Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1964: Đang giữa ban ngày ban mặt thế mà Đại Ma Vương… ! (2)

Notice: Undefined offset: 175
Tất nhiên Bộ Phương lười phải giải thích, cũng không thèm để ý những tiểu tử này.
Địch Thái Giới Chủ nhìn mọi người trên Linh Chu một lượt, cảm khái một phen, sau đó thở dài nói:
- Tốt, bây giờ xuất phát thôi.
Hiện nay Minh Ngục đang muốn sát nhập Minh Khư ở khắp nơi lại, đó là xu hướng lớn.
Ngay cả Tiên Trù Giới cũng không thể đứng ngoài vòng xoáy được, cứ thế mà cố gắng hòa nhập vào thôi.
Chí ít, phải để Tiên Trù Giới có một chỗ đứng trong cái xu thế này.
Nhớ lại lúc Trù Thần truyền thừa, câu mà Ảnh Nha nói với hắn ta khiến đôi mắt hắn ta trở nên nghiêm túc.
Tiên Trù Giới… cũng phải biết nắm bắt cơ hội trong xu hướng mới.
Linh Chu từ từ bay lên, một luồng sáng khuếch tán khắp Linh Chu.
Rất nhanh, chiếc Linh Chu lao đi với một tốc độ khủng khiếp, chớp mắt đã hóa thành một luồng sáng biến mất ở chân trời.
Những người dân đã đứng ở xung quanh quảng trường từ lâu.
Nhóm người Chu Ngạn đều là những thiên tài yêu nghiệt mới nổi trong nửa năm trở lại đây, tất nhiên là bọn họ phải biết rồi.
Còn Bộ Phương… là tên của Đại Ma Vương, giống như sấm bên tai những người dân ở Tiên Trù Giới, cho nên bọn họ cũng biết rõ.
Bọn họ sẽ thay mặt Tiên Trù Giới đi tham gia thi đấu Minh Khư Thiên Đạo Chiến thi đấu, đây chính là việc lớn.
Liên quan đến vinh dự của Tiên Trù Giới, làm sao bọn họ có thể không quan tâm được chứ?
Địch Thái Giới Chủ nhìn về phía nhóm người Mộng Kỳ, nói:
- Ha… Lũ nhóc con này nên cho ra ngoài trải sự đời mới hiểu được, sau này những kiểu hoạt động như thế có rất nhiều, không muốn làm chậu hoa trong lồng kính thì phải chịu đựng rèn luyện nhiều hơn. Nhân lúc Bộ lão bản rời đi, trong khoảng thời gian này chúng ta cũng phải nỗ lực đề cao tu vi của bản thân. Bây giờ Tiên Trù Giới đang phát triển mạnh mẽ, tài nguyên dồi dào, tất cả mọi người đều có cơ hội đột phá lên cảnh giới cao hơn, cho nên chờ sau khi Bộ lão bản trở lại, tốt nhất chúng ta đều có thể đột phá được.
Sắc mặt hắn ta đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Nhóm người Mộng Kỳ gật đầu.
Địch Thái Giới Chủ lại nói:
- Bắt đầu từ ngày hôm nay, ta sẽ tiến hành bế quan, đợi cho đến khi đạt thành tựu Trù Thần mới xuất quan lại... Mặt khác, trong lần thi đấu Minh Khư Thiên Đạo Chiến thi đấu này, cường giả Minh Ngục sẽ mở hình chiếu trận pháp ở Tiên Trù Giới, khi đó sẽ chiếu hình ảnh của trận đấu ra. Mộng Kỳ, ngươi sắp xếp một chút, để cho người của Minh Ngục chiếu trận đấu này ở tất cả quảng trường Tiên Thành của các tầng, đây cũng là thời điểm để cho đám người ở Tiên Trù Giới tìm hiểu một chút về Minh Khư cường đại mà khốc liệt là như thế nào.
Mộng Kỳ gật đầu, có thể tải hình ảnh thi đấu của Minh Khư Thiên Đạo Chiến thi đấu lên à?
Kiểu này thì có thể theo dõi trận đấu của nhóm người Bộ Phương rồi.
Cũng không tệ.

Linh Chu xẹt qua chân trời.
Bộ Phương chắp tay đứng trên boong thuyền Linh Chu.
Gió thổi nhẹ, khẽ lướt qua.
Bị trận pháp của Linh Chu cản lại cho nên gió rất nhẹ, nhưng vẫn có gió lọt qua khiến cho sợi tóc và áo choàng lông vũ trên người Bộ Phương bay lên.
Tiểu U đứng bên cạnh Bộ Phương.
Trên mặt nàng lộ ra vẻ coi thường.
Tiểu U nghiêm túc nói:
- Cái Linh Chu này… kém hơn thuyền U Minh của ta.
Bộ Phương tiếp lời:
- Thuyền U Minh là do lão Minh Vương thiết kế riêng cho ngươi, tất nhiên phải là bảo bối. Linh Chu này làm sao mà so được với thuyền U Minh của ngươi chứ.
Tiểu U gật đầu, trên mặt toát lên vẻ tự kiêu.
Thuyền U Minh của nàng là… vô địch!
Bên trong căn phòng nhỏ trên thuyền, nhóm người Chu Ngạn đứng từ xa nhìn Bộ Phương và Tiểu U đang ở trên boong thuyền.
Hiên Viên Hạ Huệ thì yên lặng ngồi một góc nhắm mắt trầm tư, tranh thủ thời gian tu luyện.
Bộ Phương chợt nhớ ra cái gì.
- Tiểu U, ngươi qua đây.
Sau đó, hắn quay đầu nói với Tiểu U.
Tiểu U sững sờ, có điều cũng không nói gì nhiều mà bước đến bên người Bộ Phương.
Nếu như Tiểu U bay lên thì sẽ thấp hơn Bộ Phương khoảng nửa đầu.
Vừa đúng đến mũi Bộ Phương.
Khuôn mặt Bộ Phương không cảm xúc nói:
- Đầu lại gần hơn chút.
Ánh mắt đen nhánh của Tiểu U liếc nhìn Bộ Phương một cái, nhẹ nhàng “a” một tiếng, cơ thể nghiêng về phía trước, đầu đụng vào Bộ Phương.
Trong khoang thuyền.
Tròng mắt bọn Chu Ngạn trừng ra như muốn rơi xuống đất.
- Đôi cẩu nam nữ này! Ban ngày ban mặt… Ban ngày ban mặt! Thế mà dám…
Mặc Yên lớn lên rất xinh đẹp, cũng coi như là thiên chi kiêu nữ trong thế gia, nàng có sự kiêu ngạo của bản thân, nhưng khi đối mặt với Tiểu U, nàng chỉ còn lại sự tự ti:
- Đại Ma Vương trong truyền thuyết cũng không hơn gì người thường cả, cũng đều là bị sắc đẹp làm cho rung động mà thôi.
Phương Ngọc không nói gì mà chỉ nháy mắt, hiếu kỳ nhìn chằm chằm.
Đầu Tiểu U tiến lại gần.
Tay Bộ Phương vươn ra.
Trên ngón tay hắn lóe lên trận pháp rồi điểm lên mi tâm của Tiểu U.
Mấy người Chu Ngạn cũng nhìn theo sát sao.
- Đây là sở thích đặc biệt gì thế?
- Hình như có cảm giác cưng chiều…
- Trong tình huống bình thường, không phải là… tiến hành tiếp xúc thân mật hơn hay sao?
Ba người đứng xem hóng chuyện.
Rầm!
Đột nhiên.
Toàn thân ba người trở nên lạnh lẽo.
Bởi vì khi nhìn kỹ Tiểu U thì phát hiện, khi Đại Ma Vương điểm lên mi tâm Tiểu U thì trên người Tiểu U nhất thời bộc phát ra một luồng sáng chói.
Một luồng sát khí lạnh lẽo bao phủ bọn họ trong nháy mắt, khiến cho bọn họ cảm giác như muốn ngất đi.
Sau đó, trong ánh mắt bọn họ chỉ còn lại màu xanh biếc.
Đó là một con rắn dài màu xanh lục dữ tợn.
Dường như nó đang muốn nuốt luôn linh hồn của bọn họ.
Thật là khủng khiếp!
Bộ Phương nhìn Trớ Chú Chi Xà hình như đã mạnh lên, mi tâm nhíu lại.
Hắn buông tay ra, không nói gì, lại lấy ra nồi Huyền Vũ nấu nướng luôn trên Linh Chu.
Chỉ có thể dùng thức ăn để áp chế Trớ Chú Chi Xà.
Nhưng… hắn cảm giác hình như Trớ Chú Chi Xà này đang từ từ sinh ra tính kháng đồ ăn.
Cái này đúng là phiền toái mà.
Bộ Phương thu tay về, bắt đầu nấu nướng.
Tiểu U thì ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh, đầu hơi nghếch lên, ánh mắt lạnh lẽo khẽ liếc nhìn ba người bên trong khoang thuyền.
Cái nhìn này khiến cho tinh thần của ba người chấn động mạnh, mồ hôi chảy ròng ròng.
Bọn họ chuyển động ánh mắt, mỗi người ngồi một góc, bình ổn lại tinh thần, bắt đầu tập trung tu luyện.
Đương nhiên, trong lòng bọn họ chỉ còn lại sự hoảng sợ.
Con rắn dài màu xanh biếc… giống như ác mộng quấn lấy bọn họ.
Xoẹt một tiếng.
Linh Chu xe gió lao đi ngày càng nhanh về phía chân trời, phá vỡ hư không, bắt đầu nhảy vọt trong hư không.
Lúc sau.
Kết thúc quá trình nhảy vọt thì nó trôi bồng bềnh giữa không trung, sau đó bay về phía Minh Khư Địa Ngục.
Vừa bước vào phạm vi Địa Ngục thì từng đợt xé gió vang lên đầy chấn động.
Từng chiếc Chiến Thuyền bay ngang trời cao, sau đó bao vây xung quanh Linh Chu bé nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận