh Cửu Chuyển?
Đây là một hành động nghịch thiên mà!
- Ngươi... Ngươi... Ngươi không thể giết ta!
Đôi mắt đỏ ngầu của Hắc Ma cuối cùng cũng lộ ra vẻ sợ hãi.
Đối mặt với sức mạnh không thuộc về thế giới này của Bộ Phương, Hắc Ma cuối cùng đã cảm nhận được sự tuyệt vọng.
Hắn chỉ biết là lời nguyền trên người ma nữ cực kì kinh khủng, nhưng lại không biết rằng tên tiểu đầu bếp này cũng mạnh mẽ như vậy.
Kiếm Ma lão tổ bảo hắn phải giết sớm một chút quả thật rất chính xác, chỉ tiếc rằng do sự kiêu căng ngạo mạn của hắn, nên không thể hoàn toàn tiêu diệt được tên tiểu đầu bếp này.
Bây giờ, lại để cho tên tiểu đầu bếp này có cơ hội trở mình.
Sức mạnh này cũng giống như người nam nhân năm đó.
Lẽ nào người nam nhân kia, lại muốn trở về rồi sao?
Cả người của Hắc Ma không ngừng run rẩy.
- Đây là cú đấm thứ ba, cú đấm này... ta sẽ không buông tha cho ngươi.
Bộ Phương lại giơ nắm đấm lên lần nữa, vầng sáng trên nắm đấm đã dần mờ đi đôi chút rồi, chống lên trên đầu của Hắc Ma.
Vải băng bó trên đầu Hắc Ma rơi vãi khắp nơi.
Cơ thể của hắn đang run lên bần bật.
- Ngươi muốn giết ta, còn nói rằng muốn giết Tiểu U...
- Vì vậy... Ngươi không đưa ra được lý do để ta không giết ngươi.
Bộ Phương nhìn Hắc Ma, nói với vẻ dửng dưng.
Con ngươi của Hắc Ma đột nhiên co rụt lại.
- Nếu như đã không đưa ra lý do được, vậy thì ngươi hãy đi chết đi...
Bộ Phương nói bằng vẻ mặt không chút biểu cảm.
Những lời này vừa được thốt ra.
Ầm!
Ánh vàng rực rỡ bỗng nhiên nở rộ.
Một cú đấm được tung ra dưới nắm đấm của hắn.
Hào quang rực rỡ, chiếu sáng khắp cả mảnh trời.
Năng lượng bùng nổ khủng khiếp bắt đầu trào dâng trong nháy mắt.
Minh Vương Nhĩ Cáp và Ứng Long Ngục Chủ bị lực lượng này nhấc lên hất ngược ra ngoài, cảm giác như thể bị bắn lên trời một cách nhanh chóng.
Một lúc lâu sau.
Vụ nổ đang dâng lên cuồn cuộn kia mới bắt đầu tản đi.
Sau đó...
Khi mọi người nhìn rõ cảnh tượng đó, tất cả đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Toàn bộ mặt đất đều lõm xuống dưới thật sâu, giống như bị thiên thạch va vào, một cái hố sâu cực lớn xuất hiện, mép hố bị cuộn lên.
Chỉ còn lại một nhà hàng Hoàng Tuyền, đứng lẻ loi trơ trọi trong hố sâu.
Bộ Phương đứng giữa hố.
Vầng sáng màu vàng trên nắm đấm của hắn đã biến mất, chỉ còn lại những đám khói trắng đang bay ra.
Áo choàng lông vũ tung bay phất phới dưới cơn gió đang rít gào.
Trên mặt.
Ngoài ra còn có một hố nhỏ trên mặt đất.
Có một bóng người đang quỳ xuống ở trong hố.
Bóng người đó chính là bóng dáng của Hắc Ma.
Vải băng bó trên người Hắc Ma đứt ra thành từng khúc, lộ ra bóng dáng của hắn ở bên trong thân ảnh.
Đó là một cơ thể khô ráp, không có chút hơi ẩm nào trên da, dường như khô khốc như thể chỉ còn lại một bộ xương.
Bộ Phương rút nắm đấm về.
Thân hình đó lảo đảo một cái rồi ngã nhào xuống trên mặt đất...
Rầm rầm...
Nó biến thành một đám khói xanh, tiếp tục phân tán.
Một vị Đại Thánh Cửu Chuyển, cả đời làm chủ nhân của một vùng cấm địa, vậy mà lại bỏ mình như thế.
Im lặng.
Thất thần.
Khó tin.
Nhiều cảm xúc khác nhau hội tụ từ mọi hướng.
Minh Vương Nhĩ Cáp đỡ Ứng Long Ngục Chủ từ trên trời đáp xuống, đi đến bên cạnh Bộ Phương.
Nhìn Hắc Ma chỉ còn lại cái xác khô kia, vẻ mặt của hắn cuối cùng đã không nhịn được mà run lên đầy kinh hãi.
Ba cú đấm đã giết chết một Đại Thánh Cửu Chuyển...
Bây giờ có phải tất cả các đầu bếp đều nóng nảy và mạnh mẽ như vậy sao?
Đường đường là chủ nhân của Hắc Điện xuất quỷ nhập thần, vậy mà lại bị chết trong tay của một đầu bếp theo cách này.
Không bị tiêu diệt trong thảm họa của kỷ nguyên, không bị ngã xuống trong tay Đại Thánh đỉnh phong, nhưng lại bị chết dưới nắm đấm của một tên Tiểu Thánh Nhị Chuyển.
Đối với một vị Đại Thánh Cửu Chuyển mà nói, đây có thể được coi là một cái chết uất ức, tức tưởi nhất rồi.
Cái chết của một vị chủ nhân của vùng cấm địa, tất nhiên sẽ gây ra chấn động vô cùng lớn.
Phía trên bầu trời, bên dưới tinh không.
Chiến trường bên trong tinh không bao la vô tận.
Vụ nổ kinh hoàng đã làm dậy lên từng đợt sóng dao động.
Hàng ngàn kiếm quang xung quanh cơ thể của Kiếm Ma lão tổ, như thể muốn chém nát bầu trời.
Đột nhiên, sắc mặt của hắn chợt thay đổi, nhìn xuống phía dưới vòm trời với vẻ không thể tin nổi.
Ánh mắt đầy vẻ khiếp sợ.
- Hắc Ma... Chết rồi sao?
Kiếm Ma lão tổ không thể tin được mà lên tiếng.
Cẩu Gia hóa thành dáng vẻ của một chú chó mập mạp, vuốt chó Linh Lung che khuất bầu trời, Ngục Hỏa bùng cháy xung quanh cơ thể hắn.
Vẻ ngạc nhiên cũng toát ra từ trong đôi mắt chó của hắn.
- Hắc Ma chết rồi hả? Là ai đã giết thế?
Cẩu Gia không khỏi lẩm bẩm trong lòng.
Bộ Khô Lâu màu vàng đang đứng trên đầu Cốt Long, Quỷ Hỏa trong hốc mắt nhảy lên không ngừng.
Ở đằng xa, Hoàng Tuyền Đại Thánh đang cười thật to.
- Ha ha ha! Lão gia hỏa Hắc Ma đáng ghét kia đã chết rồi sao? Đây chính là quả báo! Chủ nhân của vùng cấm địa Hắc Điện này đã chết rồi, chủ nhân của vùng cấm địa Đọa Thần Quật như tên nhà ngươi, e là cũng cách cái chết không xa đâu, có sợ không hả?
Hoàng Tuyền Đại Thánh giẫm trên đầu Chúc Long, cười to một cách rất hưng phấn.
Tiếng cười đó khiến cho sắc mặt của bộ Khô Lâu màu vàng trông cực kỳ khó coi.
- Đi!
Quỷ Hỏa đỏ thẫm như máu bắt đầu bốc lên, vụt ra khỏi hốc mắt của hắn ngay lập tức, biến thành một bức tường lửa khổng lồ che khuất bầu trời.
Sau đó, bộ Khô Lâu màu vàng lao ra khỏi chiến trường cùng với Cốt Long, bỏ chạy thục mạng với tốc độ vô cùng nhanh chóng.
Cái chết của Hắc Ma khiến cho hắn sợ hãi vô ngần.
Hắn và Hắc Ma với tư cách là những chủ nhân của vùng cấm địa còn sống sót từ kỷ nguyên trước, tất nhiên có thể hiểu được phải cần sức mạnh cỡ nào thì mới có thể giết chết Hắc Ma được...
Hắc Ma cũng đã chết rồi, vậy thì một người được xưng là Bất Diệt Khô Lâu như hắn, sợ là cũng sẽ phải chết.
Vì vậy... hắn phải vội vã chạy trốn!
Chỉ cần trốn vào bên trong Đọa Thần Quật thì sẽ không có chuyện gì rồi...
Giữa tiếng cười sảng khoái của Hoàng Tuyền Đại Thánh, bộ Khô Lâu màu vàng Đọa Thần Quật đã trốn đi như vậy.
Sắc mặt của Kiếm Ma lão tổ đang giằng co với Cẩu Gia bỗng chốc trở nên khó coi.
- Làm sao Hắc Ma có thể chết được chứ? Chẳng lẽ là nữ nhân trong núi Thần Tuyệt kia xuất thủ sao? Không thể nào... cho dù nữ nhân đó ra tay cũng không thể nào giết được Hắc Ma.
Bóp nhẹ kiếm chỉ một cái, từng luồng kiếm quang vô tận từ trên trời giáng xuống, như thể biến thành biển sao, quét ngang qua bầu trời!
Ngay sau đó, một tiểu thế giới với kiếm khí ngang dọc chợt nổi lên phía trên đầu hắn.
Một luồng kiếm quang màu bạc lao vùn vụt ra từ bên trong tiểu thế giới.
Mà hắn thì giẫm lên kiếm quang, thoát khỏi cuộc chiến với Cẩu Gia, chạy trốn thật xa chỉ trong nháy mắt.
- Tên Hắc Ma chết tiệt, thành sự không có, bại sự có thừa... bảo hắn đi giết một tên đầu bếp mà cũng khó khăn như vậy, chẳng trách hắn chỉ có thể sống sót đến kỷ nguyên này...
Sắc mặt của Kiếm Ma lão tổ trở nên âm trầm, rời đi với tâm trạng nặng nề.
Cẩu Gia và Hoàng Tuyền Đại Thánh cũng không đuổi theo.
Cả hai liếc nhau một cái, sau đó lần lượt chạy ra khỏi chiến trường tinh không.
Bọn họ cũng rất tò mò, không biết rốt cuộc là người nào đã đánh chết Hắc Ma.
Bạn cần đăng nhập để bình luận