Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1466: Thịt Bát Bảo Đông Pha, Đồng gia đột kích! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng bởi vì đổ thành hai lần, khiến cho mùi rượu chậm rãi phát tán, cũng không nồng đậm.
Chính là loại mùi rượu nhàn nhạt này mới khiến người khác say mê.
Đặt bát gốm vào trong nồi Huyền Vũ, Bộ Phương bắt đầu hấp lên…
Hấp cuối cùng mới là điều quan trọng khi làm món ăn này/
Bởi vì trong quá trình hấp thịt, mọi hương vị đều sẽ thẩm thấu vào trong thịt Đông Pha.
Mà việc hấp này, cũng rất quan trọng để ngưng luyện Tiên Khí.

Tiên Trù Các.
Mục Lưu Nhi và Trần quản sự đều rời đi.
Mà bên cạnh Mục Lưu Nhi, có một nam tử khôi ngô đang chắp tay mà đi.
Vị này chính là cường giả Chân Thần Cảnh Nhị Tinh tọa trấn Tiên Trù Các kia.
Lần này, vị cường giả này được Mục Lưu Nhi nhờ vả, mới đến ngăn cản người Đồng gia.
Trần quản sự và Mục Lưu Nhi biết, bọn họ đã bỏ lỡ một cơ hội, nhưng không thể bỏ lỡ lần thứ hai.
Thiên phú trù nghệ của Bộ Phương rất lợi hại, Mục Lưu Nhi muốn Bộ Phương gia nhập tiểu đội Tiên Trù trong Thành Chủ Phủ của bọn họ.
Bên trong Tiên Thành, các thế gia đều mời chào Tiên Trù, mỗi người thành lập tiểu đội Tiên Trù thuộc về thế gia của mình.
Bởi vì tiến vào di tích, rất nhiều nơi cần Tiên Trù ra tay, mà Tiên Trù muốn nâng cao chính mình, cũng chỉ có thể tiến vào trong di tích.
Trong di tích có thể có được công thức nấu ăn cao cấp hơn, thậm chí có thể đạt được Tiên Hỏa.
Mục Lưu Nhi rất xem trọng Bộ Phương, bởi vì nàng ta cảm thấy không có ai hiểu rõ Bộ Phương hơn nàng ta.
Từ thời điểm Bộ Phương bày quầy bán hàng, nàng ta vẫn luôn chú ý đến Bộ Phương.
Toàn thân Bộ Phương từ trên xuống dưới đều tràn đầy ma lực, hấp dẫn nàng ta.
Càng tiếp xúc, càng cảm thấy phàm nhân đến từ Hạ Giới này thâm tàng bất lộ.
Trù nghệ của Bộ Phương không mạnh, nhưng lại tràn đầy vô hạn khả năng.
Sự thăng cấp của đối phương… Là thứ mà Mục Lưu Nhi trước đây chưa từng gặp.
Đúng là như vậy, nàng mới thuyết phục cường giả Chân Thần Cảnh Nhị Tinh của Tiên Trù Các đi trợ giúp Bộ Phương.
Đồng gia muốn trả thù Bộ Phương, đây là chuyện không còn gì nghi ngờ.
Mà Thành Chủ Phủ các nàng muốn mời chào Bộ Phương, không thể không biểu hiện một chút.
Thêu hoa trên gấm thì dễ, đưa than ngày tuyết thì khó.
Mà điều bọn họ muốn làm, cũng là đưa than ngày tuyết.
- Người Đồng gia phái ra lần này… là Đồng Mộc Hà.
Trần quản sự tằng hắng một cái, nói với Mục Lưu Nhi.
- Đồng Mộc Hà à? Mộc thúc có nắm chắc có thể đối phó với Đồng Mộc Hà không?
Đôi mắt Mục Lưu Nhi co lại, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía nam tử khôi ngô bên cạnh.
Nam tử có mái tóc nhọn như kim đâm.
Ánh mắt ngưng đọng, khí tức hùng hồn.
- Đồng Mộc Hà à… Thế hệ trẻ của Đồng gia cuồng chiến đấu, mặc dù thiên phú trù nghệ rác rưởi, nhưng thiên phú chiến đấu lại vô cùng đáng sợ!
Nam tử nghiêm túc nói ra.
- Thiếu Các chủ, vì một Tiên Trù phàm nhân… có đáng giá không?
Nam tự được xưng là Mộc thúc nghiêm túc nhìn về phía Mục Lưu Nhi.
Mục Lưu Nhi trầm mặc nửa ngày. Có đáng giá hay không… nàng ta cũng không biết, đây là một trận đặt cược.
Một trận đánh cược này phải đắc tội với Đồng gia!
Nếu đánh cược thua, Tiên Trù Các sẽ phải trả giá không nhỏ.
- Ta tin là… đáng giá, bởi vì cho đến tận bây giờ, hắn đều chưa từng khiến ta thất vọng, thậm chí… mỗi lần đều vượt qua tưởng tượng của ta.
Mục Lưu Nhi nói.
Trần quản sự nhìn khuôn mặt Mục Lưu Nhi, lúng túng muốn mở miệng.
“Thiếu Các chủ à… ngươi cũng đừng lún quá sâu!
Một phàm nhân, không xứng với ngươi.”
- Tốt! Nếu Thiếu Các chủ đã có lòng tin như vậy, Mộc thúc ta liền bồi Thiếu Các chủ điên một lần! Đến lúc đó Thành chủ trách tội, Mộc thúc cũng cùng ngươi gánh!
Đôi mắt nam tử sắc bén, vô cùng khí thế.
Ngay sau đó, ba người liền hóa thành lưu quang, bay về phía tiểu điếm của Bộ Phương.
Hả?
Tâm thần Mục Lưu Nhi bỗng nhiên động một cái, ngẩng đầu lên, nhất thời nhìn thấy tiểu điếm trên không, bắt đầu ngưng tụ mây đen.
Xung quanh có không ít người cũng phát hiện ra chuyện này, trên mặt đều hiện lên vẻ quái dị.
Mục Lưu Nhi ngơ ngác.
- Trận thế này… Không phải là đang nấu món ăn Tiên Trù dẫn động thiên lôi chứ?
Trần quản sự nhìn tầng mây đen nghịt này, không khỏi ho khan vài tiếng, vẻ mặt kỳ quái:
- Thiên phú trù nghệ của phàm nhân này thật đáng sợ, ăn uống đơn giản cũng làm ra món ăn dẫn đến lôi phạt…
Hơn nữa, độ dày của các đám mây chồng chất này, còn có mức độ đàn áp, làm cho nhiều người rơi vào tâm trí.
- Với tầm nhìn của lão phu… món ăn này, hình như còn bất phàm hơn so với Tiểu Long Bao Lưu Ly kia!
Trần quản sự bỗng hít sâu một hơi.
Mục Lưu Nhi nghe xong, đôi mắt liền sáng lên
- Cái này đã nói rõ giá trị của Bộ Phương!
Ầm ầm!
Vào lúc mây đen đang không ngừng kéo đến.
Nơi xa, từng đao hào quang màu bạc phá không mà đên.
Hư không như bị xé rách nát vụn!
- Đến đây!
Sắc mặt Mộc thúc ngưng trọng, đứng trước Tiên Trù tiểu điếm, khí tức toàn thân dâng lên, ánh mặt nở rộ tinh quang, nhìn thẳng về phía xa.
Ở chỗ đó, từng đạo hào quang màu bạc tản đi, hóa thành từng vị cường giả mặc áo giáp màu bạc đạp không mà đến.
Mười sáu vị Ngân Khải Chân Thần Cảnh Nhất Tinh, cầm đầm là Đồng Mộc Hà cũng đạt tới Chân Thần Cảnh Nhị Tinh, uy áp đáng sợ khiến đại khí của người xung quanh đều không dám ra.
Thân thể mọi người đều đang run rẩy.
Đây chính là nội tình của thế gia, đây chính là kết cục của việc đắc tội với thế gia!
Khó có thể thấy được ở bên ngoài Chân Thần Cảnh, thế gia phái mười sáu vị đến!
Đồng Mộc Hà chân đạp hư không, cầm Ngân Sắc Trường Thương trong tay, hào quang màu bạc trên thân như Thần Long đang quấn quanh người hắn.
Xa xa, mười sáu vị cường giả Ngân Khải lơ lửng.
Đối đầu với ba người Mục Lưu Nhi đứng trước Tiên Trù tiểu điếm…
- Tiên Trù Các… muốn ngăn cản ta?
Ánh mắt Đồng Mộc Hà lạnh lùng, hơi hất cằm lên, nhếch khóe miệng lên.
Giọng nói đầy khinh thường vang vọng trong hư không.
- Hôm nay, không ai có thể bảo vệ đầu bếp phàm nhân đó, không ai… ngăn được ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận