Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2690: Mùi vị của thịt bò viên! (2)

Notice: Undefined offset: 201
Đột nhiên.
Ánh mắt hắn đông cứng lại.
Vì con Thương Lang áp sát tới gần Tiểu Hồ kia đang há to cái miệng nhưng lại không cắn xuống. .
Cửu Vĩ Hồ giơ móng vuốt lên rồi đập bùm một tiếng cứ như thể đập vỡ một quả bong bóng vậy.
Một phát đập chết Thương Lang.
Cục trưởng La:
- ...
Lưu Trường Hà:
- …
Dị Năng Giả đứng xung quanh:
- …
Ầm.
Cái xác khổng lồ của Thương Lang rớt xuống đất, máu chảy ròng ròng, mùi máu tươi nồng nặc tản ra xung quanh.
Những người xung quanh ngây ra như phỗng.
Những Dị Năng Giả đang có ý định đến gần Cửu Vĩ Hồ cũng phát run cả người.
Không phải nói là sức mạnh của Cửu Vĩ Hồ đã bị dây trói thần thú áp chế xuống cấp A hay rồi sao?
Làm sao mà có thể đập một phát đánh chết Thương Lang cùng cấp A chứ?
Cục trưởng La hít sâu một hơi.
- Rút lui! Tất cả đều rút lui!
Bây giờ, con Cửu Vĩ Hồ này đã được liệt vào hàng linh thú cực kỳ nguy hiểm.
Cú đánh vừa rồi, nếu không phải là linh thú cấp S thì tuyệt đối không đánh ra được đâu.
Cửu Vĩ Hồ trợn tròn mắt rồi há to mồm ngáp một cái, sau đó, nó đột nhiên nhảy vọt ra ngoài.
Chín chiếc đuôi lắc lư vẫy vẫy.
Thân ảnh của nó trực tiếp biến mất trên không trung.
- Cục trưởng La… Chúng ta có cần đuổi theo nữa không?
Cấp dưới của Cục trưởng La nhìn ông ta với vẻ do dự rồi nói.
Ngọn lửa ả trên đầu cục trưởng La dần dần tản đi, ông ta cắn chặt răng
- Đuổi theo! Không thể để cho Cửu Vĩ Hồ rơi vào tay kẻ khác, càng không thể để nó rơi vào tay mấy người nước ngoài!
Ngay lập tức, bọn họ lại đuổi theo Cửu Vĩ Hồ.
Cửu Vĩ Hồ rất đẹp, lông trắng như tuyết mà chạy vào rừng cây với tốc độ cực nhanh.
Cái mũi nó hếch lên, hít hít ngửi ngửi tựa như đã ngửi được ra mùi gì đó.
Nó chạy nhanh theo mùi hương đó.
Đột nhiên.
Hai bên rừng cây có tiếng nổ mạnh.
Ngọn lửa bùng lên.
Từng viên đạn bắn ra nhằm vào cơ thể nó.
Pằng pằng pằng !
Đạn bay tán loạn.
Tiểu Hồ quét mắt nhìn qua rồi đột nhiên dừng lại.
Nơi xa.
Trong rừng cây, từng Dị Năng Giả mặc áo chống đạn màu đen xuất hiện, trong tay từng người đều cầm vũ khí kỳ lạ.
Người cầm đầu ghé tai thì thầm, dùng tiếng anh nói mấy câu.
Một lúc sau, bỗng nhiên hắn phất tay ra hiệu ra tay.
Cục trưởng La đuổi tới, mặt ông ta biến sắc.
- Đó là Tổ Chức Dị Năng nước ngoài! Chết tiệt! Tại sao chi viện ở tổng bộ chúng ta vẫn chưa đến chứ!
Cục Trưởng La có chút lo lắng.
Cửu Vĩ Hồ nghiêng đầu, nheo mắt lại mà nhìn đoàn người mặc đồ chống đạn đang từ từ tiến về phía mình.
Dường như trong miệng nó bắt đầu ngưng kết một luồng năng lượng bàng bạc.
Một mùi thơm nức từ từ khuếch tán...
Hả?
Sắc mặt của mọi người đều trở nên kỳ quái.
- Đây là mùi gì? Sao thơm quá vậy?
- Đại khái giống như mùi bò viên… nơi rừng rú hoang vu này lại có ai ăn thịt bò viên chứ?
- Bò viên thơm như vậy à? Bán ở đâu vậy?
...
Mọi người xung quanh đưa mắt nhìn nhau, lúc này, bọn họ còn chưa nhận ra được mùi thơm đó toả ra từ trong miệng con hồ ly kia.
Đúng lúc Tiểu Hồ chuẩn bị phun một viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn ra.
Có tiếng bước chân lanh lảnh vang lên.
Các Dị Năng Giả ở xung quanh đều sửng sốt mà nheo mắt lại nhìn bóng người vừa thoáng qua kia.
Một thanh niên gầy gò với mái tóc ngắn và khuôn mặt vô cảm.
Hắn bước từng bước đến gần Cửu Vĩ Hồ.
- Hả? Đây là ai? Thuần Thú Sư sao?
- Không đúng, Thuần Thú Sư ở Giang Đông tôi không có người này.
- Không biết... Chẳng lẽ là Thuần Thú Sư đến từ tỉnh khác hay là đến từ xứ sở hoa anh đào bên kia?
...
Mọi người nhíu mày mà xì xào bàn tán.
Các Thuần Thú Sư mặc áo chống đạn bất chợt dừng lại.
Bọn họ là do tình thế bắt buộc mới đối đãi với Cửu Vĩ Hồ như thế.
Nhưng mà Cục trưởng La và cấp dưới đứng xung quanh ông ta đều mang sắc mặt hơi kỳ quái.
- Đây… Đây không phải là người thanh niên kia sao.
- Không phải hắn đã bị cục trưởng La còn tay chung với Tiểu Ngải rồi à?
- Tiểu Ngải nói người này không có điểm linh khí, chắc là người bình thường... Người bình thường này có lá gan lớn như vậy sao?
...
Cấp dưới của cục trưởng La xì xầm nói nhỏ.
Sắc mặt của ông ta thì ngày càng khó coi.
Ông ta nhìn Bộ Phương đang bước từng bước đi về phía Cửu Vĩ Hồ.
Con Cửu Vĩ Hồ đó có thể so sánh được với linh thú cấp S.
- Đừng lại gần! Đi mau!
Sắc mặt của Cục trưởng La vẫn rất khó coi.
Nhưng vừa dứt lời.
Ở phía xa, những Dị Năng Giả nước ngoài mặc áo chống đạn cười lạnh rồi bóp cò súng.
Bang bang bang bang!
Lửa đạn bắn ra tung toé.
Từng viên đạn thi nhau bắn về phía Cửu Vĩ Hồ và người thanh niên kia.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì người thanh niên kia sẽ bị bắn thành cái sàng…
Chết chắc luôn!
Sắc mặt của cCục trưởng La vô cùng khó coi.
Cấp dưới đứng sau lưng ông ta và các Thuần Thú Sư khác có chút tức giận, Dị Năng Giả ngoại quốc lại dám càn rỡ như vậy.
Dám tự ý mang vũ khí vào đất nước của họ.
Thật đáng tiếc, thanh niên đó, sợ rằng sẽ phải chết thảm.
Khóe miệng Bộ Phương hơi nhếch lên, Tiểu Bì thì ở trên vai của hắn mà rướn người lên khoa tay múa chân.
Phía xa.
Tiểu Hồ nhìn thấy Bộ Phương, đôi mắt nó dịu xuống.
Nó cúi đầu ghé sát vào người Bộ Phương, xoa xoa khuôn mặt chữ điền của hắn.
Rồi nó thè lưỡi ra liếm mặt hắn.
Có chút dịu dàng.
Vi vu vi vu!
Chung quanh vang lên tiếng xé gió.
Từng viên đạn bay xẹt qua theo đường vòng cung rồi bắn về phía Bộ Phương.
Tất cả mọi người đểu cho là Bộ Phương chắc chắn phải chết không còn nghi ngờ.
Khi những viên đạn chỉ còn cách Bộ Phương một tấc thì bị kẹt lại trên không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận