Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1726: Món Bò Nhúng cay đến nỗi phát khóc (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vậy mà lại bị người ta chèn ép đến mức khóc lóc, thật là tức điên lên mất.
Lưu Mặc Bạch im lặng, không muốn nói chuyện.
Ầm ầm ầm!
Một đám Lôi Vân kéo tới.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một tia sấm sét trừng phạt thuộc về Bộ Phương.
Nhìn tia sét trừng phạt đó, Kim Đồng lại càng khóc lớn hơn.
Một tiếng sấm sét vang lên.
Ngay sau đó, từng luồng sét đánh xuống.
Tiểu Bạch phóng lên trời, bắt đầu thôn phệ những tia sấm sét trừng phạt đó.
Lôi phạt lần này lại rất bình thường không có gì lạ, chỉ chốc lát sau, Lôi phạt tam trọng đã bị Bộ Phương triệt tiêu hoàn toàn.
Lôi phạt chấm dứt, Tiểu Bạch tựa như bị say rượu, say tới mức người hắn lảo đảo không thôi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cuộc so tài nấu ăn lần này, Bộ Phương đã giành chiến thắng.
Tuy nhiên, đây lại là một trận đấu mà Bộ Phương cảm thấy không nói nên lời nhất từ trước tới nay.
Bộ Phương không hề cảm nhận được một chút niềm vui chiến thắng nào, mà có chỉ... cảm thấy dở khóc dở cười.
Hành hạ tiểu hài tử cái gì đấy là điều vô nghĩa nhất.
Bộ Phương quyết định, kể từ lần sau sẽ không bao giờ so tài nấu ăn với tiểu hài tử nữa.
Chiến thắng cũng không vẻ vang gì cả.
Thần Trù Đấu không chút hồi hộp mà quyết định người thắng trận trong cuộc so tài nấu ăn là ai.
Kim Đồng đang ngồi dưới mặt đất gào khóc, ngay lập tức lại càng khóc lóc ầm ĩ hơn.
Bởi vì, Trù Đạo Chi Tâm Tam Chuyển trên người hắn đã bị sụp đổ mất hai chuyển rồi...
Một cuộc so tài nấu ăn mà hắn lại bị đánh hiện về nguyên hình.
Tiếng khóc thét này quanh quẩn trong nhà hàng.
Những người xem náo nhiệt ở xung quanh đều muốn cười, nhưng lại cười không nổi, tất cả đều phải nhịn xuống.
Hiên Viên Hạ Huệ và Hiên Viên Tuyền dở khóc dở cười.
Thì ra, lúc trước bọn họ còn lo lắng thừa thãi cho Bộ lão bản rồi, cũng đúng, Bộ lão bản yêu nghiệt như vậy, căn bản không cần lo lắng.
Bộ Phương bưng bát Bò Nhúng nóng hôi hổi, liếc nhìn Kim Đồng ở đằng xa vẫn còn gào khóc, lập tức nhíu mày.
- Đừng khóc nữa!
Thân hình của Bộ Phương chợt lóe lên, xuất hiện trước mặt Kim Đồng.
Nhàn nhạt nhìn Kim Đồng.
- Thua thì đã thua rồi, khóc lóc cũng không giải quyết được chuyện gì cả, việc ngươi cần phải nghĩ bây giờ là làm sao để sau này sẽ không bị thua nữa.
Bộ Phương nhìn Kim Đồng nói.
Sau đó, đặt món Bò Nhúng được bỏ trong bát sứ thanh hoa đó trước mặt Kim Đồng.
- Ăn đi, để xem bản thân thua ở chỗ nào.
Bộ Phương nói.
Kim Đồng ngừng khóc, mở to mắt nhìn món ăn đang tỏa ra vầng sáng đó.
Không thể không nói, món ăn này trông thật sự rất đẹp mắt.
Các đầu bếp trong Minh Trù Giới Hắc Ám, không hề chú trọng đến tính thẩm mĩ của các món ăn mà chủ yếu chỉ quan tâm tới hương vị và hiệu quả.
Vì vậy, còn được gọi là Mỹ Thực Hắc Ám.
Trước đây, Kim Đồng chưa từng nhìn thấy món ăn này bao giờ, lúc này vừa nhìn thấy, hắn thật sự có chút bị hấp dẫn.
Tay khẽ run một cái, cầm đũa lên.
Kim Đồng gắp một miếng Thịt Bò mềm.
Thịt bò bốc khói nghi ngút, tràn ngập mùi thơm đậm đà.
Kim Đồng lau nước mũi, sau đó, bỏ miếng Thịt Bò vào trong miệng.
Thịt vừa vào miệng.
Kim Đồng đột nhiên ngây người ra, ngay sau đó, khuôn mặt đều đỏ bừng lên.
Sau đó, nước mắt lại chảy xuống giàn giụa.
Tất cả mọi người đều bày ra vẻ mặt không nói nên lời...
Tại sao lại khóc nữa?
Có điều là, lần này không phải do Kim Đồng cố ý muốn khóc, cũng không phải tủi thân trong lòng...
Mà là bị cay thật sự...
Món Bò Nhúng này cay đến mức hắn nghi ngờ nhân sinh.
Kim Đồng vừa nhai vừa chảy nước mắt, mặc dù món ăn này rất cay, nhưng lại tuyệt với đến mức làm cho hắn không thể từ bỏ được.
Hắn nuốt từng miếng thịt vào trong miệng phát ra tiếng ừng ực.
Đôi môi của Kim Đồng đều đỏ choét sưng phồng lên.
Bộ Phương giật giật khóe miệng, cảm thấy có chút không nói nên lời.
Ngay sau đó, xoa đầu Kim Đồng.
Trong nháy mắt, một ngọn lửa màu đen thoát ra, bị hắn nắm trong tay.
- Thi nấu ăn bị thua, hẳn là ngươi cũng biết được hậu quả, tuy nhiên, bởi vì ngươi chỉ là một tiểu thí hài, vì vậy ta chỉ lấy một ngọn lửa của ngươi... Những thứ còn lại kia thì ngươi cứ giữ đi.
Bộ Phương nói.
Kim Đồng ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ mờ mịt.
Hắn đã bị cay đến mức không thể nghe rõ Bộ Phương nói gì, vẻ mặt mờ mịt.
Bộ Phương lắc đầu, há mồm, nhét đám lửa màu đen kia vào trong miệng, nhai một chút rồi nuốt xuống.
Những người xung quanh đều há hốc miệng, nhìn Bộ Phương với vẻ mặt hoảng sợ.
Sắc mặt của Như tỷ lại càng trở nên kỳ lạ!
Nàng đã nhìn thấy cái gì vậy?
Nàng lại nhìn thấy Bộ Phương ăn hỏa diễm của Kim Đồng sao?
Kim Đồng thua trong cuộc so tài nấu ăn, cũng không gì đáng trách khi bị tước đoạt Minh Hỏa...
Thế nhưng, mẹ kiếp, đó là Minh Hỏa mà, là một loại Minh Hỏa có nhiệt độ cực kỳ cao, hắn cứ như vậy mà ăn sao?
Tên hàng này có phải là quái vật không vậy?
Bộ Phương ợ một cái, phun ra một ngụm trọc khí, sau đó bắt chéo hai tay lại, chuẩn bị đi vào bên trong nhà hàng.
Giành chiến thắng trong một cuộc thi không hề có bất kỳ áp lực nào như thế này, Bộ Phương cảm thấy trong lòng rất bình tĩnh.
Hai mắt Kim Đồng đẫm lệ mờ mịt, ngồi trên mặt đất ăn Bò Nhúng.
Vừa ăn vừa chảy nước mắt, nhưng càng chảy nước mắt lại càng muốn ăn...
Những người xung quanh cũng không biết nên nói cái gì.
Đột nhiên.
Một tiếng nổ lớn vang lên từ phía trên bầu trời.
Ngay sau đó, một bóng người từ trên trời rơi xuống phía dưới một cách nhanh chóng, không khí đều không ngừng bị xé nứt.
Một tiếng nổ thật lớn vang lên.
Thân ảnh đó đáp xuống đất, giẫm cho mặt đất giống như đều bị sụp xuống vậy.
Sợi tóc màu vàng óng trên đầu Địch Thái Giới Chủ đang bay tứ tung trong cơn cuồng phong, áo choàng trên người cũng không ngừng đong đưa.
Trong bóng tối.
Sắc mặt của Đồng Vô Địch lập tức thay đổi.
- Là Giới Chủ!
Lưu Mặc Bạch cũng co rụt hai mắt lại, tại sao Giới Chủ của Tiên Trù Giới vẫn còn xuất hiện ở đây trong lúc nước sôi lửa bỏng như thế này chứ?
Địch Thái Giới Chủ dường như đã cảm nhận được, ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía bên trong bóng tối đen kịt ở đằng xa kia.
Nhìn thấu Đồng Vô Địch và Lưu Mặc Bạch ở trong đó.
Tuy nhiên, Địch Thái Giới Chủ hoàn toàn không để ý đến bọn chúng, cuối cùng, ánh mắt rơi vào trên người Bộ Phương.
Nhìn thấy Địch Thái Giới Chủ tang thương hơn rất nhiều, không thèm chơi đùa nghệ thuật Xích Quả như trước nữa, Bộ Phương cũng không khỏi nhíu chặt lông mày.
Rất hiển nhiên, những biến cố ở Tiên Trù Giới đão tạo ra không ít áp lực cho hắn.
Địch Thái Giới Chủ nhìn Bộ Phương một cái, lại liếc sang Kim Đồng vừa ăn Bò Nhúng, vừa sụt sùi kia, ánh mắt trở nên nghiêm túc.
Hắn xoay người đi vào bên trong nhà hàng.
- Thủ vệ của tầng một nghe lệnh, bắt hai người đến từ Minh Ngục này lại, đợi khi nào bản giới chủ xử lý xong mọi chuyện sẽ tới tìm các ngươi.
Địch Thái Giới Chủ ra lệnh, nói xong liền bước vào bên trong nhà hàng.
Đám người Công Thâu Ban ở đằng xa vô cùng kính sợ, vừa nghe thấy mệnh lệnh của Địch Thái Giới Chủ đã vội vàng ra tay bắt Như tỷ và Kim Đồng lại.
Sắc mặt của Đồng Vô Địch thay đổi một cách mãnh liệt, hắn xoay người muốn chạy trốn.
Thân hình của Lưu Mặc Bạch cũng nấp vào trong bóng tối.
Có điều là, Công Thâu gia chủ đã chú ý tới bọn chúng từ lâu rồi, ngay lập tức, phái người đuổi theo bọn chúng.
- Tiểu Bộ Bộ... Đi vào nhà hàng, đóng cửa lại, ta có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi.
Bộ Phương sửng sốt.
Sau đó khẽ gật đầu, không nói gì mà quay trở lại bên trong nhà hàng, rồi đóng cửa lại một cái rầm.
Vừa bước vào nhà hàng, cả người Địch Thái Giới Chủ đã ngồi phịch ở trên ghế.
Bộ Phương có vẻ như cũng đã cảm nhận được tính nghiêm trọng của việc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận