Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2405: Mộc Hồng Tử hố người (1)

Sắc mặt Bộ Phương không hề có chút cảm xúc nào mà nhìn tấm lệnh bài trong tay, có một loại xúc động muốn bóp nát cả lệnh bài.
Nhưng hắn vẫn kìm lòng lại.
Mặc dù trong lòng hắn đã thầm mắng Mộc Hồng Tử trăm nghìn lần.
Hiếm khi Bộ Phương mất bình tĩnh như vậy, lần này, hắn thật sự không thể nhịn được nữa rồi...
Mẹ nó quá hố người rồi đó!
Hắn thật sự đã tin lời tà ác của Mộc Hồng Tử.
Hèn gì trước khi đi tên kia còn nở một nụ cười bỉ ổi như vậy...
Bộ Phương đột nhiên cảm thấy hơi đau buồn, hắn ngẩng đầu lên nhìn Mặc Pháo đang tức giận đến mức tựa như núi lửa phun trào mà khẽ thở dài một tiếng.
Khí tức của Mặc Pháo dâng lên giống như lũ quét, tựa như muốn hủy diệt tất cả mọi thứ, vô cùng kinh khủng.
Đôi mắt của hắn ta đỏ bừng mà nhìn chòng chọc Bộ Phương như thể đang nhìn chằm chằm vào kẻ thù truyền kiếp của mình vậy!
Nếu như trước đó Bộ Phương khiến hắn ta tràn ngập sát khí thì bây giờ Bộ Phương lại lấy ra lệnh bài làm cho Mặc Pháo hận đến mức không thể chém Bộ Phương thành trăm mảnh!
Kéo thù hận thế đấy sao?
Khóe miệng Bộ Phương có hơi co giật.
Hắn cho rằng vốn dĩ bản thân mình đã bị nhiều người căm hận rồi, nhưng bây giờ có vẻ như hẳn là vẫn còn kém hơn so với Mộc Hồng Tử một chút...
E là tên kia đã làm ra chuyện gì đó trong Thần Triều khiến nhiều người oán trách rồi nhỉ.
Thiên địa khắp xung quanh mạnh mẽ nén lại.
Đám người Bình Dương Thần Vương và gia chủ Lạc gia đều không đành lòng nhìn thẳng.
Bọn họ đã nghĩ rằng Bộ Phương sẽ có lá bài tẩy nào đó, thế nhưng bọn họ lại không ngờ rằng Bộ Phương lại lấy ra một tấm ngọc bội như vậy.
Đây là chê cái chết đến quá chậm có phải không?
Ầm ầm!
Một khi cường giả cấp bậc Thần Vương nổi giận, thiên địa đều sẽ biến sắc, sức mạnh đáng sợ đó đủ để hủy thiên diệt địa.
Bộ Phương khẽ thở dài một hơi, nhân sinh tĩnh mịch như tuyết.
Đôi mắt của Mặc Pháo sáng như một ngọn đuốc, hắn ta chỉ một ngón tay ra.
Một chỉ này như xé rách màn trời.
Hư Không Loạn Lưu dâng trào không ngừng như thể muốn phá tan nát tất cả mọi thứ, thật vô cùng đáng sợ!
Ngón tay này không ngừng đến gần Bộ Phương, áp tới gần...
Nếu nó rơi xuống, Bộ Phương sẽ hoàn toàn bị nghiền nát thành cặn bã...
Đột nhiên.
Ngay khi một chỉ của Mặc Pháo đến gần, Bộ Phương sửng sốt một chút.
Ngọc bội mà hắn vẫn luôn nắm chặt trong tay đang loé lên quang hoa dịu dàng.
Từ từ, trôi nổi lên.
Nó hóa thành một tia chớp rồi lao thẳng về phía Mặc Pháo ở đằng xa.
Cuối cùng, dưới ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người, nó đụng vào ngón tay của Mặc Pháo.
Bùm!
Một tiếng nổ vang lên giống như pháo hoa sáng chói đang nở rộ.
Thất Thải Sắc Hoả Quang phun trào trên bầu trời.
Một bản nhạc du dương nổi lên giống như một bản nhạc nền trong truyền thuyết...
Khóe miệng Bộ Phương giật giật.
Mặc Pháo ở Thiên Khung Chi Thượng lập tức tức giận đến mức không kìm lại được!
Phong cách quen thuộc này! Chiêu trò quen thuộc đó... Quả nhiên là cái tên nhóc chết tiệt kia!
Mặc Pháo gầm lên.
Tiếng gầm của hắn ta làm rung chuyển toàn bộ Triều Đô Thần Triều rồi khuếch tán ra bốn phương tám hướng, khiến cho khắp nơi đều vô cùng kinh hãi...
Là ai mà dám khiêu khích một cường giả cấp bậc Thần Vương chứ!
Phốc phốc phốc…
Rực rỡ chói mắt kèm theo một tiếng nhạc du dương.
- Mùa hè, mùa hè lặng lẽ trôi qua và để lại những bí mật nho nhỏ. Ép xuống đáy lòng, ép xuống đáy lòng, không nói cho ngươi biết, hì.
Đây là nhạc nền, chắc là vậy nhỉ...
Sắc mặt Bộ Phương không chút cảm xúc mà ngẩng đầu nhìn lên Thiên Khung Chi Thượng.
Mặc Pháo giống như một con chim sợ hãi, trong nháy mắt đã bỏ chạy ra xa.
Kèm theo tiếng nhạc du dương.
Ở trên bầu trời xuất hiện một bóng người mờ ảo.
Đó là một khuôn mặt xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành, phong hoa tuyệt đại làm cho vô số người phải ngẩn ngơ và vô cùng mê say.
Ba ngàn sợi tóc đen tán loạn, trường bào bay phần phật, quạt lông khăn len, vô cùng phong lưu.
Phối hợp với bản nhạc nền đó, ngược lại... Có chút kì lạ.
- Chính là hắn ta!
- Thật xinh đẹp... Đó là phong lưu mỹ nhân của Đại Thế Giới nào vậy?
- Ta cảm giác như ta sắp yêu nàng ấy tới nơi rồi... Quá xinh đẹp luôn!
...
Xung quanh, vô số người đều sợ hãi thán phục cùng với ánh mắt vô cùng say đắm.
Bọn họ nhìn vào hình bóng trên bầu trời rồi hít một hơi thật sâu.
Đôi mắt Mặc Pháo khóa chặt vào hình bóng kia.
Ánh mắt của Hắc Giáp vô cùng phức tạp, Bình Dương Vương hơi ngẩn người ra... Khóe miệng của gia chủ Lạc gia cũng đang co giật.
Âm nhạc quen thuộc, bóng dáng quen thuộc, khuôn mặt quen thuộc.
Chẳng lẽ... Nam nhân kia, sắp trở về rồi sao?
- Yêu cái rắm! Đó là một nam nhân!
Dường như nghe thấy tiếng than nhẹ của người nào đó, Mặc Pháo ở trên không trung gầm lên một tiếng, giọng nói kinh thiên động địa.
Những người xung quanh lập tức câm như hến.
Nam nhân?
Nhiều người đều cảm thấy trong lòng cạn lời một hồi.
- Ồ, thật là náo nhiệt.
Hư ảnh của Mộc Hồng Tử cười rộ lên, nhạc nền cũng từ từ tan biến.
Hắn ta nhìn Mặc Pháo gần trong gang tấc rồi nở một nụ cười ôn hòa, một nụ cười khuynh quốc.
- Bộ Phương tiểu đệ đệ, không ngờ rằng thế mà ngươi lại chống đỡ đến tận bây giờ mới sử dụng ngọc bội, còn lâu hơn rất nhiều so với tưởng tượng của ta nữa... Quả nhiên, so về kiếm chuyện, ngươi còn kém ta nhiều lắm.
Mộc Hồng Tử mỉm cười rồi nói.
Bộ Phương trợn trừng mắt lên, đây là điều đáng để kiêu ngạo sao?
Trên thực tế, Bộ Phương chỉ muốn yên bình tĩnh lặng mà mở một tửu lâu thôi.
Kiếm chuyện... Đây không phải là phong cách của hắn.
Mặc Pháo đã giận đến mức không thể kiềm chế được nữa.
Nhưng hắn ta lại không vội vã động thủ, mỹ nam trước mặt còn xinh đẹp hơn cả nữ nhân kia có sức mạnh cực kỳ kinh người.
Triều Đô Thần Triều một thời bị quấy nhiễu tới mức long trời lở đất.
Thế nhưng, không phải nói tên nam nhân này đang quy ẩn sao?
Tại sao lại trở về đây rồi?
Những người xung quanh cũng không biết phải nói gì.
Bộ Phương chắp hai tay lại, nhẹ nhàng thở ra một hơi rồi ngồi xuống đất.
Mệt chết hắn rồi, hắn cần phải nghỉ ngơi một lúc.
Sự xuất hiện của Mộc Hồng Tử dường như đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, vì vậy ngược lại Bộ Phương có thể thở phào nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, tiếp đó, lời nói của Mộc Hồng Tử thiếu chút nữa đã khiến Bộ Phương nổi giận.
- Cái kia... Bộ Phương tiểu đệ đệ là tới kế thừa y bát của ta, các ngươi hiểu mà, không cần nể mặt ta… Giết chết hắn, tính lên đầu ta.
Mộc Hồng Tử cười nhạt một tiếng.
Sắc mặt của Bộ Phương cứng đờ lại, tên Mộc Hồng Tử này đang tính kiếm chuyện mà.
Đây là đang kéo thêm hận thù cho hắn đó hả?
Thân hình của Bộ Phương đứng lên từ dưới mặt đất, khí tức trên người đang chìm nổi liên tục.
Ánh mắt của Mặc Pháo và những người khác đều khóa chặt trên người của Bộ Phương.
- Mùa hè, mùa hè lặng lẽ trôi qua và để lại những bí mật nho nhỏ. Ép xuống đáy lòng, ép xuống đáy lòng, không nói cho ngươi biết, hì.
Nhạc nền lại xuất hiện một lần nữa.
Sau đó, thân hình của Mộc Hồng Tử giống như bọt biển, một âm thanh lộp cộp vang lên.
Một tấm lụa Pháp Tắc đáng sợ hiện ra rồi nổ tung trên cơ thể của Mộc Hồng Tử.
Giống như pháo hoa chói lọi đang tiêu tán đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận