Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1125: Ngươi không thể ăn hiếp nàng (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chiến thuyền bị mây đen bao phủ, hoàn toàn chìm vào bóng tối, khí tức khủng bố xung quanh.
Giữa những đám mây đen, một tòa thần đài lơ lửng trên không, một đóa hỏa thần nở rộ, sáng chói và chập chờn, che khuất bóng tối và chiếu sáng xung quanh chiến chiến thuyền.
Chiến thuyền bằng kim loại như đang gầm rú, trận pháp bên trong đang quay nhanh, cố gắng thoát khỏi xiềng xích của những đám mây đen và lao ra khỏi bóng tối.
Người đàn ông trung niên khuôn mặt đầy vẻ nghiêm túc đang trấn giữ chiến thuyền này chính là tồn tại cấp giáo chủ của Khai Dương Thánh Địa. Hỏa thần của hắn xua đi bóng tối dường như để cho chiến thuyền có một chút thời gian thở dốc.
Tuy nhiên, một thân hình to lớn cao hơn ba mét đáp xuống đầu chiến thuyền, khiến chiến thuyền bằng kim loại rung động lắc lư kịch liệt, gầm vang không ngừng.
Các đệ tử của Khai Dương Thánh Địa trên chiến thuyền ngay lập tức phát ra âm thanh hoảng sợ.
Thân hình người khổng lồ tràn ngập khí tức màu đen, trên mặt vẽ đồ đằng dữ tợn, cơ bắp trên người căng phồng, gân xanh dày đặc, khiến cho bắp thịt kia như đang nhảy nhót.
Mà trên đỉnh đầu của người khổng lồ có hai chiếc sừng nhọn trông như sừng trâu, trên cặp sừng nhọn đeo những vòng kim loại dày, vòng kim loại đụng vào nhau phát ra tiếng leng keng vang vọng.
Hai tròng mắt của người khổng lồ đỏ thẫm, hắn ta nhếch môi, khói đen từ trong miệng phun ra.
Ầm!
Bàn tay của người khổng lồ đập vào chiến thuyền bằng kim loại khiến vách ngăn kim loại của chiến thuyền bị lõm xuống.
Bàn tay khổng lồ như khảm sâu vào trong đó.
- Nghiệt súc! Cút!
Bên trong chiến thuyền, một tiếng gầm lớn vang lên.
Sau đó, từng bệ thần đài hiện ra, chỉ là không có bệ thần đài nào đốt lên hỏa thần.
Vài bóng người phóng ra từ chiến thuyền, bọn họ vung tay thi triển võ thuật, trên đỉnh thần đài có một ngôi sao sáng phản chiếu.
- Khặc khặc… Các ngươi... Đều là thức ăn!
Gã khổng lồ kia trừng lớn tròng mắt, sau đó hắn ta nhếch môi một cái, vỗ một chưởng ở trên chiến thuyền, thân hình trướng to lên, minh khí quấn quanh, một chưởng càn quét ra, ngay lập tức thi triển quyền cước, đại chiến cùng cường giả của Khai Dương Thánh Địa.
Ở đầu bên kia, đôi mắt của tồn tại cấp giáo chủ đã nhíu chặt lại.
Khí tức toàn thân bùng nổ đến cực đại, chân khí giống như rồng cuộn quanh thân thể hắn ta.
Hắn ta nhìn chằm chằm bóng người đang đứng trên mũi tàu, bóng người từ từ bước ra trước chiến thuyền.
- Thiên Quan kiếp còn chưa bắt đầu, ma đầu Minh Khư các ngươi sao lại xuất hiện trên đại lục?
Cả người của tồn tại cấp giáo chủ lạnh như băng, giọng nói đầy vẻ uy nghiêm đáng sợ.
Mây đen từ từ tản ra, hóa thành một loạt bậc thang rồi từ từ hạ thấp xuống.
Người đàn ông với hai con mắt Thụ Nhãn trên trán, mái tóc đen nhánh, đi dọc theo bậc thang tạo từ mây đen.
- Chỉ là một Tiềm Long Đại Lục nhỏ nhoi, nếu không có sự bảo vệ từ Đại Đạo Pháp Tắc, thứ rác rưởi các ngươi sớm đã bị Khư Ngục của chúng ta nuốt chửng, hóa thành một bãi hỗn độn rồi. Bây giờ Đại Đạo đang suy yếu, ngày tàn của các ngươi cuối cùng cũng đến...
- Ha ha ha ha... Bình thản mà tiếp nhận số mệnh trở thành thức ăn của các ngươi đi... Số mệnh...
Người đàn ông với đôi cánh đen tuyền ở phía sau mỉm cười, chiếc lưỡi dài và hẹp vươn ra khỏi miệng, liếm quanh đôi môi đỏ mọng, hăng hái nhìn chằm chằm vàotồn tại cấp giáo chủ.
- Càn rỡ! Nghiệt súc như ngươi mà cũng dám nói bậy bạ! Hôm nay... Khai Dương Thánh Địa chúng ta sẽ thay trời hành đạo, giết hết các người!
Lý do mà tồn tại cấp giáo chủ được gọi là tồn tại cấp giáo chủ vì họ đã đạt đến sức mạnh cao nhất của Tiềm Long Đại Lục, một khi đốt lên hỏa thần thì sẽ đạt đến Thần Linh Cảnh.
Ở trong mắt người bình thường, bọn họ chính là thần.
Một thân bản lĩnh, am hiểu sâu rộng.
Thần có thần đài, hỏa thần bắt đầu từ linh hồn!
Hỏa thần là nền tảng của thần linh, cái gọi là hỏa thần chính là tinh thần hỏa tồn tại trong thần linh, một đóa tinh thần hỏa cần cả một đời người mới có thể ngưng tụ được.
Tiềm Long Đại Lục có rất nhiều bán thần, nhưng đốt lên được hỏa thần thì lại rất ít.
Cho nên mỗi một vị tồn tại Thần Linh Cảnh đốt lên hỏa thần có thể được gọi là giáo chủ một phương!
Thân thể đột ngột trồi từ mặt đất lên.
Cặp mắt của tồn tại cấp giáo chủ đột nhiên lóe lên hàng ngàn tia ánh sáng rực rỡ, một bóng hình to lớn xuất hiện ở phía sau, bóng hình đó biến đổi dấu tay và mỗi một quyền đánh ra dường như muốn làm nổ tung cả bầu trời.
- Khai Dương. Cửu Dương Oanh Thiên!
Đây là kỹ năng chiến đấu của Khai Dương Thánh Địa - Cửu Dương oanh thiên!
Mỗi một quyền đều có thể biến đổi Nhất Luân Liệt Nhật, xuất hiện Cửu Luân Liệt Nhật, nghiền nát hết thảy!
- Nguyên liệu nấu ăn thì phải có ý thức của nguyên liệu ... cứng đầu, sẽ chỉ khiến cho thịt của ngươi càng ngày càng khó nuốt.
Người đàn ông với hai con mắt Thụ Nhãn trên trán dửng dưng nói.
Một lúc sau.
Tiếng cười nhạo vang lên.
Người đàn ông với đôi cánh đứng trên mũi thuyền bay lên trời, những chiếc lông vũ màu đen rơi tán loạn xuống.
Trong nháy mắt đánh giết tới phía tồn tại cấp giáo củ.
...
Hồi lâu sau, mây đen chậm rãi tản đi.
Một chiếc thuyền chiến từ từ hạ xuống từ trên trời cao kèm theo âm thanh kẽo kẹt.
Bụi mù cuồn cuộn, trận pháp tan vỡ.
Trên những đám mây đen, ba bóng người đang đứng.
Người khổng lồ sừng sững tựa như một ngọn núi nhỏ, mặt đầy vẻ dữ tợn, miệng đầy những chiếc răng sắc nhọn, mỗi lần cắn xuống đều phát ra âm thanh xương cốt gãy nát.
- Ma Tát, ăn no chưa? Ăn no thì chúng ta tiếp tục đi về phía trước. . . Còn có chuyện quan trọng phải làm.
Người đàn ông với hai mắt Thụ Nhãn trên trán nhìn về phía tên to xác, dửng dưng nói.
- Ma Dạ lão đại... mới lửng... lửng dạ thôi.
Người khổng lồ đưa tay lên sờ một cái lên chiếc sừng nhọn, toét miệng cười nói.
Người đàn ông với đôi mắt Thụ Nhãn trên trán bất đắc dĩ liếc nhìn tên to xác kia, cuối cùng quay sang người đàn ông có đôi cánh đen phía sau.
- Ma Sát, Thiên Quan kiếp sắp tới, Đại Tế Tự đã che giấu Thiên Đạo Pháp Tắc để cho bọn ta vào Tiềm Long Đại Lục mang Tinh La Thiên Bàn của Thiên Cơ Thánh Địa đi. Dựa vào cảm ứng giữa ngươi và Tinh La Thiên Bàn, hành trình kế tiếp, ngươi dẫn đường.
Người đàn ông có đôi cánh màu đen sải rộng sau lưng đột nhiên hất tung mái tóc xanh lục của mình, cười nói:
- Ma Dạ lão đại, ngươi yên tâm, chỉ là một Tinh La Thiên Bàn, chắc chắn dễ như trở bàn tay thôi.
- Hy vọng như vậy. . .
Người đàn ông lạnh nhạt nói.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, đám mây đen cuốn theo ba người, chậm rãi tiến về hướng của đại lục phía trước.
. . .
Thời gian qua thật nhanh.
Đã qua mấy ngày.
Trong thời gian mấy ngày này, hôm nào Bộ Phương cũng nhìn thấy bà lão với cái lưng còng này cười ha hả đi vào trong tửu lâu dùng bữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận