Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2072: Đánh khô lâu, Huyền Vũ Phụ Thể (2)

Notice: Undefined offset: 252
Trong hư không.
Mái tóc của Bộ Phương lập tức biến thành màu trắng.
Hơi thở khắp người cũng đột nhiên thay đổi.
Mâu quang vô cùng sắc bén mà nhìn thẳng vào Kim Giáp Khô Lâu kia.
Bộ Phương tóc bạc vừa xuất hiện, sắc mặt hắn vô cùng ngưng trọng, hắn không nói thêm gì nữa mà chợt phóng vút cơ thể lên trên không trung.
Hơi thở đè ép làm cho không khí cũng truyền đến từng trận nổ tung.
- Còn vùng vẫy nữa sao…
Cường giả ẩn bên trong hắc vụ bật cười lạnh, hắn ta nhìn Bộ Phương tóc bạc đang qua lại không ngớt trên không trung mà châm chọc không thôi.
Kim Giáp Khô Lâu không nói gì.
Đốm lửa trong hốc mắt nhảy nhót một hồi sau.
Áo giáp màu vàng trên người nó va chạm vào nhau phát ra tiếng leng keng.
Hai chân đầy xương cốt gập lại rồi bắn mạnh ra.
Thẳng về phía chân trời.
Va chạm với Bộ Phương tóc bạc.
Grào!
Một tiếng thét dài đột nhiên nổ tung trên không trung.
Đó là một tiếng hổ gầm, cùng với sự tức giận vô tận.
Dường như trên bầu trời cũng hiện ra một con bạch hổ xanh biếc, nó ngẩng đầu lên mà gầm gừ.
Hổ trảo thật lớn hiện lên.
Rồi đột nhiên va chạm với khô lâu.
Khô lâu bị đánh bật về lại, nó đập mạnh lên trên mặt đất tạo thành một cái hố sâu…
Bên trên bầu trời.
Hai tay của Bộ Phương tóc bạc ôm trước ngực mà ngạo nghễ đứng đó.
- Trong mắt Khiếu Thiên ta… có mặt ở đây… đều là rác rưởi cả!
Bộ Phương tóc bạc kiêu ngạo hếch cằm mà nói.
Nhưng vừa nói xong thì kiếm mâu lại đảo quanh.
Mái tóc bạc biến mất, hóa thành màu đen.
Bên trong Tinh Thần Hải.
Bạch Hổ hiện lên, suy yếu mà ghé vào một góc.
- Nếu như là lúc Khiếu Thiên ta ở thời đỉnh phong… hai con bò sát này, mỗi đứa một trảo…
Bạch Hổ thở hổn hển một tiếng, trong lỗ mũi có khí nóng tuôn ra, dường như có hơi không cam lòng.
Hoàng Kim Thần Long và Chu Tước đều trầm mặc.
Dù sao thì bọn nó cũng chỉ là khí linh thôi, Khí Linh Phụ Thể có thể tăng cường thực lực của Bộ Phương, nhưng chủ yếu vẫn là móc nối với thực lực của hắn.
Kẻ địch lần này thật sự quá mạnh mẽ.
Lông mày Bộ Phương cũng nhíu chặt lại.
Bạch Hổ liều mạng một kích, mặc dù đã đánh bay được khô lâu, nhưng bản thân cũng vô cùng suy yếu, sức lực tiêu tán hết sạch.
Hắn hít sâu một hơi.
Bộ Phương định trở lại bản thể.
Thế nhưng, ngay khi Bộ Phương định trở về.
Huyền Vũ vẫn luôn ngủ say kia đột nhiên mở mắt ra mà nhìn Bộ Phương với vẻ thản nhiên…
- Ký chủ, để lão quy ta lên đi.
Giọng nói già nua quanh quẩn khắp cả bên trong thiên địa.
Bộ Phương có hơi sửng sốt.
Chu Tước, Thần Long cũng cả kinh, bọn họ trừng lớn mắt với vẻ không thể tin được.
Tên lười Huyền Vũ này… vậy mà lại muốn ra tay?
Cho dù tính từ ký chủ lúc trước đến bây giờ… tên Huyền Vũ này cũng chưa bao giờ ra tay.
Thật không ngờ… lần này lại có thể nhìn thấy Huyền Vũ xuất kích.
Chẳng lẽ…
Bộ Phương còn chưa phục hồi tinh thần lại.
Huyền Vũ tựa như một ngọn núi lớn đã biến mất bên trong Tinh Thần Hải rồi.

Rầm rầm…
Đá vụn lăn xuống.
Bên trong hố sâu.
Kim Giáp Khô Lâu vừa bị Bạch Hổ đánh bay chậm rãi bò ra ngoài.
Đốm lửa vẫn đang lay động, hơi thở trên người cũng trở nên càng khủng bố hơn nữa.
Két két két…
Trong các giới.
Trận pháp hình ảnh đột nhiên rõ ràng lên.
Lúc trước khi Bộ Phương tiến vào Hoàng Tuyền Cốc, tình cảnh trên trận pháp hình ảnh đã trở nên mơ hồ.
Bây giờ, cuối cùng cũng rõ ràng.
Ai nấy cũng trừng lớn mắt mà nhìn vào trận pháp hình ảnh kia.
Nhưng mà, mỗi người nhìn hình ảnh xuất hiện bên trong màn sáng cũng hít một ngụm khí lạnh…
- Đây… đây là tình huống gì vậy?
- Khô lâu mặc áo giáp màu vàng kia là cái thứ gì thế?
- Tên tiểu đầu bếp này lại gây ra chuyện gì nữa rồi?

Khán giả đều xôn xao hết cả lên.
Bọn họ thật không ngờ, trận pháp vừa mới rõ ràng là đã nhìn thấy trận chiến đấu của tiểu đầu bếp rồi…
Xương cốt trên cơ thể của Kim Giáp Khô Lâu va chạm vào nhau.
Hai thanh trường mâu màu vàng cầm trong tay.
Đốm lửa lại nhảy nhót trong hốc mắt.
Ngay sau đó, hơi thở trên thân hình nó đột nhiên thay đổi…
Rầm!
Hơi thở khủng bố chợt tỏa ra rồi dâng trào mãnh liệt lên.
Vù vù vù…
Từng đợt tiếng xé gió vang vọng khắp không gian.
Kim Giác và U Cơ nhanh chóng đuổi tới, sắc mặt của bọn họ chợt thay đổi khi nhìn thấy Kim Giáp Khô Lâu.
- Đúng thật là cường giả của Đọa Thần Quật…
- Dừng tay!
Sắc mặt Kim Giác vô cùng khó coi, hắn ta quát lớn một tiếng.
Hắn ta giơ tay lên bắt lấy phần cán của Thi Quỷ Phong Hồn Phiến.
Rồi quất mạnh Thi Quỷ Phong Hồn Phiến ra, quang hoa màu xanh thẳm trên đó dồi dào, sau đó đột nhiên biến thành một cây quạt thật lớn.
Bất chợt vung quạt lên.
Một cơn gió lốc tựa như muốn quét sạch linh hồn phất về phía Kim Giáp Khô Lâu.
Nhưng mà, đối mặt với một chiêu này của Kim Giác.
Kim Giáp Khô Lâu cũng chỉ vung tay lên.
Một cây trường mâu màu vàng đột nhiên bắn vụt như bay ra tựa sấm đánh.
Cơn gió lốc quét sạch linh hồn bị đánh tan trong nháy mắt.
Thế đi của trường mâu màu vàng cũng không hề giảm mà tiếp tục đánh thẳng tới.
Sắc mặt Kim Giác chợt thay đổi kịch liệt, hắn ta giơ Thi Quỷ Phong Hồn Phiến lên ngăn lấy trường mâu này, nhưng lại bị một mâu đánh rơi xuống mặt đất…
Vù vù vù…
Một màn xuyên qua màn sáng hoàn toàn truyền đi khắp nơi.
Tất cả mọi người hít sâu một hơi, cảm thấy khó có thể tin được.
Kim Giáp Khô Lâu này… thế mà lại mạnh mẽ như vậy?
Đó chính là Kim Giác Ngục Chủ của Địa Ngục đó, vậy mà vung một mâu lên đánh bay được hắn ta.
Tiểu đầu bếp lại trêu chọc trúng một nhân vật như vậy?
Sắc mặt U Cơ cũng trở nên hết sức ngưng trọng.
Nàng cầm trọng kiếm mà quát lớn bằng chất giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng, hơi thở trên người liên tục bùng phát.
Chỉ có điều, ngay khi nàng chuẩn bị động thủ thì một đoàn hắc vụ tối đen như mực đột nhiên chắn phía trước thân thể nàng…
- Khà khà khà… Đã bao nhiêu năm rồi, Ngục Chủ của Địa Ngục cũng đã thay đổi một đợt rồi, những Ngục Chủ đã đi theo Lão Minh Vương năm đó… đều chết hết rồi sao?
Giọng nói bên trong hắc vụ bật cười làm cho người ta sởn cả tóc gáy.
Rầm!
Một tiếng nổ vang.
Thân hình U Cơ rất nhanh cũng bay ngược ra sau tựa như một viên đạn pháo rồi hung hăng đập mạnh lên trên mặt đất.
Đám cường giả trong màn sáng đều đã chết lặng hết.
Lại là một nhân vật đáng sợ có thể đánh bay cường giả Ngục Chủ dễ dàng.
Vậy mà tiểu đầu bếp lại bị cường giả như vậy vây giết?
Đây là kết cục chết chắc luôn!
Trong tay Kim Giáp Khô Lâu vẫn còn một thanh trường mâu nữa.
Nó cầm thanh trường mâu kia, đốm lửa dâng trào.
Sau đó đột nhiên bắn phụt ra.
Hóa thành một viên lưu tinh màu vàng phóng thẳng về phía Bộ Phương trên không trung.
Trong hư không…
Bộ Phương tóc đen từ từ nhắm hai mắt lại.
Thân hình của Kim Giáp Khô Lâu đang không ngừng áp sát tới gần…
Tiếng xé gió vang vọng không dứt.
Trường mâu quét ngang, mâu tiêm nhằm thẳng vào Bộ Phương.
Phóng vụt tới gần.
Bỗng nhiên.
Lúc Kim Giáp Khô Lâu tới gần Bộ Phương trong phạm vi một mét.
Bộ Phương vẫn luôn nhắm mắt đột nhiên mở bừng mắt ra.
Con ngươi tang thương thăng trầm, lắng đọng lại hơi thở tràn đầy năm tháng…
Làm cho đốm lửa bên trong hốc mắt của Kim Giáp Khô Lâu cũng nhảy lên kịch liệt…
Trong nháy mắt này, mái tóc màu đen của Bộ Phương cũng bắt đầu chậm rãi thay đổi, hóa thành màu xanh sẫm…
Bạn cần đăng nhập để bình luận